Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học

Chương 30:

Sơn Thủy Úy Lam Thiên

23/10/2024

Hai người mặc cả một hồi thì định giá năm mươi văn một tờ. Trương Tử Nhược mua mười tờ.

Một nén nhang sau, Vu Việt, Tôn lão trượng, nam tử bán bài thi đều cầm bài thi và bài tập đến.

Trương Tử Nhược xem qua một lượt rồi cất đi, hướng Vu Việt và Tôn lão trượng liên tục cảm tạ, sau đó thanh toán xong cho trung niên nam tử.

"Qua vài ngày nữa, tư thục sẽ chính thức khai giảng. Vị trí ở ngay phía tây thôn Hà Loan. Chư vị nếu có thời gian rảnh rỗi, hoan nghênh đến chỉ giáo."



Sau khi từ biệt ba người Vu Việt, Trương Tử Nhược cõng sọt, bế tiểu phản diện lên, đi về phía cổng thành, hội hợp với Vương nhị thẩm.

Vương nhị thẩm đến nhà muội muội chơi đã được một bữa no nê, gặp Trương Tử Nhược thì không ngừng cảm thán sự tiện lợi của cuộc sống trong thành.

"Có gì muốn ăn, muốn dùng cứ việc ra chợ hoặc phố mà mua, nào kim chỉ, muối dầu thịt gì cũng tiện cả. Không như nhà mình phải đi bộ hơn hai mươi dặm đường, còn bị bọn lòng dạ đen tối kia thu tiền! Con nhà người ta ngày ngày sống ở huyện thành này, kiến thức cũng rộng rãi hơn con nhà mình. Đứa nhỏ còn đặc biệt khéo ăn khéo nói, cái miệng ngọt xớt ~ cũng không biết dạy dỗ kiểu gì. Haizz, bao giờ con nhà mình mới được lanh lợi như vậy đây...”

“Cuộc sống trong thành thật tốt! Ôi chao, ngươi không biết đâu, trong thành đến cả thùng phân cũng có người thu đấy!"

Vương nhị thẩm hết câu này đến câu khác đều lộ ra vẻ hâm mộ.



Mà với người đã trải qua sự tiện lợi của khoa học kỹ thuật hiện đại, giờ nhìn lại hiện tại, Trương Tử Nhược chỉ cảm thấy chỗ nào cũng lạc hậu, thật sự không coi là gì.

"Tương lai, chúng ta cũng có thể phát triển giống như họ, thậm chí còn tiện lợi hơn họ."

Trương Tử Nhược gọi một chiếc xe lừa, đưa bọn họ về.

Vương nhị thẩm kinh ngạc, cũng chẳng buồn tranh luận với nàng thôn Hà Loan làm sao có thể so sánh với huyện thành, vội hỏi: "Ngươi không tiết kiệm qua ngày sao? Sao lại gọi xe lừa?"

Trương Tử Nhược cười nói: "Mẫu thêu hoa của ta đều bán hết rồi. Hôm nay đã nộp thuế, không cần phải ngồi tù nữa, nên ta rất vui! Hơn nữa, chân Vân Hoài bị thương rồi, đi đường không tiện. Ta thì bị thương ở đầu, người yếu ớt, ôm nó không biết phải đi tới khi nào? Chi bằng xa xỉ một lần, chúng ta đi xe lừa! Vương nhị thẩm, đừng chần chừ nữa, mau lên xe đi!"

Trương Tử Nhược đặt tiểu phản diện và sọt lên xe lừa, thúc giục Vương nhị thẩm.

"Ấy ấy, nhờ phúc của ngươi!" Vương nhị thẩm cười híp mắt lên xe.

Trương Tử Nhược ngồi cạnh Cố Vân Hoài, ôm tiểu phản diện đang ngủ gà ngủ gật vào lòng.

Người đánh xe quát một tiếng, xe lừa lộc cộc lộc cộc khởi hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook