Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 97: Tứ Hoàng Tử Đến Tặng Lễ
Tân Sinh
26/07/2024
Hai ngày sau, Thần Kiếm Sơn Trang đưa ra tuyên bố.
Toàn bộ môn phái, bang hội, đạo quán trực thuộc võ lâm đều phải cảnh giác đề phòng ngoại tộc.
Cách để truy quét ngoại tộc lần này được Thần Kiếm Sơn Trang đưa ra lần này là truy quét gốc rễ trong khoảng năm mươi năm trở lại.
Trong khoảng thời gian năm mươi năm, nếu lai lịch bất minh sẽ bị liệt vào nhóm người tình nghi và được Thần Kiếm Sơn Trang cùng Long Vệ Quân đứng ra thẩm vấn.
Lần triệt để loại trừ ngoại tộc khiến toàn bộ nhân sĩ trong giang hồ dậy sóng, người người rúng động.
Trong một tửu quán, phía đông thành Thiên Long.
“Nguyên lai có ngoại tộc ẩn mình trong giang hồ!”
“Hai ngày trước oanh động một phương, không phải là trận chiến truy quét ngoại tộc sao? Nghe đồn, lần đó minh chủ tự mình ra tay còn có Võ chưởng môn của Tiểu Kiếm Có Độc liên thủ… Có người nói, số lượng người chết hơn ba ngàn người!”
“Huynh đệ sai rồi, ông chú tại hạ phục vụ Long Vệ Quân nói rằng. Số lượng ba ngàn người chết đó toàn bộ là ngoại tộc. Bọn họ tự động tự sát tập thể…”
“Còn có chuyện như vậy sao? Không ngờ ngoại tộc lại đều là tử sĩ!”
“Nhắc mới nhớ, tại hạ nghe nói môn phái Tiểu Kiếm Có Độc mở lại thu nhận đồ đệ. Số lượng người chờ ứng tuyển xếp dài tới chân núi. Mấy thị trấn lân cận như được thơm lây, buôn bán tấp nập”
“Còn một chuyện, sáng nay nhị thúc ta gác cổng thành. Phát hiện một đoàn ba xe ngựa… có ngươi đón xem. Người trong xe ngựa là ai?”
“Ta có gác cổng đâu mà biết, người đang trắc vấn kiểu ngu ngốc gì thế?”
“Ha ha… ta chỉ đùa. Nhị thúc ta phát hiện tứ hoàng tử Triệu Minh rời thành. Theo tại hạ suy đoán, mười phần tứ hoàng tử muốn kéo quan hệ với Võ chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc. Tại hạ nhớ cả hai có giao tình trước đó!”
“Cũng đúng, môn phái Võ chưởng môn giờ danh tiếng lan rộng. Có Võ chưởng môn ủng hộ, việc tranh giành ngôi vị sau này… không cần phải nói…”
“Mấy chuyện liên quan triều đình… các vị nên nhỏ tiếng. Tai vách mạch dừng…”
Quả nhiên, nhóm người vừa buôn chuyện giật mình khi nhìn thấy một nam nhân đội nón tre. Tay đặt lên trường kiếm trên bàn.
Nam nhân này lộ ra sát khí, liếc nhìn nhóm người đang buồn chuyện rồi gấp rút rời khỏi tửu lâu phóng lên lưng ngựa rời đi.
Những người ở lại trong tửu lâu, đang buôn chuyện nhận ra được y phục của nam nhân này.
Người này là thuộc hạ dưới trướng của thập nhị hoàng tử Triệu Vô Cực thuộc Triệu Vương Phủ Đệ.
Nguyên do là vì thập nhị hoàng tử vốn thể hiện bên ngoài không phân tranh quyền vị, cho nên thế lực bên ngoài vương phủ hoạt động công khai. Thể hiện là một vị hoàng tử trong sạch, công khai minh hoạt hoạt động. Người trong kinh thành nhận diện là một việc mà thập nhị hoàng tử mong muốn nhất, đúng với ý đồ ban đầu.
