Xuyên Nhanh Trở Về Ta Thành Ảnh Đế

Chương 3:

Liễu Phục Vũ

22/05/2024

Edit: Hạ

Hơn nữa, lấy tính cách tùy tiện bị người khác xúi giục mấy câu đã tìm người gây sự của tóc xanh, khi biết được đầu mình đội nón xanh, không biết có bùng nổ hay không. Tuy tóc xanh không có đầu óc, nhưng lão cha của hắn có thể đem công ty làm lớn như hiện tại, sẽ là người không có đầu óc sao? Một khi tóc xanh tức giận, đem việc này tố cáo với cha hắn, cha hắn có lẽ cũng sẽ không khách sáo. Hơn nữa tóc xanh hoàn toàn có thể đem chuyện này thêm mắm dặm muối, khiến cho cha hắn giúp hắn trả thù.

Rốt cuộc đây cũng chỉ là mấy đứa trẻ thiếu kiến thức bày mưu đặt kế, cho dù làm việc cẩn thận nhưng trong mắt kẻ lõi đời lại có vô số sơ hở và nhược điểm.

Phải biết ở đời trước, sau khi tống hắn vào ngục giam, cha của tóc xanh ngay lập tức đem hai nhà Lâm Gia cùng Chử gia đều chỉnh đến mức rơi vào vũng bùn không có cơ hội để xoay người, từ đó có thể thấy ông ta cũng đã điều tra hai người này ở sau lưng đã ra bao nhiêu lực.

Đời này, không có hắn đứng phía trước kéo thù hận, lấy tính cách bênh vực người mình đến cực điểm của người kia, khi biết được có người ở sau lưng ám toán con trai độc nhất của mình, hai nhà Lâm - Chử còn có thể có quả ngọt để ăn sao?

Sở dĩ hắn dành thời gian nói rõ với Hứa Học Cần, cũng là để tránh cho các bạn học hiểu nhầm đem hắn và Lâm Vũ Phỉ buộc vào chung một chỗ, khiến cho hắn vô cớ gặp phải rắc rối. Cho nên tốt hơn hết vẫn là phải vạch rõ quan hệ với những người không liên quan.

Trái tim Hứa Học Cần lại lần nữa đập loạn lên, hắn che ngực, nghĩ thầm cuối tuần nhất định phải đến khoa tim mạch của bệnh viện để khám một chút, kiểm tra xem chính mình có bị bệnh tim hay không....

Lớp ôn tập buổi sáng đã kết thúc, Yến Đăng vội vàng chạy ra ngoài tìm thầy Phùng.

"Thầy Phùng, Thầy Phùng."

"Em tìm thấy có chuyện gì?"

"Thầy Phùng, tình huống của nhà em thầy cũng biết. Ba em hơn hai tháng trước đã qua đời, vì làm tang sự, tiền trong nhà đều bị tiêu hết. Cho nên, thầy có thể giúp em xin một chút học bổng không? Em biết còn nửa năm nữa em đã tốt nghiệp rồi, hiện tại cũng không phải thời gian xin học bổng, nhưng em thật sự không có biện pháp nào khác."

Yến Đăng nắm lấy vạt áo đồng phục, cười có chút ngượng ngùng. Hắn biết chính mình hiện tại đang lợi dụng lòng đồng tình của thầy giáo. Nhưng, hắn hiện tại chỉ là một học sinh nghèo không xu dính túi, tuy rằng hắn có rất nhiều thủ đoạn để kiếm tiền nhanh chóng, nhưng chuyện trái pháp luật hắn cũng không muốn làm. Vì vậy một học sinh nghèo không cha không mẹ, ngay cả ăn uống cũng không đủ như hắn khi gặp khó khăn thì phải làm sao, đương nhiên là xin giáo viên giúp đỡ.

Lão Phùng rất giật mình, hôm nay khi nhìn thấy Yến Đăng không còn dáng vẻ lạnh lùng tối tăm như trước kia, ông liền có chút kinh ngạc, hiện tại đứa nhỏ này còn biết chủ động tìm ông xin giúp đỡ, việc này càng khó tin. Hoàn cảnh gia đình Yến Đăng, ông làm chủ nhiệm đương nhiên biết rõ, lúc trước khi Yến Đăng được tuyển thẳng vào trung học Thực Nghiệm số hai với số điểm cao nhất toàn tỉnh, ông cũng đã xin cắt giảm toàn bộ học phí cho cậu, cũng tìm hiệu trưởng xin thêm học bổng để Yến Đăng có thể có thêm sinh hoạt phí, để cậu có thể thuận lợi học hết cấp ba.

