Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 851: Thiên Tài Huyền Học (17)
Ngận Thị Kiểu Tình
30/10/2024
Edit: Kim
Thương hại?
Ta không có lòng thương hại?
Cậu bé tủi thân nói: “Cô ta tới tranh chị với ta, hơn nữa là ta tới trước, chị nhìn có vẻ rất thích cô ta, cho nên ta mới không vui.”
Cậu bé vẫn là bộ dạng của một đứa trẻ con, nhưng chết đã lâu, tất nhiên không còn thật sự là trẻ con nữa.
Tình nguyện đi theo Diêu Thiên, đương nhiên là vì thực lực của Diêu Thiên rất mạnh, cũng không muốn tiếp tục làm một cái cô hồn.
Quan trọng nhất chính là, Diêu Thiên đánh hắn tới mức quỷ khóc sói gào, đi theo người như vậy không có gì mất mặt.
Nhưng cái tiểu quỷ kia, cậu bé có thể cảm nhận được Diêu Thiên đối xử với cô rất khoan dung, không biết vì sao cái tiểu quỷ kia có thể lọt vào mắt Diêu Thiên.
Cậu bé không muốn có người tới tranh giành sự chú ý của Diêu Thiên với mình, chỉ có cho Diêu Thiên nhìn thấy mình nỗ lực, cũng rất lợi hại, mới có thể nhận được càng nhiều lợi ích.
Bây giờ cậu bé có thể tu luyện, là nhờ sự giúp đỡ của Diêu Thiên.
Đi theo bên cạnh Diêu Thiên, liền có lợi như vậy, thời gian dài, khẳng định càng có nhiều lợi ích hơn.
Đi theo Diêu Thiên, còn có thể gặp được rất nhiều pháp sư, cho dù sau này có gặp phải thủ đoạn của pháp sư, cũng có thể đối phó được.
Cậu bé nói chuyện trà xanh như vậy, làm Diêu Thiên có chút buồn cười, cô nói thẳng: “Ngươi đừng diễn kịch trước mặt ta, ngươi trông nhỏ như vậy là vì chết sớm, ngươi đã là lão quỷ chết được mấy thập niên, đừng giả vờ làm trẻ con nữa.”
Cậu bé bĩu môi, không vui nói: “Ta đúng là đã chết được mấy thập niên, nhưng thời điểm ta chết vẫn còn là một đứa trẻ nha, chị chính là chỉ thích trẻ con, không thích ta.”
Diêu Thiên chỉ nói: “Sao có thể, làm sao ta có thể không thích ngươi được.”
Cậu bé lập tức vui vẻ, “Ta biết chị thích ta mà, chị à, ta cũng thích chị.”
Diêu Thiên cười tủm tỉm, đôi mắt híp lại, “Thật sao, vậy tốt quá, ngươi giúp ta đi trông chừng cái tiểu quỷ kia một chút.”
Cậu bé há miệng thở dốc, vốn định đồng ý, nhưng vừa nghe thấy là cái tiểu quỷ kia, trong lòng lập tức không thoải mái, “Chị, cái tiểu quỷ kia có vấn đề gì sao?”
“Không có, là lo con bé đi nhầm đường, ngươi để mắt tới nó một chút.”
Cậu bé lập tức đồng ý, hóa ra cái tiểu quỷ kia ở trong lòng chị là người xấu nha.
Chỉ cần chị không thích cô ta là được.
Nam Chi trở về căn nhà của Tống Hà, lúc này trong nhà đã là một mảnh hỗn loạn, xe cảnh sát và xe cứu thương đều đã tới.
Xung quanh còn có người thì thầm to nhỏ.
“Đúng là tạo nghiệt nha, ngược đãi ông già đến chết.”
“Bà không biết rồi, ông già ị ra mà cũng không thay quần áo cho ông ta.”
“Cảnh sát nói cô gái kia phải gánh vác mạng người.”
“Đúng vậy, nghe nói hai người bọn họ không có quan hệ huyết thống, cô gái kia còn là một tiểu minh tinh, đoán chừng là cặp kè với ông già, sau đó giết chết ông ta hòng lấy tiền.”