Sau khi bóng dáng thuộc hạ thập nhị hoàng từ hoàn toàn biến mất, người trong tửu lâu mới tiếp tục câu chuyện khác trong giang hồ.
Ở một nơi khác.
Trong thư phòng chưởng môn Tiểu Kiếm có độc.
Võ Vô Địch nhìn vào giao diện nhiệm vụ.
Phần thưởng nhiệm vụ truy quét ngoại tộc ở Tịch Diệt Cốc chỉ là một phần của chìa khóa vàng.
Theo như giới thiệu thì đây là một vật phẩm không rõ lai lịch.
Không thể xuất ra bên ngoài cũng không thể loại bỏ. Giống như một mảnh chìa khóa này đã khóa chặt với kho đồ. Không cách nào thao tác.
Chính điều này khiến Võ Vô Địch mài mò hai ngày nay.
Bản thân hắn không tin, nhiệm vụ truy quét ngoại tộc quan trọng như vậy, phần thưởng lại là vật không có giá trị.
Lúc này, Bùi Thiên Bách đi vào thông báo.
“Chưởng môn, tứ hoàng tử đến môn phái chúng ta tặng lễ!”
Võ Vô Địch ngạc nhiên.
“Là hoàng tử Triệu Minh. Tính ra tên hoàng tử này cũng có giao tình. Lần này đến khả năng chính là liên quan đến việc đoạt quyền…”
Võ Vô Địch để chuyện chìa khóa vàng sang một bên, cùng Bùi Thiên Bách ra bên ngoài nhà khách.
Phía bên ngoài sân nhà khách có thể thấy được một đoàn xe ngựa. Khả năng bên trong chứa lương thực hoặc là ngân lượng.
Môn phái giờ không thiếu thốn, người ta có lòng thì nên nhận.
Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng đi vào bên trong nhà khách.
Trong đại sáng lúc này có phu phụ Triệu Minh cùng hai hộ vệ.
Triệu Minh vừa nhìn thấy Võ Vô Địch liền đứng phất dậy, niềm nở chào hỏi.
Võ Vô Địch cũng hành lễ, đồng thời ngạc nhiên nói.
“Không biết lần này tứ hoàng tử đến môn phái tại hạ, có chuyện gì không?”
Triệu Minh nhanh chóng đáp.
“Nhiều lần ta muốn đến môn phái trợ uy trong lúc khó khăn nhưng đều bị ngăn cản. Lần này sự việc trong triều đã yên ổn. Ta thấy áy náy mới mạo muội đến quấy rầy!”
Võ Vô Địch khách sáo nói.
“Không dám, ý tốt của tứ hoàng tử tại hạ nhớ kỹ. Có việc gì tại hạ có thể giúp được. Sẽ không từ chối!”
Tứ hoàng tử tức thì khoát tay lại nói.
“Ta lần này đến chính là tặng lễ, ngoài ra không có ý đồ gì khác. Cho nên, chưởng môn đừng hiểu lầm lôi kéo quan hệ!”
Võ Vô Địch mỉm cười.
Ngươi đến mang theo lễ vật, ta nhận chứng tỏ đã theo phe cánh của ngươi. Cho nên, dù ngươi không nói thì sự thật đã lôi kéo rồi.
Triệu Minh vỗ tay một cái.
từ bên ngoài cửa đi vào một hàng hai mươi nữ nhân đẹp mắt. Người nào người nấy toát lên vẻ kiêu sa, cao quý.
Triệu Minh giới thiệu.
“Bọn họ từ nhỏ được huấn luyện chăm sóc phu quân mình. Cho nên việc nấu ăn, giặt giữ này nọ trong nhà cực kỳ thành thạo…”
“Nói ngắn gọn là thị nữ trong vương phủ!”
Võ Vô Địch nhìn hai mươi nữ nhân trước mặt, bọn họ mang nét đẹp đúng chất cao quý. Có điều, tứ hoàng tử đúng là biết nhìn người.
Hắn mở giao diện hệ thống sau đó chọn quét đối tượng phụ hợp hệ thống.
[Phát hiện có 23 đối tượng phù hợp hệ thống tu luyện. Xác nhận thêm vào?]
Nhìn thông báo, Võ Vô Địch mới an tâm.
Người ta tặng đến cửa không nhận chính là không khách sáo. Dù sao, nhóm người này vào môn phái để cho đệ tử ngắm nhìn. Khả năng tăng lên mức độ hứng thú nhiều.
Võ Vô Địch hướng tứ hoàng từ đa tạ.
“Lễ vật này tại hạ nhận!”
“Nếu điện hạ không chê, có thể lưu lại môn phái vài ngày để tại hạ tiếp đãi!”
Hoàng tử Triệu Minh đương nhiên không khách sáo, lần này đến chính là ôm chiếc đùi lớn này. Ở lại môn phái chơi vài ngày không phải là gia nhập vào đại gia đình Tiểu Kiếm Có Độc sao.
Còn một điều quan trọng, bản thân Triệu Minh biết rõ nhất chính là thế lực phía sau thập nhị hoàng tử đã hoàn toàn bị Võ chưởng môn tiêu diệt. Dù chỉ là tình cờ nhưng sự thật, Võ chương môn đã giúp hắn một việc lớn. Vì người thường xuyên phô trương ra bên ngoài vậy mà không nguy hiểm bằng kẻ - âm thầm quan sát, âm thành hành đồng.
Sau một hồi trò chuyện, Võ Vô Địch cho Bùi Thiên Bách dẫn phu phụ tứ hoàng tử về phía biệt việc dành cho quý khách.
Bản thân Võ Vô Địch trở về thư phòng.
Trên đường trở về, hắn phát hiện Bạch Họa Họa đang ngồi chống cằm trong khu hoa viên.
Bộ dáng có phần ủ rũ.
Toàn bộ môn phái, bang hội, đạo quán trực thuộc võ lâm đều phải cảnh giác đề phòng ngoại tộc.
Cách để truy quét ngoại tộc lần này được Thần Kiếm Sơn Trang đưa ra lần này là truy quét gốc rễ trong khoảng năm mươi năm trở lại.
Trong khoảng thời gian năm mươi năm, nếu lai lịch bất minh sẽ bị liệt vào nhóm người tình nghi và được Thần Kiếm Sơn Trang cùng Long Vệ Quân đứng ra thẩm vấn.
Lần triệt để loại trừ ngoại tộc khiến toàn bộ nhân sĩ trong giang hồ dậy sóng, người người rúng động.
Trong một tửu quán, phía đông thành Thiên Long.
“Nguyên lai có ngoại tộc ẩn mình trong giang hồ!”
“Hai ngày trước oanh động một phương, không phải là trận chiến truy quét ngoại tộc sao? Nghe đồn, lần đó minh chủ tự mình ra tay còn có Võ chưởng môn của Tiểu Kiếm Có Độc liên thủ… Có người nói, số lượng người chết hơn ba ngàn người!”
“Huynh đệ sai rồi, ông chú tại hạ phục vụ Long Vệ Quân nói rằng. Số lượng ba ngàn người chết đó toàn bộ là ngoại tộc. Bọn họ tự động tự sát tập thể…”
“Còn có chuyện như vậy sao? Không ngờ ngoại tộc lại đều là tử sĩ!”
“Nhắc mới nhớ, tại hạ nghe nói môn phái Tiểu Kiếm Có Độc mở lại thu nhận đồ đệ. Số lượng người chờ ứng tuyển xếp dài tới chân núi. Mấy thị trấn lân cận như được thơm lây, buôn bán tấp nập”
“Còn một chuyện, sáng nay nhị thúc ta gác cổng thành. Phát hiện một đoàn ba xe ngựa… có ngươi đón xem. Người trong xe ngựa là ai?”