Sau đó, ông cũng đã từng muốn giúp Yến Đăng xin thêm học bổng, muốn vì đứa nhỏ này tích góp thêm một chút tiền, học xong cấp ba còn phải thi lên đại học không phải sao. Kết quả đứa nhỏ này quá xui xẻo, lòng tự trọng lại quá cao, ông vừa mới nhắc hai câu về việc này, đã bị cậu từ chối ngay, sống chết không muốn nhận thêm học bổng nữa.



"Chuyện này à, hiện tại quả thật đã bỏ lỡ thời gian xin học bổng, nhưng em gặp khó khăn còn biết tìm đến thầy, thầy cũng vui mừng. Em yên tâm, thầy sẽ mau chóng giúp em nghĩ cách giải quyết."

"Việc này, thật sự rất cảm ơn thầy."

Lão Phùng nhìn Yến Đăng đang ngày mùa đông mà chỉ mặc một kiện áo len đã sứt chỉ cùng một cái áo khoác đồng phục mỏng manh, trong lòng cảm thấy rất thương cảm. Ông vội lấy tiền riêng dùng để mua thuốc lấy ra, nhét vào trong tay Yến Đăng, có chút cứng đờ mà nói: "Đi mua thêm quần áo dày mặc vào đi, đừng để bị cảm lạnh, tiền thừa để dành mua bữa tối. Nhìn em gầy thành cái gì! Hiện tại đang là thời kì quan trọng, không thể lơ là, biết không? Em phải chuyên tâm học tập, những chuyện khác thầy sẽ giúp em nghĩ cách giải quyết, được rồi, trở về đi học đi." Nói xong liền vội vàng chạy lấy người, bước chân rất nhanh, giống như đi chậm một chút liền không thể duy trì hình tượng giáo viên nghiêm khắc.

Nắm chặt mấy tờ tiền còn lưu lại hơi ấm trong tay, Yến Đăng cười híp mắt. Chẳng sở đã trải qua rất nhiều chuyện, gặp được nhiều người không tốt, nhưng là, trên đời này người tốt vẫn còn rất nhiều.

Cộng thêm tiền tối hôm qua lấy được trong ví tóc xanh, trừ bỏ phải mua thêm hai bộ quần áo dày để mặc, số tiền còn lại có thể trả tiền phòng, tiết kiệm một chút, cũng đủ để chống đỡ cho đến khi thầy phùng nghĩ được biện pháp. Còn về nhân tình này, về sau khi có khả năng hắn sẽ trả lại, như vậy sẽ không còn mắc nợ nhân tình nữa.

Lắc lư lảo đảo trở về, vừa đến cửa phòng học, đã bị một người chặn lại.

"Yến Đăng, cậu..."

Nhìn gương mặt cố bày ra dáng vẻ ngượng ngùng nhưng trong mắt lại tràn ngập hận ý trước mắt, Yến Đăng nhịn không được muốn cho bà tám họ Hứa nào đó một cái like, nhìn xem, tốc độ truyền tin thật sự rất tuyệt.

Hắn hơi gật đầu với Lâm Vũ Phỉ, bày ra dáng vẻ khách khí mà xa cách đến cực điểm, "Tôi đã nói với bạn học Hồ, hắn cũng biết hắn đã hiểu lầm tôi, cũng đã xin lỗi tôi. Hiện tại, bạn học Lâm, phiền bạn về sau không có việc gì thì cách xa tôi một chút, tôi không muốn sau này lại gặp phải sự tình lung tung rối loạn như vậy, rất ảnh hưởng đến tôi học tập."

Lâm Vũ Phỉ không ngu ngốc, nghe được lời này, lại nghĩ đến những lời Hồ Huyên nói với nàng ta qua điện thoại, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, nhịn không được quay đầu nhìn về phía Chử Hướng Phi đang ngồi trong phòng học.

Yến Đăng tránh đi nàng ta, mới vừa đi vào phòng học, Hứa Học Cần liền vọt về phía này, duỗi tay chặn cổ Yến Đăng, sắc mặt vì kích động mà đỏ bừng, ngay cả mấy nốt mụn đều phảng phất giống như muốn nhảy ra ngoài.

Hắn tru lên: "Yến Đăng Yến Đăng Yến Đăng, Tạ Từ Thanh muốn tới trường học chúng ta đóng phim! Tạ Từ Thanh nha, kia chính là Tạ Từ Thanh đó, hắn muốn tới trường chúng ta đóng phim!"

Yến Đăng sửng sốt, Tạ Từ Thanh muốn tới trường bọn họ đóng phim?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Trở Về Ta Thành Ảnh Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook