Chương 389: Váy Nhiễm Máu Đỏ!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
14/10/2021
Được!
Chỉ cần không phải tính nhị cha, tính cái gì cha đều được, mối sinh ý này của ngươi, bản thế tử tiếp!
Âm thầm ngẫm lại, Đông Linh có mỗi một Chân Tiểu Tiểu thôi. Mình sao có thể xui xẻo như vậy, lần nào cũng gặp nàng?
Huống chi nữ tử ngồi ở trước mắt tuy rằng che mặt, nhưng dáng vẻ đoan trang, tự nhiên hào phóng, ngực … so với cọng giá trong trí nhớ, mượt mà hơn không ít.
Quan trọng nhất chính là, trên người nữ khách tản ra uy áp Khai quang kỳ hàng thật giá thật.
Hai tháng trước tạm biệt cọng giá nhỏ kia, nàng chỉ có tu vi Ngưng khí tầng bảy, rời khỏi Cự Thần Tông không bao lâu, tựa hồ còn bị một tiểu ma đầu đánh cho khóc ngao ngao, phải thỉnh Phòng trưởng lão rời núi cứu viện.
Mới qua mấy ngày, sao có khả năng biến thành cường giả Khai quang cảnh?
Không đúng không đúng.
Thật vất vả gặp được một thiếu nữ mạnh bạo tuyên bố muốn bao chính mình, bỏ lỡ thôn này sẽ không có quán trọ nào nữa!
Bản sư chẳng những tính cha cho ngươi, còn muốn bắt chẹt nhân quả của ngươi!
Tu sĩ Đông Linh, mỗi một mỹ nhân, mỗi một cường giả, đều phải thần phục dưới gót sắt chiến mã Bắc Nham ta!
“Mau tính nha nha nha!”
Liên tiếp nghiêng đầu, Chân Tiểu Tiểu phát hiện Dương Diễm đang dẫn theo nhân mã lướt qua tầng tầng đám đông, cách mình càng ngày càng gần, nên bắt đầu thúc giục dồn dập.
“Đây, đây!”
Vung tay áo, bốn chiếc mai rùa tức khắc bay ra và rơi xuống trên bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Cảm xúc của đại sư đoán mệnh tăng vọt, xắn cao tay áo, ngón tay cách không điểm lên cơ thể Chân Tiểu Tiểu!
Cánh tay vươn tới từ dưới tay áo có cơ bắp mạnh mẽ, làn da bóng loáng, hoàn toàn không hợp với khuôn mặt già nua của tính sư.
Đạo đạo ánh bạc lập tức bay ra từ đầu ngón tay hắn như ngọn lửa mờ ảo chập chờn, vờn quanh ngoài thân Chân Tiểu Tiểu, sau đó lại hỗn loạn tạp bác trở về trên mai rùa, va chạm đan xen ra những vết tích lộn xộn.
Một màn này……
Quen thuộc làm sao?
Phát hiện hai mắt đối phương nháy mắt đã trở nên trắng bạc một mảnh, mây khói cuồn cuộn mãnh liệt dưới đáy mắt, Chân Tiểu Tiểu há hốc miệng, trong khoảng thời gian ngắn thậm chí quên mất chú ý động tĩnh của Dương Diễm.
Giữa cha và con, nhân quả huyết mạch.
Một lực lượng nhân quả vô cùng khổng lồ xuất hiện trên người nữ khách bạch y.
Khiến tính sư phải khiếp sợ tột độ!
Hắn thậm chí chưa kịp chạm tới các sợi dây đan xen chằng chịt, số lượng kinh người, tầng tầng rối rắm, lan tràn tứ phương kia, chưa kịp đi tìm nguồn gốc cawn nguyên, thế nhưng đã bị hết thảy những gì nhìn thấy trên người nàng doạ cho run rẩy không thôi.
Sương mù ngưng long, phong hoá cuồng thú!
Nhìn về màn trời nơi xa, dường như có một vật lớn đỏ máu chống trời mà đứng.