“Thật là, quả nhiên đàn ông đều không phải thứ tốt lành gì, ở thời đại này rồi còn làm bậy, xem đi, còn bị giết chết.”
“Tôi nói chứ, đàn ông chỉ có treo trên tường, nằm trong quan tài mới không ầm ĩ, mới có thể an tĩnh.”
Nam Chi bay tới gần, nghe lời bà thím nói chuyện, bà thím này mặc một bộ quần áo màu đỏ tía, tóc uốn xoăn lọn nhỏ, nhìn qua rất có tinh thần, chính là kiểu người hay khiêu vũ ở quảng trường, nhìn tướng mạo, đúng là phụ nữ góa chồng.
Nói tới người chồng đã mất của mình, còn vừa nói vừa cười, trông vô cùng vui vẻ.
Nam Chi:.........
Đàn ông thật sự đáng ghét tới như vậy sao?
Chắc là vậy đi!
Nam Chi bay vào phòng, nhìn thấy Tống Hà đang khóc lóc nói chuyện với cảnh sát, nói mình không có giết người, không giết Lý đại sư.
Lý đại sư đã chết?
Nam Chi bối rối, làm sao Lý đại sư lại ra nông nỗi này, tại sao mới chưa được bao lâu mà đã chết rồi?
Lý đại sư chết không nhắm mắt, chết trên chất bẩn, trên giường tràn ngập chất thải bẩn thỉu, đôi mắt ông ta trừng to, kết hợp với cơ thể gầy đét như bộ xương khô của ông ta, thật sự làm người ta kinh hãi.
Giống như một cái xác ướp, bộ dạng này, cảnh sát nhìn thấy, nói không phải mưu sát, cảnh sát mới không tin đâu.
Tống Hà khóc muốn mù rồi, cô thật sự oan uổng nha!
Cô sao có thể giết lão già thối đó được, cô còn muốn kiếm tiền từ ông già thối đó đấy.
Kiếm tiền nghe quá khó nghe, cô chỉ là muốn lấy lại tiền của mình mà thôi.
Nhưng ai biết được ông ta sẽ chết, ban đầu, bảo mẫu gọi Tống Hà tới, nói ông già có vấn đề, Tống Hà vội vàng tới xem, trong miệng Lý đại sư kêu ô ô, đột nhiên hai mắt lồi ra, hét to một tiếng, ở lúc người ta còn chưa kịp phòng bị, đã chết.
Gọi điện cho xe cấp cứu, người của bệnh viện rất nhanh đã tới, vừa thấy loại tình huống này, lập tức báo cảnh sát, loại tình huống này, bọn họ cũng không dám tiếp nhận.
Cảnh sát vừa nhìn thấy, người đều đã chết, còn cứu cái gì nha!
Tống Hà là nghi phạm đầu tiên, tất nhiên phải đưa tới cục cảnh sát điều tra rõ ràng.
Một khi điều tra, chính là rút củ cải ra khỏi bùn, mọi giao dịch của Tống Hà và Lý đại sư đều sẽ bị phơi bày, bao gồm cả việc Tống Hà giết chết đứa con trong bụng làm thành tiểu quỷ, lại dùng tiền để giết người.
Cảnh sát:......
Đầu óc của cô có vấn đề hay không, cô còn là một nữ minh tinh đấy!
Đây là cái chuyện kỳ quái gì, nhìn Tống Hà khóc sướt mướt, vô cùng đáng thương, lớn lên đẹp, khóc làm người ta thương tiếc, nhưng nghĩ đến chuyện kỳ quái cô đã làm, thật sự là không thể thương hại được.
Đầu óc đúng là có bệnh!
Tống Hà thật sự đau lòng, sợ hãi, sợ sự nghiệp của mình không còn, sợ bị người ta biết mình phạm tội phải vào cục cảnh sát, cô thật sự oan uổng.
Nhưng vết nhơ là nghi phạm sẽ không thể xóa bỏ, không thể quay trở lại, cần phải chứng minh là mình trong sạch, nhưng làm thế nào để chứng minh trong sạch đây.
Cô căn bẳn không có cách nào để chứng minh là mình trong sạch, cảnh sát luôn có đủ loại vấn đề tra hỏi cô, làm người ta suy sụp.
Có quỷ mới biết Lý đại sư đã chết đột ngột như thế nào, quan trọng nhất chính là, tiểu bảo còn chưa quay về, tiểu bảo đã đi đâu rồi?
Bây giờ, Tống Hà trông chờ vào việc tiểu bảo có thể cứu cô.
Bản thân Tống Hà không có cách, trông chờ vào một linh hồn còn chưa có đủ trí lực cứu mình, có chút không thể thực hiện được.
Nhưng tiểu bảo là quỷ nha, hẳn là sẽ có cách đi.
Trong lúc Tống Hà chịu sự dày vò ở cục cảnh sát, trên mạng đã hoàn toàn bùng nổ, Tống Hà nuôi tiểu quỷ mấy năm, khí vận mới tốt hơn một chút, cũng có thể xem là tiểu hoa, một tiểu hoa được khán giả đặt kỳ vọng.
Nhưng bây giờ, cư dân mạng vừa lên mạng, đều không nhịn được mà thoát ra rồi vào lại, lại nhìn thấy, phát hiện bản thân không có nhìn lầm.
Đây là cái tin tức gì?
Chương trình pháp luật sao?
Tống Hà đang làm cái gì vậy?
Thật sự không tin vào mắt mình.
Còn trở thành đối tượng tình nghi giết người, cô cũng thật là giỏi.
Quan trọng nhất chính là, còn giết chết con của mình, làm thành cái gọi là tiểu quỷ.
Đây rốt cuộc là cái loại người độc ác gì!
Chính là vừa ngu vừa độc!
Đều đã ở thế kỷ bao nhiêu rồi, còn có người làm ra chuyện ngu muội thế này.
Đúng là kỳ lạ.
Công ty quản lý của Tống Hà lập tức chấm dứt hợp đồng với cô.
Thương hại?
Ta không có lòng thương hại?
Cậu bé tủi thân nói: “Cô ta tới tranh chị với ta, hơn nữa là ta tới trước, chị nhìn có vẻ rất thích cô ta, cho nên ta mới không vui.”
Cậu bé vẫn là bộ dạng của một đứa trẻ con, nhưng chết đã lâu, tất nhiên không còn thật sự là trẻ con nữa.
Tình nguyện đi theo Diêu Thiên, đương nhiên là vì thực lực của Diêu Thiên rất mạnh, cũng không muốn tiếp tục làm một cái cô hồn.
Quan trọng nhất chính là, Diêu Thiên đánh hắn tới mức quỷ khóc sói gào, đi theo người như vậy không có gì mất mặt.
Nhưng cái tiểu quỷ kia, cậu bé có thể cảm nhận được Diêu Thiên đối xử với cô rất khoan dung, không biết vì sao cái tiểu quỷ kia có thể lọt vào mắt Diêu Thiên.
Cậu bé không muốn có người tới tranh giành sự chú ý của Diêu Thiên với mình, chỉ có cho Diêu Thiên nhìn thấy mình nỗ lực, cũng rất lợi hại, mới có thể nhận được càng nhiều lợi ích.
Bây giờ cậu bé có thể tu luyện, là nhờ sự giúp đỡ của Diêu Thiên.
Đi theo bên cạnh Diêu Thiên, liền có lợi như vậy, thời gian dài, khẳng định càng có nhiều lợi ích hơn.
Đi theo Diêu Thiên, còn có thể gặp được rất nhiều pháp sư, cho dù sau này có gặp phải thủ đoạn của pháp sư, cũng có thể đối phó được.
Cậu bé nói chuyện trà xanh như vậy, làm Diêu Thiên có chút buồn cười, cô nói thẳng: “Ngươi đừng diễn kịch trước mặt ta, ngươi trông nhỏ như vậy là vì chết sớm, ngươi đã là lão quỷ chết được mấy thập niên, đừng giả vờ làm trẻ con nữa.”
