Chương 31:
Tô Mã Lệ
07/01/2024
Thẩm Tiêu uống không nhiều, khi ngồi ở ghế phụ, còn nhận thêm mấy cuộc gọi của khách hàng.
Sau khi cúp điện thoại, cô ấy híp mắt nằm xuống, hỏi Thẩm Tư Ngư: “Sao em lại quay lại? Chị tưởng em về luôn.”
“Chị uống rượu, em không yên tâm.” Thẩm Tư Ngư vẫn chưa quen với tình hình giao thông, thỉnh thoảng lại liếc nhìn bản đồ.
“Em biết quan tâm chị.” Giọng nói của Thẩm Tiêu đột nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn, “Anh ấy lại chạy tới trách chị.”
Từ “anh ấy” này ám chỉ Hạ Thạch Thanh.
Khi đèn chuyển sang màu đỏ, Thẩm Tư Ngư dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn Thẩm Tiêu, nói: “Chị, chuyện này thực sự chị làm sai, em quay lại không phải vì lý do gì khác, chỉ bởi vì em lo cho chị, đáng lẽ chị phải nói chuyện này với em trước.”
“Như vậy chắc chắn em sẽ không đi.” Thẩm Tiêu lẩm bẩm nói, “Chị xin lỗi.”
Thẩm Tư Ngư thở dài: “Chị, sau này chị đừng làm vậy nữa.”
“Ừm.” Thẩm Tiêu nhắm mắt lại giống như sắp ngủ.
Thẩm Tư Ngư cầm vô lăng, suy nghĩ đến việc Hạ Thạch Thanh nói hộ cô hôm nay, từ nhỏ đến lớn, ngoài cha ra thì anh là người đàn ông đầu tiên đứng ở góc độ của cô, quan tâm đến cô.
Lẽ ra nên vui vẻ nhưng trong lòng lại thấy khó chịu.
Anh tốt như vậy, sao cô có thể quên anh được.
Buổi chiều thứ tư, có một chiếc xe biển ghi hiến máu đỗ ở dưới lầu công ty, Thẩm Tư Ngư theo đồng nghiệp xuống lầu xếp hàng hiến máu, cô cũng từng hiến máu ở trường, một năm một lần.
Giám đốc người Mỹ gốc Hoa cũng tới, đứng ngay sau lưng Thẩm Tư Ngư, đeo kính râm, khoanh tay ôm ngực, sau khi nhìn thấy mấy y tá rút máu thì chọn người xinh đẹp nhất, ngồi xuống ngay trước mặt, duỗi tay ra.
Anh ta thực sự không giỏi Tiếng Trung lắm, khi anh ta muốn nhờ y tá mang gối cho anh ta, anh ta nghĩ mãi không ra nên nói tiếng Anh, tuy nhiên y tá không hiểu, Thẩm Tư Ngư nhìn xung quanh không tìm thấy gối dựa, cô chạy nhanh lên lầu, lấy chiếc gối của giám đốc, thuận tiện rót cho anh ta một ly nước ấm.
Giám đốc người Mỹ gốc Hoa khá hài lòng về Thẩm Tư Ngư, vỗ nhẹ chỗ ngồi bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi đây truyền máu, Thẩm Tư Ngư gật đầu ngồi xuống.
Y tá lấy máu cho hai người thấy giám đốc người Mỹ gốc Hoa khá đẹp trai nên lén chụp ảnh gửi vào trong nhóm, một bác sĩ nam nhìn thấy Thẩm Tư Ngư ngồi bên cạnh giám đốc người Mỹ gốc Hoa, lập tức nhắn tin yêu cầu y tá chụp ảnh rõ ràng hơn.
Sau khi cúp điện thoại, cô ấy híp mắt nằm xuống, hỏi Thẩm Tư Ngư: “Sao em lại quay lại? Chị tưởng em về luôn.”
“Chị uống rượu, em không yên tâm.” Thẩm Tư Ngư vẫn chưa quen với tình hình giao thông, thỉnh thoảng lại liếc nhìn bản đồ.
“Em biết quan tâm chị.” Giọng nói của Thẩm Tiêu đột nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn, “Anh ấy lại chạy tới trách chị.”
Từ “anh ấy” này ám chỉ Hạ Thạch Thanh.
Khi đèn chuyển sang màu đỏ, Thẩm Tư Ngư dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn Thẩm Tiêu, nói: “Chị, chuyện này thực sự chị làm sai, em quay lại không phải vì lý do gì khác, chỉ bởi vì em lo cho chị, đáng lẽ chị phải nói chuyện này với em trước.”
“Như vậy chắc chắn em sẽ không đi.” Thẩm Tiêu lẩm bẩm nói, “Chị xin lỗi.”
Thẩm Tư Ngư thở dài: “Chị, sau này chị đừng làm vậy nữa.”
“Ừm.” Thẩm Tiêu nhắm mắt lại giống như sắp ngủ.
Thẩm Tư Ngư cầm vô lăng, suy nghĩ đến việc Hạ Thạch Thanh nói hộ cô hôm nay, từ nhỏ đến lớn, ngoài cha ra thì anh là người đàn ông đầu tiên đứng ở góc độ của cô, quan tâm đến cô.
Lẽ ra nên vui vẻ nhưng trong lòng lại thấy khó chịu.
Anh tốt như vậy, sao cô có thể quên anh được.
Buổi chiều thứ tư, có một chiếc xe biển ghi hiến máu đỗ ở dưới lầu công ty, Thẩm Tư Ngư theo đồng nghiệp xuống lầu xếp hàng hiến máu, cô cũng từng hiến máu ở trường, một năm một lần.
Giám đốc người Mỹ gốc Hoa cũng tới, đứng ngay sau lưng Thẩm Tư Ngư, đeo kính râm, khoanh tay ôm ngực, sau khi nhìn thấy mấy y tá rút máu thì chọn người xinh đẹp nhất, ngồi xuống ngay trước mặt, duỗi tay ra.
Anh ta thực sự không giỏi Tiếng Trung lắm, khi anh ta muốn nhờ y tá mang gối cho anh ta, anh ta nghĩ mãi không ra nên nói tiếng Anh, tuy nhiên y tá không hiểu, Thẩm Tư Ngư nhìn xung quanh không tìm thấy gối dựa, cô chạy nhanh lên lầu, lấy chiếc gối của giám đốc, thuận tiện rót cho anh ta một ly nước ấm.
Giám đốc người Mỹ gốc Hoa khá hài lòng về Thẩm Tư Ngư, vỗ nhẹ chỗ ngồi bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi đây truyền máu, Thẩm Tư Ngư gật đầu ngồi xuống.
Y tá lấy máu cho hai người thấy giám đốc người Mỹ gốc Hoa khá đẹp trai nên lén chụp ảnh gửi vào trong nhóm, một bác sĩ nam nhìn thấy Thẩm Tư Ngư ngồi bên cạnh giám đốc người Mỹ gốc Hoa, lập tức nhắn tin yêu cầu y tá chụp ảnh rõ ràng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.