“Ta có gác cổng đâu mà biết, người đang trắc vấn kiểu ngu ngốc gì thế?”
“Ha ha… ta chỉ đùa. Nhị thúc ta phát hiện tứ hoàng tử Triệu Minh rời thành. Theo tại hạ suy đoán, mười phần tứ hoàng tử muốn kéo quan hệ với Võ chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc. Tại hạ nhớ cả hai có giao tình trước đó!”
“Cũng đúng, môn phái Võ chưởng môn giờ danh tiếng lan rộng. Có Võ chưởng môn ủng hộ, việc tranh giành ngôi vị sau này… không cần phải nói…”
“Mấy chuyện liên quan triều đình… các vị nên nhỏ tiếng. Tai vách mạch dừng…”
Quả nhiên, nhóm người vừa buôn chuyện giật mình khi nhìn thấy một nam nhân đội nón tre. Tay đặt lên trường kiếm trên bàn.
Nam nhân này lộ ra sát khí, liếc nhìn nhóm người đang buồn chuyện rồi gấp rút rời khỏi tửu lâu phóng lên lưng ngựa rời đi.
Những người ở lại trong tửu lâu, đang buôn chuyện nhận ra được y phục của nam nhân này.
Người này là thuộc hạ dưới trướng của thập nhị hoàng tử Triệu Vô Cực thuộc Triệu Vương Phủ Đệ.
Nguyên do là vì thập nhị hoàng tử vốn thể hiện bên ngoài không phân tranh quyền vị, cho nên thế lực bên ngoài vương phủ hoạt động công khai. Thể hiện là một vị hoàng tử trong sạch, công khai minh hoạt hoạt động. Người trong kinh thành nhận diện là một việc mà thập nhị hoàng tử mong muốn nhất, đúng với ý đồ ban đầu.
Sau khi bóng dáng thuộc hạ thập nhị hoàng từ hoàn toàn biến mất, người trong tửu lâu mới tiếp tục câu chuyện khác trong giang hồ.
Ở một nơi khác.
Trong thư phòng chưởng môn Tiểu Kiếm có độc.
Võ Vô Địch nhìn vào giao diện nhiệm vụ.
Phần thưởng nhiệm vụ truy quét ngoại tộc ở Tịch Diệt Cốc chỉ là một phần của chìa khóa vàng.
Theo như giới thiệu thì đây là một vật phẩm không rõ lai lịch.
Không thể xuất ra bên ngoài cũng không thể loại bỏ. Giống như một mảnh chìa khóa này đã khóa chặt với kho đồ. Không cách nào thao tác.
Chính điều này khiến Võ Vô Địch mài mò hai ngày nay.
Bản thân hắn không tin, nhiệm vụ truy quét ngoại tộc quan trọng như vậy, phần thưởng lại là vật không có giá trị.
Lúc này, Bùi Thiên Bách đi vào thông báo.
“Chưởng môn, tứ hoàng tử đến môn phái chúng ta tặng lễ!”
Võ Vô Địch ngạc nhiên.
“Là hoàng tử Triệu Minh. Tính ra tên hoàng tử này cũng có giao tình. Lần này đến khả năng chính là liên quan đến việc đoạt quyền…”
Võ Vô Địch để chuyện chìa khóa vàng sang một bên, cùng Bùi Thiên Bách ra bên ngoài nhà khách.
Phía bên ngoài sân nhà khách có thể thấy được một đoàn xe ngựa. Khả năng bên trong chứa lương thực hoặc là ngân lượng.
Môn phái giờ không thiếu thốn, người ta có lòng thì nên nhận.
Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng đi vào bên trong nhà khách.
Trong đại sáng lúc này có phu phụ Triệu Minh cùng hai hộ vệ.
Triệu Minh vừa nhìn thấy Võ Vô Địch liền đứng phất dậy, niềm nở chào hỏi.
Võ Vô Địch cũng hành lễ, đồng thời ngạc nhiên nói.
“Không biết lần này tứ hoàng tử đến môn phái tại hạ, có chuyện gì không?”
Triệu Minh nhanh chóng đáp.
“Nhiều lần ta muốn đến môn phái trợ uy trong lúc khó khăn nhưng đều bị ngăn cản. Lần này sự việc trong triều đã yên ổn. Ta thấy áy náy mới mạo muội đến quấy rầy!”
Võ Vô Địch khách sáo nói.
“Không dám, ý tốt của tứ hoàng tử tại hạ nhớ kỹ. Có việc gì tại hạ có thể giúp được. Sẽ không từ chối!”
Tứ hoàng tử tức thì khoát tay lại nói.
“Ta lần này đến chính là tặng lễ, ngoài ra không có ý đồ gì khác. Cho nên, chưởng môn đừng hiểu lầm lôi kéo quan hệ!”
Võ Vô Địch mỉm cười.
Ngươi đến mang theo lễ vật, ta nhận chứng tỏ đã theo phe cánh của ngươi. Cho nên, dù ngươi không nói thì sự thật đã lôi kéo rồi.
Triệu Minh vỗ tay một cái.
từ bên ngoài cửa đi vào một hàng hai mươi nữ nhân đẹp mắt. Người nào người nấy toát lên vẻ kiêu sa, cao quý.
Triệu Minh giới thiệu.
“Bọn họ từ nhỏ được huấn luyện chăm sóc phu quân mình. Cho nên việc nấu ăn, giặt giữ này nọ trong nhà cực kỳ thành thạo…”
“Nói ngắn gọn là thị nữ trong vương phủ!”
Võ Vô Địch nhìn hai mươi nữ nhân trước mặt, bọn họ mang nét đẹp đúng chất cao quý. Có điều, tứ hoàng tử đúng là biết nhìn người.
Hắn mở giao diện hệ thống sau đó chọn quét đối tượng phụ hợp hệ thống.
[Phát hiện có 23 đối tượng phù hợp hệ thống tu luyện. Xác nhận thêm vào?]
Nhìn thông báo, Võ Vô Địch mới an tâm.
Người ta tặng đến cửa không nhận chính là không khách sáo. Dù sao, nhóm người này vào môn phái để cho đệ tử ngắm nhìn. Khả năng tăng lên mức độ hứng thú nhiều.
Võ Vô Địch hướng tứ hoàng từ đa tạ.
“Lễ vật này tại hạ nhận!”
“Nếu điện hạ không chê, có thể lưu lại môn phái vài ngày để tại hạ tiếp đãi!”
Hoàng tử Triệu Minh đương nhiên không khách sáo, lần này đến chính là ôm chiếc đùi lớn này. Ở lại môn phái chơi vài ngày không phải là gia nhập vào đại gia đình Tiểu Kiếm Có Độc sao.
Còn một điều quan trọng, bản thân Triệu Minh biết rõ nhất chính là thế lực phía sau thập nhị hoàng tử đã hoàn toàn bị Võ chưởng môn tiêu diệt. Dù chỉ là tình cờ nhưng sự thật, Võ chương môn đã giúp hắn một việc lớn. Vì người thường xuyên phô trương ra bên ngoài vậy mà không nguy hiểm bằng kẻ - âm thầm quan sát, âm thành hành đồng.
Sau một hồi trò chuyện, Võ Vô Địch cho Bùi Thiên Bách dẫn phu phụ tứ hoàng tử về phía biệt việc dành cho quý khách.
Bản thân Võ Vô Địch trở về thư phòng.
Trên đường trở về, hắn phát hiện Bạch Họa Họa đang ngồi chống cằm trong khu hoa viên.
Bộ dáng có phần ủ rũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.