Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền

Chương 10: Bản Tính Của Cha Mẹ (1)

Dư Nhiên Tự Ngã

26/08/2024

Từ Hi đưa tay nhận lấy cái bọc giấy màu vàng, vừa mở ra liền thấy những viên kẹo cứng hình tròn, dường như tỏa ra mùi thơm ngọt ngào.

Từ Hi không hứng thú với những thứ này, bởi vì không phải nhu yếu phẩm, kẹo trong không gian của cô còn tinh mỹ hơn thế này gấp nhiều lần.

Nhìn ánh mắt mong đợi của cha Lâm, vẫn cho một viên vào miệng, một vị ngọt ngào thoang thoảng tràn ngập trong miệng.

Sau khi nhìn con gái ăn, cha Lâm có chút đắc ý nói: "Đây là hôm nay bố đã dành thời gian để giúp dọn đồ, được người ta cho, hai đứa em con đều không có." Nói xong dường như cảm thấy mình có phần thiên vị, còn nói thêm một câu: “Dù sao mẹ con cũng sẽ mua cho chúng nó.”

“Ba biết con muốn vào thành phố làm việc, tạm thời tìm không được cũng không sao, cứ thong thả, đừng nghe lời mẹ, con gái bố ưu tú như vậy, công việc cái gì, yên tâm, bố nuôi con." Ông nói xong còn mỉm cười ngượng ngùng.

Nghe được lời nói chất phác của cha Lâm, Từ Hi trong lòng dâng lên một tia buồn bã. Nghĩ đến bố mẹ mình kiếp trước, cũng hận không thể mang đến những điều tốt đẹp nhất cho cô.

Cha mẹ hết lòng vì con cái không biết từ đâu mà ra. Bất kể tuổi tác, chủng tộc hay quốc gia, tựa như Mã Mai Hoa, đối xử tệ bạc với Lâm Hiểu Nguyệt, nhưng đối xử với con trai mình cũng là đào tim đào phổi.

Đêm đã khuya, hoa cỏ phơi nắng cả ngày đang lặng lẽ chờ sương sớm về, dân làng sau một ngày làm việc cũng đang say giấc nồng.



Từ Hi trằn trọc trên giường không biết bao nhiêu lần, cũng không lăn lộn nữa, thầm than: “Tật xấu khó sửa.”

Kiếp trước, kẻ mạnh làm vua, trật tự hỗn loạn, không có luật lệ. Việc phụ nữ bình thường sống phụ thuộc vào nam cường giả đã trở thành hiện tượng phổ biến.

Mà Từ Hi trẻ tuổi xinh đẹp lại càng trở thành mục tiêu của rất nhiều người, bởi vì ngại cô là đầu bếp kiêm quản lý kho trong đội, lại thẳng thừng từ chối, nên ban ngày bọn chúng không thể hành động trắng trợn.

Tuy nhiên, màn đêm đen tối dường như khuếch đại ý nghĩ xấu xa của một số người lên vô tận.

Đến mức thường xuyên có người gõ cửa nhà cô vào hàng đêm, thậm chí còn đá cửa trực tiếp xông vào, khiên cô luôn phải ôm vũ khí cho đến tận bình minh, trợn mắt canh cửa đến hừng đông.

Mãi cho đến một lần cô liều mạng chuẩn bị tự bạo trong không gian, cùng với những kẻ ghê tởm đó đồng quy vu tận, khiến không gian chấn động, phía trên lên tiếng mới doạ lui được ít người.

Tinh thần căng thẳng cao độ kéo dài lâu ngày cũng khiến cô mất ngủ suốt đêm.

Không còn gì để làm, cô nhớ đi nhớ lại ký ức của nguyên chủ, dần dần chìm vào ký ức, cảm thấy vui vì cô bé cười khi vui vẻ, khóc lớn khi khổ sở.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook