Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 95: Sang Bằng Tịch Diệt Cốt (3)
Tân Sinh
26/07/2024
Sau lời phát động tấn công của Bạch Diệp Phi, toàn bộ đệ tử và hai vị trưởng lão Thần Kiếm Sơn Trang đồng loạt xuất chiến.
Đệ tử Thần Kiếm Sơn Trang đấu với lâu la Tịch Diệt Cốc.
Hai vị trưởng lão Thần Kiếm Sơn Trang là Bạch Lương ngoài năm mươi cấp bậc Võ Thần và Bạch Phi Điệp ngoài bốn mươi cấp bậc Võ Thần đối chiến với Già Long và ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân.
Bạch Diệp Phi cùng giám sát sứ Chu Mặc không động, chỉ nhìn nhau chờ cơ hội xuất chiêu.
Bạch Diệp Phi thoáng cười nhạt.
Hắn xuất một kiếm, kiếm khi lóe lên bắn thẳng về phía giám sát sứ Chu Mặc.
giám sát sứ Chu Mặc lách người sang một bên, kiếm khí không dừng lại mà cắt đi một đường. Đồng thời trấn sát mấy chục tên lâu la không kịp né tránh.
Bạch Diệp Phi tỏ ra ngạc nhiên.
“Không ngờ, lần trước các hạ thua là vì khinh địch?”
giám sát sứ Chu Mặc không phản ứng mà xuất ra một thanh kiếm xài hai mét, có màu đen hình dạng một con rắn uốn éo.
giám sát sứ Chu Mặc điểm một kiếm về phía Bạch Diệp Phi, tức thì mũi kiếm bắn ra một loại áp lực, áp lực hình thành một con hắc xà há to miệng ra đự định nuốt chửng lấy Bạch Diệp Phi.
Bạch Diệp Phi dùng kiếm, thôi động một cơn sóng đang nhấp nhô, rồi tạo thành một dòng chảy bắn về phía áp lực đánh tới.
Áp lực va chạm với dòng chảy bạo tạc, áp lực cũng như dòng nước bắn ra tung tóe.
giám sát sứ Chu Mặc ngạc nhiên.
“Chỉ mấy ngày không gặp, trình độ Luyện Khí Thuật của ngươi đã tiến bộ Nhập Thủy. Nếu ở Thần Quốc chắc chắn rất được coi trọng. Có điều, các ngươi lại chỉ là người hạ đẳng…”
Nói đến đây, giám sát sứ Chu Mặc cầm Hắc Xà Kiếm chỉ thiên.
Áp lực tức thì bạo phát, mặt nước bắn thẳng lên trên không trung tạo thành một cơn sóng chao hai mươi mét.
Bên trong ẩn chứa một đôi mắt đỏ ngầu của hắc xà.
Bạch Diệp Phi nhìn thủ đoạn không theo lẽ thường.
Hắn cũng phải vận dụng thủ đoạn không theo lẽ thường.
Hắn thấp người, đầu hướng về trước. Thần kiếm tùy ý để sang một bên.
Hắn tiếp tục vận dụng Phong Trảm.
Kiếm kiêm tạo thành một cơn lốc xoáy.
Lần trước cũng chiêu thức này đã cuốn bay một cánh tay của giám sát sứ Chu Mặc.
giám sát sứ Chu Mặc nhìn chiêu thức, cánh tay còn lại rung lên một cái.
Ý nhiệm xao lãng khiến chiêu thức hắn đang thi triển dao động.
Bạch Diệp Phi bước về trước một bước, quét một đường kiếm ngang.
Kiếm chiêu bạo phát đi ra, tạo thành một loại áp lực khủng khiếp.
Không gian phía trước bị ảnh hưởng, tức thì gợn sóng, đồng thời xuất hiện hai cơn lốc xoáy.
