Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng
Chương 36:
Triều Dự
17/07/2024
Ánh mắt Ôn Noãn hướng ra ngoài cửa sổ ngẩn ngơ. Thịnh Viễn nhìn có vẻ rộng lượng ôn hòa nhưng thực ra tâm địa lại hẹp hòi, ghét nhất là người khác nói đến tuổi tác của anh. Cô mà nhắc đến, chắc chắn buổi tối sẽ bị anh giày vò.
Nhưng Thịnh Viễn thực sự rất có sức lực, thân hình cũng giữ gìn rất tốt. Ngón tay Ôn Noãn vô thức gõ lên mặt gương, má cô lại ửng hồng.
Gần mực thì đen, đều tại Thịnh Viễn!
"Tiểu Noãn, chuyện hợp tác mà thư ký Vương nói, em thấy được không?" Ôn Thành không mấy hy vọng.
"Được, chắc chắn kiếm được tiền." Ôn Noãn khẳng định chắc nịch.
Dự án này là do cô tình cờ nghĩ đến khi lật sổ tiết kiệm hôm qua, cơ hội tốt như vậy bày ra trước mắt, ai cũng sẽ động lòng.
Ban đầu, Ôn Noãn còn tưởng rằng mình sẽ bỏ lỡ vì cô đã quên mất tháng cụ thể của dự án từ lâu. Nhưng thư ký Vương vừa nghe cô nói địa điểm liền vỗ đùi nói rằng chủ đầu tư dự án muốn mua luôn cả mảnh đất nhỏ đối diện công trường trước khi thi công, mấy hôm trước còn đến kéo đầu tư.
"Tổng giám đốc Ôn nói dự án này không được." thư ký Vương chỉ thiếu nước lấy tay áo lau nước mắt: "Công trường tốn kém quá, xây xong là lỗ vốn."
Ôn Noãn lập tức yên tâm, anh trai cô nói được thì chưa chắc đã được. Nhưng hễ anh trai cô kiên quyết phản đối thì chắc chắn là kiếm được tiền.
"..."
Ôn Thành nghe không hiểu lắm nhưng Ôn Noãn cũng không có ý định giải thích với hắn ta.
Những cuộc gặp gỡ bàn bạc cấp cao thường chỉ cần địa điểm đơn giản, đối phương lại hẹn họ đến công trường!
Hôm đó vẫn là một ngày nhiều gió, xung quanh hoang vu, Ôn Thành vừa xuống xe đã hít phải một miệng đầy bụi, túi rác trên mặt đất bị cuốn bay lên không trung, theo gió bay đến chiếc xe sang trọng của hắn ta.
Ôn Thành tức giận, quay đầu định lên xe. Thư ký Vương đã đến trước cửa nhanh tay rút chìa khóa xe, vừa kéo vừa mời Ôn Thành đi về phía trước.
Vài ông chủ vẫn đang đợi ở cửa.
Trợ lý Vương mở cửa xe cho Ôn Noãn, che ô đưa cô xuống: "Tiểu thư, mời đi bên này."
Nhưng Thịnh Viễn thực sự rất có sức lực, thân hình cũng giữ gìn rất tốt. Ngón tay Ôn Noãn vô thức gõ lên mặt gương, má cô lại ửng hồng.
Gần mực thì đen, đều tại Thịnh Viễn!
"Tiểu Noãn, chuyện hợp tác mà thư ký Vương nói, em thấy được không?" Ôn Thành không mấy hy vọng.
"Được, chắc chắn kiếm được tiền." Ôn Noãn khẳng định chắc nịch.
Dự án này là do cô tình cờ nghĩ đến khi lật sổ tiết kiệm hôm qua, cơ hội tốt như vậy bày ra trước mắt, ai cũng sẽ động lòng.
Ban đầu, Ôn Noãn còn tưởng rằng mình sẽ bỏ lỡ vì cô đã quên mất tháng cụ thể của dự án từ lâu. Nhưng thư ký Vương vừa nghe cô nói địa điểm liền vỗ đùi nói rằng chủ đầu tư dự án muốn mua luôn cả mảnh đất nhỏ đối diện công trường trước khi thi công, mấy hôm trước còn đến kéo đầu tư.
"Tổng giám đốc Ôn nói dự án này không được." thư ký Vương chỉ thiếu nước lấy tay áo lau nước mắt: "Công trường tốn kém quá, xây xong là lỗ vốn."
Ôn Noãn lập tức yên tâm, anh trai cô nói được thì chưa chắc đã được. Nhưng hễ anh trai cô kiên quyết phản đối thì chắc chắn là kiếm được tiền.
"..."
Ôn Thành nghe không hiểu lắm nhưng Ôn Noãn cũng không có ý định giải thích với hắn ta.
Những cuộc gặp gỡ bàn bạc cấp cao thường chỉ cần địa điểm đơn giản, đối phương lại hẹn họ đến công trường!
Hôm đó vẫn là một ngày nhiều gió, xung quanh hoang vu, Ôn Thành vừa xuống xe đã hít phải một miệng đầy bụi, túi rác trên mặt đất bị cuốn bay lên không trung, theo gió bay đến chiếc xe sang trọng của hắn ta.
Ôn Thành tức giận, quay đầu định lên xe. Thư ký Vương đã đến trước cửa nhanh tay rút chìa khóa xe, vừa kéo vừa mời Ôn Thành đi về phía trước.
Vài ông chủ vẫn đang đợi ở cửa.
Trợ lý Vương mở cửa xe cho Ôn Noãn, che ô đưa cô xuống: "Tiểu thư, mời đi bên này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.