Cậu bé bĩu môi, không vui nói: “Ta đúng là đã chết được mấy thập niên, nhưng thời điểm ta chết vẫn còn là một đứa trẻ nha, chị chính là chỉ thích trẻ con, không thích ta.”
Diêu Thiên chỉ nói: “Sao có thể, làm sao ta có thể không thích ngươi được.”
Cậu bé lập tức vui vẻ, “Ta biết chị thích ta mà, chị à, ta cũng thích chị.”
Diêu Thiên cười tủm tỉm, đôi mắt híp lại, “Thật sao, vậy tốt quá, ngươi giúp ta đi trông chừng cái tiểu quỷ kia một chút.”
Cậu bé há miệng thở dốc, vốn định đồng ý, nhưng vừa nghe thấy là cái tiểu quỷ kia, trong lòng lập tức không thoải mái, “Chị, cái tiểu quỷ kia có vấn đề gì sao?”
“Không có, là lo con bé đi nhầm đường, ngươi để mắt tới nó một chút.”
Cậu bé lập tức đồng ý, hóa ra cái tiểu quỷ kia ở trong lòng chị là người xấu nha.
Chỉ cần chị không thích cô ta là được.
Nam Chi trở về căn nhà của Tống Hà, lúc này trong nhà đã là một mảnh hỗn loạn, xe cảnh sát và xe cứu thương đều đã tới.
Xung quanh còn có người thì thầm to nhỏ.
“Đúng là tạo nghiệt nha, ngược đãi ông già đến chết.”
“Bà không biết rồi, ông già ị ra mà cũng không thay quần áo cho ông ta.”
“Cảnh sát nói cô gái kia phải gánh vác mạng người.”
“Đúng vậy, nghe nói hai người bọn họ không có quan hệ huyết thống, cô gái kia còn là một tiểu minh tinh, đoán chừng là cặp kè với ông già, sau đó giết chết ông ta hòng lấy tiền.”
“Thật là, quả nhiên đàn ông đều không phải thứ tốt lành gì, ở thời đại này rồi còn làm bậy, xem đi, còn bị giết chết.”
“Tôi nói chứ, đàn ông chỉ có treo trên tường, nằm trong quan tài mới không ầm ĩ, mới có thể an tĩnh.”
Nam Chi bay tới gần, nghe lời bà thím nói chuyện, bà thím này mặc một bộ quần áo màu đỏ tía, tóc uốn xoăn lọn nhỏ, nhìn qua rất có tinh thần, chính là kiểu người hay khiêu vũ ở quảng trường, nhìn tướng mạo, đúng là phụ nữ góa chồng.
Nói tới người chồng đã mất của mình, còn vừa nói vừa cười, trông vô cùng vui vẻ.
Nam Chi:.........
Đàn ông thật sự đáng ghét tới như vậy sao?
Chắc là vậy đi!
Nam Chi bay vào phòng, nhìn thấy Tống Hà đang khóc lóc nói chuyện với cảnh sát, nói mình không có giết người, không giết Lý đại sư.
Lý đại sư đã chết?
Nam Chi bối rối, làm sao Lý đại sư lại ra nông nỗi này, tại sao mới chưa được bao lâu mà đã chết rồi?
Lý đại sư chết không nhắm mắt, chết trên chất bẩn, trên giường tràn ngập chất thải bẩn thỉu, đôi mắt ông ta trừng to, kết hợp với cơ thể gầy đét như bộ xương khô của ông ta, thật sự làm người ta kinh hãi.
Giống như một cái xác ướp, bộ dạng này, cảnh sát nhìn thấy, nói không phải mưu sát, cảnh sát mới không tin đâu.
Tống Hà khóc muốn mù rồi, cô thật sự oan uổng nha!
Cô sao có thể giết lão già thối đó được, cô còn muốn kiếm tiền từ ông già thối đó đấy.
Kiếm tiền nghe quá khó nghe, cô chỉ là muốn lấy lại tiền của mình mà thôi.