Ở khoảnh khắc ánh mắt lia qua nó, thân thể tính sư run lên liên tục không thể kiềm chế, thuật pháp của bản thân giống như một quả trứng yếu ớt trôi nổi giữa đại dương mênh mông phải chống chịu sóng lớn huyết tinh ập vào mặt, 'oanh' một tiếng, hoàn toàn vỡ nát!
Nước chảy ngược dòng.
Không nên tham lam a a a!
Lại tính người không nên tính.
Gia gia, cứu mạng!
Năm nay, lần thứ ba bị lực lượng phản phệ……
Trố lồi hai mắt, tính sư đột nhiên nhảy dựng lên trên ghế!
Hoàn toàn không cho Chân Tiểu Tiểu thời gian phản ứng, hắn trực tiếp há miệng phun ra một búng máu tươi, sau đó cả người thẳng đờ vật ngửa ra sau, một tiếng vật nặng đập xuống đất vang ầm ĩ.
Chân Tiểu Tiểu treo biểu tình khóc tang đứng bật dậy, khuôn mặt nhỏ nhưng thật ra vẫn sạch sẽ, đáng tiếc một thân váy trắng mới tinh thì điểm đầy mai đỏ.
Từng tia máu thật nhỏ đang không ngừng chảy xuôi từ eo xuống dưới chân, theo con đường tính sư đã từng chỉ cho nàng.
Rốt cuộc nhận ra.
Lý sư điệt nha……
Ta không phải cố ý hại ngươi.
Quỷ biết, đại cha ta cũng là con hàng có độc đâu? Chẳng lẽ, tính sư Đông Linh đều không thể tính tu sĩ tinh ngoại sao?
Thực xin lỗi, thực xin lỗi!
Bộ dạng ngươi không kém, sao phải dịch dung thành một lão nhân? Da mặt thì giống như đúc thế kia, thậm chí nếp nhăn với đốm đồi mồi trên da còn sinh động như thật?
Mới vừa xông lên phía trước nâng người ngất dưới đất dậy, phía sau Chân Tiểu Tiểu liền truyền đến một tiếng nổ mạnh kỳ quái.
_NL_
Tiểu Thần Quang thật đáng thương, bi ai ba giây đồng hồ, đây là lần thứ mấy rồi?
Chỉ cần không phải tính nhị cha, tính cái gì cha đều được, mối sinh ý này của ngươi, bản thế tử tiếp!
Âm thầm ngẫm lại, Đông Linh có mỗi một Chân Tiểu Tiểu thôi. Mình sao có thể xui xẻo như vậy, lần nào cũng gặp nàng?
Huống chi nữ tử ngồi ở trước mắt tuy rằng che mặt, nhưng dáng vẻ đoan trang, tự nhiên hào phóng, ngực … so với cọng giá trong trí nhớ, mượt mà hơn không ít.
Quan trọng nhất chính là, trên người nữ khách tản ra uy áp Khai quang kỳ hàng thật giá thật.
Hai tháng trước tạm biệt cọng giá nhỏ kia, nàng chỉ có tu vi Ngưng khí tầng bảy, rời khỏi Cự Thần Tông không bao lâu, tựa hồ còn bị một tiểu ma đầu đánh cho khóc ngao ngao, phải thỉnh Phòng trưởng lão rời núi cứu viện.
Mới qua mấy ngày, sao có khả năng biến thành cường giả Khai quang cảnh?
Không đúng không đúng.
Thật vất vả gặp được một thiếu nữ mạnh bạo tuyên bố muốn bao chính mình, bỏ lỡ thôn này sẽ không có quán trọ nào nữa!
Bản sư chẳng những tính cha cho ngươi, còn muốn bắt chẹt nhân quả của ngươi!
Tu sĩ Đông Linh, mỗi một mỹ nhân, mỗi một cường giả, đều phải thần phục dưới gót sắt chiến mã Bắc Nham ta!
“Mau tính nha nha nha!”
Liên tiếp nghiêng đầu, Chân Tiểu Tiểu phát hiện Dương Diễm đang dẫn theo nhân mã lướt qua tầng tầng đám đông, cách mình càng ngày càng gần, nên bắt đầu thúc giục dồn dập.
“Đây, đây!”
Vung tay áo, bốn chiếc mai rùa tức khắc bay ra và rơi xuống trên bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Cảm xúc của đại sư đoán mệnh tăng vọt, xắn cao tay áo, ngón tay cách không điểm lên cơ thể Chân Tiểu Tiểu!
Cánh tay vươn tới từ dưới tay áo có cơ bắp mạnh mẽ, làn da bóng loáng, hoàn toàn không hợp với khuôn mặt già nua của tính sư.
Đạo đạo ánh bạc lập tức bay ra từ đầu ngón tay hắn như ngọn lửa mờ ảo chập chờn, vờn quanh ngoài thân Chân Tiểu Tiểu, sau đó lại hỗn loạn tạp bác trở về trên mai rùa, va chạm đan xen ra những vết tích lộn xộn.
Một màn này……
Quen thuộc làm sao?
Phát hiện hai mắt đối phương nháy mắt đã trở nên trắng bạc một mảnh, mây khói cuồn cuộn mãnh liệt dưới đáy mắt, Chân Tiểu Tiểu há hốc miệng, trong khoảng thời gian ngắn thậm chí quên mất chú ý động tĩnh của Dương Diễm.
Giữa cha và con, nhân quả huyết mạch.
Một lực lượng nhân quả vô cùng khổng lồ xuất hiện trên người nữ khách bạch y.
Khiến tính sư phải khiếp sợ tột độ!
Hắn thậm chí chưa kịp chạm tới các sợi dây đan xen chằng chịt, số lượng kinh người, tầng tầng rối rắm, lan tràn tứ phương kia, chưa kịp đi tìm nguồn gốc cawn nguyên, thế nhưng đã bị hết thảy những gì nhìn thấy trên người nàng doạ cho run rẩy không thôi.
Sương mù ngưng long, phong hoá cuồng thú!
Nhìn về màn trời nơi xa, dường như có một vật lớn đỏ máu chống trời mà đứng.
Ở khoảnh khắc ánh mắt lia qua nó, thân thể tính sư run lên liên tục không thể kiềm chế, thuật pháp của bản thân giống như một quả trứng yếu ớt trôi nổi giữa đại dương mênh mông phải chống chịu sóng lớn huyết tinh ập vào mặt, 'oanh' một tiếng, hoàn toàn vỡ nát!
Nước chảy ngược dòng.
Không nên tham lam a a a!
Lại tính người không nên tính.
Gia gia, cứu mạng!
Năm nay, lần thứ ba bị lực lượng phản phệ……
Trố lồi hai mắt, tính sư đột nhiên nhảy dựng lên trên ghế!
Hoàn toàn không cho Chân Tiểu Tiểu thời gian phản ứng, hắn trực tiếp há miệng phun ra một búng máu tươi, sau đó cả người thẳng đờ vật ngửa ra sau, một tiếng vật nặng đập xuống đất vang ầm ĩ.
Chân Tiểu Tiểu treo biểu tình khóc tang đứng bật dậy, khuôn mặt nhỏ nhưng thật ra vẫn sạch sẽ, đáng tiếc một thân váy trắng mới tinh thì điểm đầy mai đỏ.
Từng tia máu thật nhỏ đang không ngừng chảy xuôi từ eo xuống dưới chân, theo con đường tính sư đã từng chỉ cho nàng.
Rốt cuộc nhận ra.
Lý sư điệt nha……
Ta không phải cố ý hại ngươi.
Quỷ biết, đại cha ta cũng là con hàng có độc đâu? Chẳng lẽ, tính sư Đông Linh đều không thể tính tu sĩ tinh ngoại sao?
Thực xin lỗi, thực xin lỗi!
Bộ dạng ngươi không kém, sao phải dịch dung thành một lão nhân? Da mặt thì giống như đúc thế kia, thậm chí nếp nhăn với đốm đồi mồi trên da còn sinh động như thật?
Mới vừa xông lên phía trước nâng người ngất dưới đất dậy, phía sau Chân Tiểu Tiểu liền truyền đến một tiếng nổ mạnh kỳ quái.
_NL_
Tiểu Thần Quang thật đáng thương, bi ai ba giây đồng hồ, đây là lần thứ mấy rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.