Đúng lúc cơn sóng cao hai mươi mét đánh ập xuống
Hai cơn lốc xoáy không hề bị cơn sóng ngăn cản mà băng xuyên qua thác nước.
giám sát sứ Chu Mặc sửng sốt, dự định né tránh nhưng đã không kịp.
Một cơn lốc xoáy, đi qua một bên thân hắn, tiếp tục cắt rời một phần thân.
Lần này không đơn thuần bị cắt rời một cánh tay mà đi một phần thân.
Hắn bất lực nhìn cơ thể bắt đầu mất đi kiểm soát, rồi ngã nghiêng sang một bên.
Hắn tự nhủ thầm.
Chiêu thức này quá đơn điệu, không thấy áp lực, không sát khí, tại sao sát thương lại không theo lẽ thường tính toán.
Một trong hai cơn lốc còn lại không dừng lại, tiếp tục di chuyển cuốn phăng thêm mấy trăm tên thuộc hạ Tịch Diệt Cốc.
giám sát sứ Chu Mặc mất mạng.
Già Long và ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân tuyệt vọng.
Bốn người bọn họ mất đi ý chí chiến đầu liền dùng các thuộc hạ tạo thành vật cản rồi tìm đường chạy thoát.
Ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân luốn cuốn nhìn bốn phương bị người Thần Kiếm Sơn Trang vây giết. Ba người bọn họ cắn chặt răng, liều mình nhảy xuống dòng sông Trường Hà.
Già Long đơn độc nhìn bản thân thất thế.
Hắn cũng biết, người trong võ lâm vốn chính khí cao ngạo.
Đầu hàng mới có đường sống.
Hắn tức thì buông trường đao xuống.
Có điều, khi hắn buông trường đao xuống thì trên bầu trời ngay vị trí hắn xuất hiện hàng trăm hỏa cầu. Đây là chiêu thức bá đạo Đạn Bay Đầy Trời của Cổ Thanh Loan.
Tiếp theo chính là ám khí kim châm của Không Văn Đạo.
Tiếp theo là vô số đạn nổ bắn tới.
Già Long nhìn bốn hướng đánh tới, hắn tuyệt vọng thét lên.
“Ta đầu hàng…. các ngươi đừng có quá đáng đuổi cùng diệt tuyệt!”
Cổ Thanh Loan nhếch mép lên thì thầm.
Thứ lỗi, ta có nhiệm vụ giết boss.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo cũng thì thầm.
Ta chính là đại diện Lâm gia trang trả mối thù diệt môn.
Một giây sau.
m thanh bạo tạc vang dội tứ tương. Tại khu vực Già Long, đất đá đều bị thổi bay lưu lại một hố sâu.
Già Long hầu như hóa thành không khí, con không lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
Toàn bộ người tham gia đòn đánh cuối cùng, giết chết Già Long đều kinh ngạc phát hiện hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ diệt trừ mầm họa giang hồ, giết chết kẻ đứng sau Tịch Diệt Cốc với phần thưởng là huy chương hiệp khách. Cộng hưởng danh dự, danh tiếng lan rộng, đồng thời toàn bộ thuộc tính +20.
Khi Phi Hành Thuyền đến nơi.
Toàn bộ khu vực cửa khẩu đều ngổn ngang, tàn tích đánh nhau vẫn còn ghi lại ác liệt.
Võ Vô Địch rời khỏi Phi Hành Thuyền, bay đến bên cạnh Bạch Diệp Phi đang đứng tiêu sái chờ đợi.
Võ Vô Địch chưa kịp chào hỏi thì Bạch Diệp Phi tỏa ra sát khí, nhìn chầm chầm vào hắn.
Hắn vô tội phản kháng.
“Phi Phi minh chủ nhìn đáng sợ quá!”
Bạch Diệp Phi hừ một tiếng, rồi buông lỏng nói.
“Dạo này, ngươi có đối xử tốt với Họa Họa không? Vì sao tâm trạng nàng ta không được vui? Lúc nào cũng thơ thẩn, nghĩ chuyện không vui?”
Võ Vô Địch trố mắt ra nhìn, địch nhân vừa dọn dẹp xong, Phi Phi minh chủ có cần phải trực tiếp như vậy. Hơn nữa ta vốn luôn chăm sóc Họa Họa thật chu đáo mà.
Võ Vô Địch nuốt một ngụm nước bọt.
Đối phương cực kỳ bao che con gái rượu, tốt nhất ta không nên liều mạng phản kháng.
Hắn từ tốn nói.
“Tiểu tế không hiểu ý của Phi Phi minh chủ thế nào?”
Bạch Diệp Phi làm bộ dáng nghiêm túc nói.
“Dạo này nàng ta đề nghị… tổ chức hôn lễ cho nàng ta?”
Võ Vô Địch lúng túng.
“Tiểu tế đã nhủ lòng, chưa chữa trị hết bệnh của Họa Họa quyết không tổ chức!”
Bạch Diệp Phi lại tiếp tục thể hiện bộ dáng nghiêm túc.
“Nếu ngươi… cả đời không chữa trị được? Không phải cả đời không cưới con gái ta?”
Võ Vô Địch sớm có câu trả lời, lập tức đáp.
“Nếu trước khi Họa Họa 18 tuổi, vẫn không trị được. Ta chắc chắn sẽ tổ chức cưới hỏi…”
Bạch Diệp Phi nhận được câu trả lời hợp lý, gật đầu tán thưởng. Tiếp theo vịnh lấy vai Võ Vô Địch căn dặn.
“Nếu không có cách thì không nên cố quá. Dù sao đó cũng là bệnh từ lúc sinh ra đã vậy?”
“Ta chỉ hy vọng con gái ta một đời bình an, một đời hạnh phúc là đủ rồi!”
Võ Vô Địch cảm động sắp khóc.
Thì ra, tấm lòng cha con của lão Bạch lại vĩ đại như vậy.
Đúng lúc này, trong đầu Võ Vô Địch vang lên tiếng cười quái dị.
[Khặc khặc… ]
Đệ tử Thần Kiếm Sơn Trang đấu với lâu la Tịch Diệt Cốc.
Hai vị trưởng lão Thần Kiếm Sơn Trang là Bạch Lương ngoài năm mươi cấp bậc Võ Thần và Bạch Phi Điệp ngoài bốn mươi cấp bậc Võ Thần đối chiến với Già Long và ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân.
Bạch Diệp Phi cùng giám sát sứ Chu Mặc không động, chỉ nhìn nhau chờ cơ hội xuất chiêu.
Bạch Diệp Phi thoáng cười nhạt.
Hắn xuất một kiếm, kiếm khi lóe lên bắn thẳng về phía giám sát sứ Chu Mặc.
giám sát sứ Chu Mặc lách người sang một bên, kiếm khí không dừng lại mà cắt đi một đường. Đồng thời trấn sát mấy chục tên lâu la không kịp né tránh.
Bạch Diệp Phi tỏ ra ngạc nhiên.
“Không ngờ, lần trước các hạ thua là vì khinh địch?”
giám sát sứ Chu Mặc không phản ứng mà xuất ra một thanh kiếm xài hai mét, có màu đen hình dạng một con rắn uốn éo.
giám sát sứ Chu Mặc điểm một kiếm về phía Bạch Diệp Phi, tức thì mũi kiếm bắn ra một loại áp lực, áp lực hình thành một con hắc xà há to miệng ra đự định nuốt chửng lấy Bạch Diệp Phi.
Bạch Diệp Phi dùng kiếm, thôi động một cơn sóng đang nhấp nhô, rồi tạo thành một dòng chảy bắn về phía áp lực đánh tới.
Áp lực va chạm với dòng chảy bạo tạc, áp lực cũng như dòng nước bắn ra tung tóe.
giám sát sứ Chu Mặc ngạc nhiên.
“Chỉ mấy ngày không gặp, trình độ Luyện Khí Thuật của ngươi đã tiến bộ Nhập Thủy. Nếu ở Thần Quốc chắc chắn rất được coi trọng. Có điều, các ngươi lại chỉ là người hạ đẳng…”
Nói đến đây, giám sát sứ Chu Mặc cầm Hắc Xà Kiếm chỉ thiên.
Áp lực tức thì bạo phát, mặt nước bắn thẳng lên trên không trung tạo thành một cơn sóng chao hai mươi mét.
Bên trong ẩn chứa một đôi mắt đỏ ngầu của hắc xà.
Bạch Diệp Phi nhìn thủ đoạn không theo lẽ thường.
Hắn cũng phải vận dụng thủ đoạn không theo lẽ thường.
Hắn thấp người, đầu hướng về trước. Thần kiếm tùy ý để sang một bên.
Hắn tiếp tục vận dụng Phong Trảm.
Kiếm kiêm tạo thành một cơn lốc xoáy.
Lần trước cũng chiêu thức này đã cuốn bay một cánh tay của giám sát sứ Chu Mặc.
giám sát sứ Chu Mặc nhìn chiêu thức, cánh tay còn lại rung lên một cái.
Ý nhiệm xao lãng khiến chiêu thức hắn đang thi triển dao động.
Bạch Diệp Phi bước về trước một bước, quét một đường kiếm ngang.
Kiếm chiêu bạo phát đi ra, tạo thành một loại áp lực khủng khiếp.
Không gian phía trước bị ảnh hưởng, tức thì gợn sóng, đồng thời xuất hiện hai cơn lốc xoáy.
Đúng lúc cơn sóng cao hai mươi mét đánh ập xuống
Hai cơn lốc xoáy không hề bị cơn sóng ngăn cản mà băng xuyên qua thác nước.
giám sát sứ Chu Mặc sửng sốt, dự định né tránh nhưng đã không kịp.
Một cơn lốc xoáy, đi qua một bên thân hắn, tiếp tục cắt rời một phần thân.
Lần này không đơn thuần bị cắt rời một cánh tay mà đi một phần thân.
Hắn bất lực nhìn cơ thể bắt đầu mất đi kiểm soát, rồi ngã nghiêng sang một bên.
Hắn tự nhủ thầm.
Chiêu thức này quá đơn điệu, không thấy áp lực, không sát khí, tại sao sát thương lại không theo lẽ thường tính toán.
Một trong hai cơn lốc còn lại không dừng lại, tiếp tục di chuyển cuốn phăng thêm mấy trăm tên thuộc hạ Tịch Diệt Cốc.
giám sát sứ Chu Mặc mất mạng.
Già Long và ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân tuyệt vọng.
Bốn người bọn họ mất đi ý chí chiến đầu liền dùng các thuộc hạ tạo thành vật cản rồi tìm đường chạy thoát.
Ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân luốn cuốn nhìn bốn phương bị người Thần Kiếm Sơn Trang vây giết. Ba người bọn họ cắn chặt răng, liều mình nhảy xuống dòng sông Trường Hà.
Già Long đơn độc nhìn bản thân thất thế.
Hắn cũng biết, người trong võ lâm vốn chính khí cao ngạo.
Đầu hàng mới có đường sống.
Hắn tức thì buông trường đao xuống.
Có điều, khi hắn buông trường đao xuống thì trên bầu trời ngay vị trí hắn xuất hiện hàng trăm hỏa cầu. Đây là chiêu thức bá đạo Đạn Bay Đầy Trời của Cổ Thanh Loan.
Tiếp theo chính là ám khí kim châm của Không Văn Đạo.
Tiếp theo là vô số đạn nổ bắn tới.
Già Long nhìn bốn hướng đánh tới, hắn tuyệt vọng thét lên.
“Ta đầu hàng…. các ngươi đừng có quá đáng đuổi cùng diệt tuyệt!”
Cổ Thanh Loan nhếch mép lên thì thầm.
Thứ lỗi, ta có nhiệm vụ giết boss.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo cũng thì thầm.
Ta chính là đại diện Lâm gia trang trả mối thù diệt môn.
Một giây sau.
m thanh bạo tạc vang dội tứ tương. Tại khu vực Già Long, đất đá đều bị thổi bay lưu lại một hố sâu.
Già Long hầu như hóa thành không khí, con không lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
Toàn bộ người tham gia đòn đánh cuối cùng, giết chết Già Long đều kinh ngạc phát hiện hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ diệt trừ mầm họa giang hồ, giết chết kẻ đứng sau Tịch Diệt Cốc với phần thưởng là huy chương hiệp khách. Cộng hưởng danh dự, danh tiếng lan rộng, đồng thời toàn bộ thuộc tính +20.
Khi Phi Hành Thuyền đến nơi.
Toàn bộ khu vực cửa khẩu đều ngổn ngang, tàn tích đánh nhau vẫn còn ghi lại ác liệt.
Võ Vô Địch rời khỏi Phi Hành Thuyền, bay đến bên cạnh Bạch Diệp Phi đang đứng tiêu sái chờ đợi.
Võ Vô Địch chưa kịp chào hỏi thì Bạch Diệp Phi tỏa ra sát khí, nhìn chầm chầm vào hắn.
Hắn vô tội phản kháng.
“Phi Phi minh chủ nhìn đáng sợ quá!”
Bạch Diệp Phi hừ một tiếng, rồi buông lỏng nói.
“Dạo này, ngươi có đối xử tốt với Họa Họa không? Vì sao tâm trạng nàng ta không được vui? Lúc nào cũng thơ thẩn, nghĩ chuyện không vui?”
Võ Vô Địch trố mắt ra nhìn, địch nhân vừa dọn dẹp xong, Phi Phi minh chủ có cần phải trực tiếp như vậy. Hơn nữa ta vốn luôn chăm sóc Họa Họa thật chu đáo mà.
Võ Vô Địch nuốt một ngụm nước bọt.
Đối phương cực kỳ bao che con gái rượu, tốt nhất ta không nên liều mạng phản kháng.
Hắn từ tốn nói.
“Tiểu tế không hiểu ý của Phi Phi minh chủ thế nào?”
Bạch Diệp Phi làm bộ dáng nghiêm túc nói.
“Dạo này nàng ta đề nghị… tổ chức hôn lễ cho nàng ta?”
Võ Vô Địch lúng túng.
“Tiểu tế đã nhủ lòng, chưa chữa trị hết bệnh của Họa Họa quyết không tổ chức!”
Bạch Diệp Phi lại tiếp tục thể hiện bộ dáng nghiêm túc.
“Nếu ngươi… cả đời không chữa trị được? Không phải cả đời không cưới con gái ta?”
Võ Vô Địch sớm có câu trả lời, lập tức đáp.
“Nếu trước khi Họa Họa 18 tuổi, vẫn không trị được. Ta chắc chắn sẽ tổ chức cưới hỏi…”
Bạch Diệp Phi nhận được câu trả lời hợp lý, gật đầu tán thưởng. Tiếp theo vịnh lấy vai Võ Vô Địch căn dặn.
“Nếu không có cách thì không nên cố quá. Dù sao đó cũng là bệnh từ lúc sinh ra đã vậy?”
“Ta chỉ hy vọng con gái ta một đời bình an, một đời hạnh phúc là đủ rồi!”
Võ Vô Địch cảm động sắp khóc.
Thì ra, tấm lòng cha con của lão Bạch lại vĩ đại như vậy.
Đúng lúc này, trong đầu Võ Vô Địch vang lên tiếng cười quái dị.
[Khặc khặc… ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.