Nhưng ai biết được ông ta sẽ chết, ban đầu, bảo mẫu gọi Tống Hà tới, nói ông già có vấn đề, Tống Hà vội vàng tới xem, trong miệng Lý đại sư kêu ô ô, đột nhiên hai mắt lồi ra, hét to một tiếng, ở lúc người ta còn chưa kịp phòng bị, đã chết.
Gọi điện cho xe cấp cứu, người của bệnh viện rất nhanh đã tới, vừa thấy loại tình huống này, lập tức báo cảnh sát, loại tình huống này, bọn họ cũng không dám tiếp nhận.
Cảnh sát vừa nhìn thấy, người đều đã chết, còn cứu cái gì nha!
Tống Hà là nghi phạm đầu tiên, tất nhiên phải đưa tới cục cảnh sát điều tra rõ ràng.
Một khi điều tra, chính là rút củ cải ra khỏi bùn, mọi giao dịch của Tống Hà và Lý đại sư đều sẽ bị phơi bày, bao gồm cả việc Tống Hà giết chết đứa con trong bụng làm thành tiểu quỷ, lại dùng tiền để giết người.
Cảnh sát:......
Đầu óc của cô có vấn đề hay không, cô còn là một nữ minh tinh đấy!
Đây là cái chuyện kỳ quái gì, nhìn Tống Hà khóc sướt mướt, vô cùng đáng thương, lớn lên đẹp, khóc làm người ta thương tiếc, nhưng nghĩ đến chuyện kỳ quái cô đã làm, thật sự là không thể thương hại được.
Đầu óc đúng là có bệnh!
Tống Hà thật sự đau lòng, sợ hãi, sợ sự nghiệp của mình không còn, sợ bị người ta biết mình phạm tội phải vào cục cảnh sát, cô thật sự oan uổng.
Nhưng vết nhơ là nghi phạm sẽ không thể xóa bỏ, không thể quay trở lại, cần phải chứng minh là mình trong sạch, nhưng làm thế nào để chứng minh trong sạch đây.
Cô căn bẳn không có cách nào để chứng minh là mình trong sạch, cảnh sát luôn có đủ loại vấn đề tra hỏi cô, làm người ta suy sụp.
Có quỷ mới biết Lý đại sư đã chết đột ngột như thế nào, quan trọng nhất chính là, tiểu bảo còn chưa quay về, tiểu bảo đã đi đâu rồi?
Bây giờ, Tống Hà trông chờ vào việc tiểu bảo có thể cứu cô.
Bản thân Tống Hà không có cách, trông chờ vào một linh hồn còn chưa có đủ trí lực cứu mình, có chút không thể thực hiện được.
Nhưng tiểu bảo là quỷ nha, hẳn là sẽ có cách đi.
Trong lúc Tống Hà chịu sự dày vò ở cục cảnh sát, trên mạng đã hoàn toàn bùng nổ, Tống Hà nuôi tiểu quỷ mấy năm, khí vận mới tốt hơn một chút, cũng có thể xem là tiểu hoa, một tiểu hoa được khán giả đặt kỳ vọng.
Nhưng bây giờ, cư dân mạng vừa lên mạng, đều không nhịn được mà thoát ra rồi vào lại, lại nhìn thấy, phát hiện bản thân không có nhìn lầm.
Đây là cái tin tức gì?
Chương trình pháp luật sao?
Tống Hà đang làm cái gì vậy?
Thật sự không tin vào mắt mình.
Còn trở thành đối tượng tình nghi giết người, cô cũng thật là giỏi.
Quan trọng nhất chính là, còn giết chết con của mình, làm thành cái gọi là tiểu quỷ.
Đây rốt cuộc là cái loại người độc ác gì!
Chính là vừa ngu vừa độc!
Đều đã ở thế kỷ bao nhiêu rồi, còn có người làm ra chuyện ngu muội thế này.
Đúng là kỳ lạ.
Công ty quản lý của Tống Hà lập tức chấm dứt hợp đồng với cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.