Xuyên Sách Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Tình Vớ Được Nam Chính
Chương 30: Hoàng Văn Bật
Tinh Đình Yếu Phi Phi
10/12/2024
Phải tránh xa nam chính Cố Khinh Chu, không hy vọng phá hỏng mối lương duyên của nam nữ chính, còn những chuyện khác thì dường như Thiên Đạo cũng chẳng còn quan tâm, can thiệp gì.
Chuyện này thật tốt.
Thanh Mai đang mơ tưởng về những ngày tháng tốt đẹp phía trước thì nghe thấy ngoài sân có người khẽ gọi tên mình.
Vì bà cháu cô sống nương tựa vào nhau, nên buổi tối Thanh Mai luôn cài chặt cửa sân từ sớm.
Cô vỗ trán, thầm trách mình thế nào lại quên mất chi tiết này.
Hoàng Văn Bật!
Người đàn ông họ Hoàng đã đứng canh bên ngoài căn nhà ngói vỡ cả buổi chiều.
Vừa về nhà ăn cơm tối thì nghe nói Thanh Mai đã quay lại, hắn ta liền chạy thục mạng tới đây ngay.
Thời gian trước, Hoàng Văn Bật cố tình lạnh nhạt với Thanh Mai, thậm chí không thèm ngó ngàng. Nhưng trong lòng vẫn nghĩ rằng, Thanh Mai sẽ giống như trước kia, âm thầm tích góp từng xu, mua trứng gà cho hắn.
Hoàng Văn Bật từng học nửa chừng tại Đại học Công - Nông - Binh, nhưng sau đó bỏ học về quê chờ công việc. Dù vậy, hắn ta luôn tự nhận mình là "nửa sinh viên đại học".
Chuyện "tự luyến" bản thân không có tác dụng với người khác, nhưng với một cô góa phụ trẻ mong mỏi được gả vào nhà tốt, thì lại rất hữu hiệu.
Cô góa phụ ấy, chính là Thanh Mai của trước kia, đã từng ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, gom từng đồng bạc lẻ để mong rằng, một ngày nào đó, khi Hoàng Văn Bật trở lại trường học, hắn ta sẽ đưa cô ra khỏi ngôi làng nhỏ bé này, thoát khỏi nhà chồng và cha mẹ chồng độc ác.
Nhưng cô đâu biết rằng, hắn đã bị nhà trường đuổi học từ lâu.
Hoàng Văn Bật không có tài cán gì, nhưng mồm mép thì đứng số một.
Lúc trước, mỗi tuần Thanh Mai đều tích cóp tiền mua cho hắn mấy quả trứng gà. Nhưng gần đây, cô chẳng thèm cho hắn cái gì nữa.
Hoàng Văn Bật nghĩ rằng do cha mẹ chồng của Thanh Mai quản lý chặt, nên cô không thể gửi được gì.
Nhưng đến ngày hôm nay, hắn lại nghe được tin rằng cô góa phụ trẻ ấy nhận được chiếc vòng ngọc gia truyền của nhà họ Cố, thậm chí có người còn nói rằng bà Triệu Ngũ Hà định nhận cô làm con dâu.
Lúc đầu, Hoàng Văn Bật còn tưởng đó chỉ là trò đùa. Dù sao trong làng cũng có rất nhiều người rảnh rỗi, thích lấy mấy cô góa phụ ra làm trò cười.
Nhưng sau đó, khi nghe cán bộ Tiền nói rằng cô góa phụ Thanh Mai đã tách hộ với nhà chồng, từ nay sẽ không còn bị nhà đó hút máu nữa, tinh thần của Hoàng Văn Bật bỗng chốc phấn chấn hẳn lên.
Nhà hắn ba đời bần nông, không thể nào chi nổi sính lễ hàng trăm đồng, chứ đừng nói đến "Tam chuyển nhất vang"* hay "Ba mươi chân"** — tức xe đạp, máy khâu, đồng hồ và các món đồ gia dụng khác.
*Tam chuyển nhất vang: Xe đạp, máy khâu, đồng hồ, radio
**Ba mươi chân: bao gồm 6 món đồ 30 chân: giường (4 chân), tủ quần áo (4 chân), bàn (4 chân), ghế (4 chân), máy khâu (máy khâu kiểu cũ, thường có 2 chân trụ), xe đạp (Thực tế xe đạp không có chân, nhưng 2 bánh xe tượng trưng cho 2 chân)
Hắn chỉ có thể nhắm tới những cô gái không cần sính lễ.
Sau khi suy đi tính lại, hắn đặt mục tiêu vào Thanh Mai.
Thứ nhất, cô gái này quá đẹp, nổi tiếng là xinh đẹp nhất vùng trong bán kính mười dặm, sinh con ra chắc chắn sẽ đẹp.
Thứ hai, mặc dù cô ấy là góa phụ, nhưng đêm tân hôn của cô ấy chẳng có chuyện gì xảy ra. Chồng cô uống rượu quá chén với đám bạn, chưa kịp động phòng thì đã say khướt và chết luôn trong đêm. Chuyện này, người trong thôn ai cũng biết.
Cuối cùng, cũng là lý do quan trọng nhất, cô rất dễ lừa, ai nói gì cô cũng tin.
Chuyện này thật tốt.
Thanh Mai đang mơ tưởng về những ngày tháng tốt đẹp phía trước thì nghe thấy ngoài sân có người khẽ gọi tên mình.
Vì bà cháu cô sống nương tựa vào nhau, nên buổi tối Thanh Mai luôn cài chặt cửa sân từ sớm.
Cô vỗ trán, thầm trách mình thế nào lại quên mất chi tiết này.
Hoàng Văn Bật!
Người đàn ông họ Hoàng đã đứng canh bên ngoài căn nhà ngói vỡ cả buổi chiều.
Vừa về nhà ăn cơm tối thì nghe nói Thanh Mai đã quay lại, hắn ta liền chạy thục mạng tới đây ngay.
Thời gian trước, Hoàng Văn Bật cố tình lạnh nhạt với Thanh Mai, thậm chí không thèm ngó ngàng. Nhưng trong lòng vẫn nghĩ rằng, Thanh Mai sẽ giống như trước kia, âm thầm tích góp từng xu, mua trứng gà cho hắn.
Hoàng Văn Bật từng học nửa chừng tại Đại học Công - Nông - Binh, nhưng sau đó bỏ học về quê chờ công việc. Dù vậy, hắn ta luôn tự nhận mình là "nửa sinh viên đại học".
Chuyện "tự luyến" bản thân không có tác dụng với người khác, nhưng với một cô góa phụ trẻ mong mỏi được gả vào nhà tốt, thì lại rất hữu hiệu.
Cô góa phụ ấy, chính là Thanh Mai của trước kia, đã từng ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, gom từng đồng bạc lẻ để mong rằng, một ngày nào đó, khi Hoàng Văn Bật trở lại trường học, hắn ta sẽ đưa cô ra khỏi ngôi làng nhỏ bé này, thoát khỏi nhà chồng và cha mẹ chồng độc ác.
Nhưng cô đâu biết rằng, hắn đã bị nhà trường đuổi học từ lâu.
Hoàng Văn Bật không có tài cán gì, nhưng mồm mép thì đứng số một.
Lúc trước, mỗi tuần Thanh Mai đều tích cóp tiền mua cho hắn mấy quả trứng gà. Nhưng gần đây, cô chẳng thèm cho hắn cái gì nữa.
Hoàng Văn Bật nghĩ rằng do cha mẹ chồng của Thanh Mai quản lý chặt, nên cô không thể gửi được gì.
Nhưng đến ngày hôm nay, hắn lại nghe được tin rằng cô góa phụ trẻ ấy nhận được chiếc vòng ngọc gia truyền của nhà họ Cố, thậm chí có người còn nói rằng bà Triệu Ngũ Hà định nhận cô làm con dâu.
Lúc đầu, Hoàng Văn Bật còn tưởng đó chỉ là trò đùa. Dù sao trong làng cũng có rất nhiều người rảnh rỗi, thích lấy mấy cô góa phụ ra làm trò cười.
Nhưng sau đó, khi nghe cán bộ Tiền nói rằng cô góa phụ Thanh Mai đã tách hộ với nhà chồng, từ nay sẽ không còn bị nhà đó hút máu nữa, tinh thần của Hoàng Văn Bật bỗng chốc phấn chấn hẳn lên.
Nhà hắn ba đời bần nông, không thể nào chi nổi sính lễ hàng trăm đồng, chứ đừng nói đến "Tam chuyển nhất vang"* hay "Ba mươi chân"** — tức xe đạp, máy khâu, đồng hồ và các món đồ gia dụng khác.
*Tam chuyển nhất vang: Xe đạp, máy khâu, đồng hồ, radio
**Ba mươi chân: bao gồm 6 món đồ 30 chân: giường (4 chân), tủ quần áo (4 chân), bàn (4 chân), ghế (4 chân), máy khâu (máy khâu kiểu cũ, thường có 2 chân trụ), xe đạp (Thực tế xe đạp không có chân, nhưng 2 bánh xe tượng trưng cho 2 chân)
Hắn chỉ có thể nhắm tới những cô gái không cần sính lễ.
Sau khi suy đi tính lại, hắn đặt mục tiêu vào Thanh Mai.
Thứ nhất, cô gái này quá đẹp, nổi tiếng là xinh đẹp nhất vùng trong bán kính mười dặm, sinh con ra chắc chắn sẽ đẹp.
Thứ hai, mặc dù cô ấy là góa phụ, nhưng đêm tân hôn của cô ấy chẳng có chuyện gì xảy ra. Chồng cô uống rượu quá chén với đám bạn, chưa kịp động phòng thì đã say khướt và chết luôn trong đêm. Chuyện này, người trong thôn ai cũng biết.
Cuối cùng, cũng là lý do quan trọng nhất, cô rất dễ lừa, ai nói gì cô cũng tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.