Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 91: Tịch Diệt Cốc (1)

Tân Sinh

26/07/2024

Bên trong đại sảnh Thính Phong Lâu, La Tràng Sơn.

Võ Vô Địch vừa xuất hiện, lâu chủ đương nhiệm Giang Phong tức thì nghênh tiếp.

“Võ chưởng môn đến thật nhanh. trưởng lão Mặc Đình đã thăm dò được tin tức quan trọng liên quan đến thế lực Tịch Diệt Cốc!”

Võ Vô Địch nhìn về phía trưởng lão Mặc Đình, lúc này phong thái chính khí lẫm liệt.

Võ Vô Địch dò hỏi.

“Hôm nay tại hạ phát hiện các vị ở đây, ai cũng có khí chất đặc biệt. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra!”

Trưởng lão Mặc Đình thấy vậy liền chắp tay hướng Võ Vô Địch hành lễ, mới giải thích.

“Chuyện này liên quan đến một cái gọi là danh hiệu Thính Phong Lâu. Bản thân không phát hiện ra thay đổi nhưng người khác lại thấy rõ ràng nhất. Được cái là khí thế được tăng lên rất nhiều…”

“Tiện đây, Mặc mỗ đa tạ Võ chưởng môn trao cho cơ duyên. Nhờ cái gọi là Hệ Thống Tu Luyện của Khách Khanh Trưởng Lão, thao tác truyền tin tức nhanh tức thì, hiệu quả làm việc tăng lên gấp ngàn lần!”

Bảy vị trưởng lão còn lại cũng gật đầu xác nhận.

Giang Phong nói tiếp.

“Mặc dù Võ chưởng môn không nhận ra, nhưng toàn thân Võ chưởng môn cũng đang phát sáng…”

Võ Vô Địch nhìn sang Bùi Thiên Bách.

“Có không?”

Bùi Thiên Bách lúc này mới xác nhận.

Đệ tử cũng muốn phát sáng, không hiểu sao lại không được như chưởng môn đây.

Giang Phong nhìn sang trưởng lão Mặc Đình đề nghị.

“Chuyện phát hiện này liên quan đến Mặc trưởng lão, Mặc trưởng lão nói sẽ hay hơn!”

Mặc Đình khoát tay từ chối.

“Không sau, sự việc Mặc mỗ đã báo cáo rồi. Giang lâu chủ tự mình nói sẽ hay hơn. Mặc mỗ kém ăn nói!”

Giang Phong lắc đầu thở ra, rồi mới nói.

“Chuyện này phải nói đến hay ngày trước. Mặc trưởng lão đến Tịch Diệt Cốc làm nhiệm vụ ủy thác của hệ thống. Điều kỳ lạ là các vị Khách Khanh Trưởng Lão khác lại không có nhiệm vụ này…”

“Cuối cùng, Mặc trưởng lão phát hiện. Hơn năm mươi đệ tử tình báo thuộc hạ dưới trướng Hải Thượng Tông Khách sớm đặt chân đến Tịch Diệt Cốc điều tra. Có điều toàn bộ bỏ mạng. Tính đến thời gian bộ họ bỏ mạng từ mười năm trước đến thời điểm này…”

“Sau khi Mặc trưởng lão hoàn thành nhiệm vụ ủy thác, phần thưởng là một thính giác x100 lần. Nhờ đó đánh hơi được khí huyết ngoại tộc. Bọn chúng ẩn náu sâu bên dưới vực sâu Tịch Diệt Cốc. Số lượng ước tính hơn ba ngàn người”

Võ Vô Địch nghe xong liền gật đầu tán thưởng.

“Xem ra là Mặc trưởng lão thu lợi ích không nhỏ!”

“Khứu giác x100, không biết lợi hại cỡ nào!”

Trưởng lão Mặc Đình bất đắc dĩ thở dài.

“Lợp bất cập hại…!”

Võ Vô Địch tò mò hỏi.



“Ý của Mặc trưởng lão là sao? Khứu giác x100 xem ra lợi hại lắm chứ?”

Trưởng lão Mặc Đình nhất thời đỏ mặt, quay sang nơi khác như thể không muốn nói tiếp.

Xem ra việc ngoài ý muốn chính là sự việc ngượng ngùng không nên nghe tiếp.

Võ Vô Địch hướng Giang Phong nói.

“Tin tức này Giang lâu chủ đã báo cho Thần Kiếm Sơn Trang biết chưa? Tại hạ tin, tin tức này sẽ khiến Thần Kiếm Sơn Trang tặng hậu lễ tương đối lớn!”

Giang Phong gật đầu.

“Giang mỗ dự định báo cho Võ chưởng môn xong liền tự mình đến Thần Kiếm Sơn Trang làm khách. Sẵn bàn đối sách một mẻ hốt gọn ngoại tộc!”

Võ Vô Địch chợt nhớ bản thân còn một vật phẩm tương đối phù hợp.

Vật phẩm này chính là Kim Chỉ Nam Truy Tìm Dấu Vết Ngoại Tộc.

Võ Vô Địch lấy ra rồi giao cho Giang Phong căn dặn.

“Giang lâu chủ đến Thần Kiếm Sơn Trang, sẵn tiện giao vật này cho Bạch minh chủ. Vật này là kim chỉ nam, có thể phát hiện ra dấu vết ngoại tộc. Hy vọng vật này sẽ hữu ích!”

Giang Phong nhận lấy, thái độ cực kỳ kính cẩn.

Võ Vô Địch quay sang Bùi Thiên Bách dặn dò.

“Ngươi thông báo cho 1000 đệ tử, sáng hôm sau chúng ta đến Tịch Diệt Cốc diệt trừ hậu họa!”

Giang Phong đang quay đầu chuẩn bị rời đi, vừa nghe Võ Vô Địch hạ lệnh tức thì sốt sắng.

Hắn hốt hoảng ngăn lại.

“Võ chưởng môn không biết, thực lực bọn chúng lợi hại cỡ nào đâu. Ngay cả Bạch minh chủ còn không thể giữ chân được tên thủ lĩnh Tịch Diệt Cốc. Cấp bậc đối phương dường như đã vượt khỏi cấp bậc Võ Thần. Võ chưởng môn tấn công sớm, sợ bức dây động rừng lại gây họa cho cả võ lâm thì khốn!”

Võ Vô Địch mỉm cười, phất tay một cái nói.

“Xem ra Giang lâu chủ vẫn chưa tin tưởng tại hạ!”

“Còn một việc nữa, tại hạ có át chủ bài! Địa hình Tịch Diệt Cốc hoàn toàn phù hợp với át chủ bài của tại hạ!”

Giang Phong muốn ngăn lại nhưng không được.

Trưởng lão Mặc Đình ngẫm nghĩ liền bước ra nói.

“Mặc mỗ cũng là Khách Khanh Trưởng Lão của Tiểu Kiếm Có Độc, lần này cho Mặc mỗ một vị trí đi!”

Bảy người chưởng đạo quán Vô Ưu Quán - Phó Minh Nhật, chưởng đạo quán Ngũ Hành Sơn - Thanh Lão, ẩn sĩ - Không Văn Đạo, ẩn sĩ Song Kiếm Minh Tiên Sinh, ẩn sĩ - Đả Nhân Hành Giả, ẩn sĩ - Độc Cô Phi Vân và học sĩ Lai Thừa Vệ nhìn nhau rồi cũng bước về trước một bước theo chân Mặc Đình.

Giang Phong bất đắc dĩ thở dài rồi nói.

“Các vị đi hết, ai quản lý Thính Phong Lâu. Ít nhất cũng phải có hai đến ba vị tọa trấn. Nếu không, lỡ bị địch tấn công thì xong!”

Ẩn sĩ Không Văn Đạo, thâm giao Giang Phong vuốt chòm râu rồi cười nói.

“Vậy là Giang huynh không tin tưởng hệ thống phòng chủ La Tràng Sơn rồi! Địch nhân dưới cấp bậc Võ Tôn đánh vài, chưa chắc đã toàn mạng rời đi!”

Chương đạo quán Ngũ Hành Sơn Thanh Lão phụ họa.



“Vị thế La Tràng Sơn hiểm trở thêm hệ thống phòng thủ thì Thính Phong Lâu khó mà sụp. Lão đầu ta gợi ý, Giang lâu chủ nên ở lại quản lý đi!”

Võ Vô Địch tán thành nói.

“Đúng vậy, Giang lâu chủ lại ở chính là tốt nhất!”

Giang Phong muốn nói rồi lại thôi, nguyên nhân là hắn chính là người bàn ra. Nếu nói, muốn tham gia chính xác là mất mặt.

Võ Vô Địch vỗ tay một cái, chốt lại.

“Nếu vậy, tầm 9 giờ sáng hôm sau chúng ta sẽ gặp nhau ở Hội Trường Vân Tiêu Sơn!”

Ẩn sĩ Không Văn Đạo lúng túng.

“9 giờ sáng là lúc nào? Lão sao chưa nghe qua!”

Bùi Thiên Bách thay Võ chưởng môn giải thích.

“Cái này Võ chưởng môn đã cập nhật qua cho toàn bộ đệ tử trong môn phái. Một ngày có 24 giờ, mỗi giờ có 60 phút, mỗi phút có 60 giây…”

Ẩn sĩ Không Văn Đạo lúng túng.

“Làm sao tính?”

Bùi Thiên Bách giảng tiếp.

“Nếu muốn dễ tính nhất chính là dựa vào đồng hồ thái dương, trụ đứng bóng chính là 12 giờ. Trong [Cửa Hàng][Phụ Trợ] có bán Đồng Cơ, có thể tính toán chuẩn xác thời gian một ngày!”

Ẩn sĩ Không Văn Đạo lại lúng túng.

“Lão sớm nhìn qua, có điều không đủ số pi để mua!”

Trong cửa hàng, Đồng Hồ Cơ giá bán là 250 pi mà muốn quy đổi từ bạc sang pi theo tỷ lệ 1:10 tương đương 2500 lượng bạc.

Ẩn sĩ rất nghèo.

Ẩn sĩ ăn chay trường.

Lấy gì có bạc để quy đổi.

Bùi Thiên Bách nhìn thấy ẩn sĩ Không Văn Đạo sắp khóc liền đứng ra an ủi, ánh mắt chuyển về phái Võ chưởng môn.

Võ Vô Địch tùy ý phất tay một cái, trước mặt liền xuất hiện 10 Đồng Hồ Cơ, kích thước mỗi Đồng Hồ Cơ bằng chiều cao một người.

Bùi Thiền Bách giơ ngón cái lên tán thưởng Võ Vô Địch.

Thì ra chưởng môn sớm đã có tính toán.

Bùi Thiên Bách bắt đầu đứng ra giới thiệu cho các vị tiền bối trong giang hồ cách sử dụng Đồng Hồ Cơ.

Điểm mấu chốt của Đồng Hồ Cơ là cách ba ngày phải lên dây cót một lần.

Tiếp theo là cách đọc thời gian hiển thị trên bề mặt Đồng Hồ Cơ.

Bùi Thiên Bách giảng giải cực kỳ nhiệt tình.

Ẩn sĩ Không Văn Đạo sợ quên mất phải lấy giấy ra ghi chép lại.

Cảnh tượng này có thể nói là có một không hai trong giang hồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook