Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 2: Đánh dấu tạm thời

Thảo Môi Đà Đà

19/10/2022

Khâu Chấn Dương ngẩn ra một lúc, cảm thấy tim đập có chút nhanh, cái chỗ nào đó trên thân thể hắn cũng đang trướng đau…

Hắn lập tức đen mặt, nhanh chóng nhớ lại cốt truyện.

Hắn nhớ, vai chính công vô tình gặp phải Lăng Mộc khi y đang tiền vào kỳ động dục, khi đó nguyên chủ liền trực tiếp đánh dấu Lăng Mộc, thậm chí còn một phát có bảo bảo luôn!

Bất quá vai chính công cũng không biết Lăng Mộc đã mang thai, đã thế sau khi kết thúc sát hạch đầu vào, đoạt đi giải nhất, tiếp tục theo đuổi vai chính thụ, rồi một năm sau đó bọn họ ở bên nhau, căn bản không có nhớ cái tên pháo hôi đã bị mình từ hôn này.

Cũng chính vì vậy, mà mãi cho đến chương cuối, cũng chính là vào ngày kết hôn của vai chính công cùng vai chính thụ, hắn cũng không biết Lăng Mộc đã từng mang thai đứa con của mình, nhưng lại bị người mẹ bui buồn thất thường của y đánh đến sảy thai.

“Tôi…” Khâu Chấn Dương liếm liếm môi, cảm thấy cổ họng có chút nghẹn, nhìn chằm chằm vào đôi mắt ướt át của Lăng Mộc, không nói được nên lời.

Nhắc mới nhớ, khi hắn xem xong cuốn tiểu thuyết đó, cảm thấy rất thương nhân vật pháo hôi này, cũng rất tức giận cái thứ chính công cặn bã ghê tởm đó, thậm chí hắn còn phản đối với bạn của hắn rằng, tại sao một nhân vật đáng thương như vậy lại không cho y một cái kết tốt đẹp hơn.

Nhưng bạn hắn nói rằng, bởi vì Lăng Mộc không phải là nhân vật chính thụ, và ngay cả sự tồn tại của y cũng chỉ để làm nền cho nhân vật chính thụ mà thôi, nên y có thể đau khổ, có thể có được sự cảm thông từ độc giả, và có thể có lý do cho việc hắc hóa và trở nên ác độc của y, nhưng y không phải là nhân vật chính, y suýt chút nữa giết chết nhân vật chính thụ, vì vậy y không thể có được một kết thúc có hậu.

Khâu Chấn Dương vẫn nhớ rõ sau khi nghe những gì bạn mình nói, hắn im lặng một lúc rất lâu, trong lòng rối rắm.

Đương nhiên, hiện tại hắn lại càng rối rắm.

“Được rồi, vậy cậu nói xem hiện tại phải làm sao đây?” Khâu Chấn Dương cắn răng chịu đựng, gân xanh trên trán như muốn xông ra ngoài.

Thân thể hắn phản ứng rất mạnh, máu trong cơ thể như đang sôi trào, đã sắp nhịn không được nữa rồi!



Tin tức tố quả thật là một thứ thần kỳ, ngay cả khi ý chí của hắn có kiên định như thế nào, thì giờ phút này cũng sắp không khống chế được nữa rồi.

Xung quanh đang có mùi hoa lượn lờ thoang thoảng không dứt, Khâu Chấn Dương biết nó là tin tức tố của Lăng Mộc.

Mà đồng thời, tin tức tố của hắn cũng đã bị mắc kẹt đến mức bắt đầu tùy ý ăn mòn, cứ như các xúc tu đang vươn ra, chiếm lấy địa bàn của mình, dần dần cuốn lấy người đang ở dưới thân.

“Cậu tránh xa tôi ra… A~” đang muốn hung hăng đuổi người, nhưng không ngờ từng đợt sóng ngầm bên trong cơ thể ấp tới khiến cho Lăng Mộc tước vũ khí đầu hàng ngay lập tức, đôi mắt sắc bén kia ngập nước, đôi môi nhuốm máu hơi mở ra, khiến cho người khác tim đập nhanh hơn.

Giọng nói khàn khàn gợi cảm, quyến rũ đến cực điểm.

Giọng nói mềm mại yếu ớt này khiến cho tay hai người đỏ lên, Lăng Mộc càng không thể tin được thanh âm vừa rồi là do mình phát ra, cả khuôn đủ lên như muốn nhỏ máu ngay lập tức!

“Con mẹ nó cậu đừng kêu nữa a…” Khâu Chấn Dương đột nhiên trực tiếp nghiêng người nằm lên người của Lăng Mộc, giơ tay bịt miệng y, khuôn mặt đỏ bừng, trán lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng.

Nội tâm hắn không ngừng kêu gào thảm thiết, bỏ qua sự ảnh hưởng của tin tức tố sang một bên, diện mạo của Lăng Mộc thuộc kiểu mà Khâu Chấn Dương rất thích, dáng người thon dài cơ bắp săn chắc, ngũ quan sắc bén lại không quá cương nghị, thậm chí, vốn dĩ giương mặt này sắc bén như kiếm nhưng lại vì động tình mà hiện ra thần sắc tương phản, khiến cho hắn khó lòng kiềm chế được!

Tiếng thở dóc đầu nặng nền phá vào vành tai đỏ như máu của Lăng Mộc, ẩm ướt, khiến cho ánh mắt của y hơi chút tán rã.

Khoảng cách quá gần khiến cho tin tức tố của bọn họ quấn lấy nhau, mùi hoa hướng dương dần dần bị một cổ khí vị ánh mặt trời bao trùm lên, cường thế nóng rực bao trùm lên hai người, ôm chặt lấy Lăng Mộc, rung động trong tâm càng lúc càng lớn…

“Buông, buông ra…” Lăng Mộc đã không mở mắt ra nổi nữa rồi, mặc dù y vẫn luôn cự tuyệt, nhưng tay lại nắm chặt lấy quần áo phía sau lưng của Khâu Chấn Dương.

Đốt ngón tay thon dài kia dán lên tấm lưng của thiếu niên, nắm chặt, thả lỏng, cứ như động tác mèo con đang dẫm sữa vậy.

Đồng thời, đôi chân thon dài kia cũng bị Khâu Chấn Dương mạnh mẽ tách ra hai bên, cực kỳ không kiên nhẫn mà hành động.



“Ha, tôi cũng muốn buông a!” Khâu Chấn Dương gầm nhẹ một tiếng, không biết từ khi nào mà hắn đã đặt tay lên eo Lăng Mộc, thậm chí còn vói vào bên trong quần áo của y.

Cảm xúc bóng loáng này khiến hắn yêu thích không muốn buông tay, vừa sờ đã bị nghiện.

Mặc dù trước khi xuyên đến hắn là gay, nhưng bây giờ là lần đầu tiên gặp mặt, vậy mà cậu em nhỏ của hắn đã chẳng có tiết khí gì mà dựng lên, dù cho Khâu Chấn Dương mặt dày đến đâu cũng sẽ ngượng ngùng a!

Hắn cắn chặt răng, hơn nín thở, muốn giữ cho bản thân không hít phải mùi hương ngọt ngào kia, sau đó cắn mạnh lên đầu lưỡi để lấy lại chút ít sự thanh tỉnh cho mình, đỏ mắt lật người kia lại, cắn mạnh lên phần gáy của đối phương một cái…

Nhìn dáng vẻ lúc này của Lăng Mộc, chắc y cũng không muốn bị đánh dánh dấu, mà Khâu Chấn Dương cũng không muốn trở thành kẻ khốn nạn như vai chính công nguyên bản kia, nếu muốn cứu Lăng Mộc, biện pháp duy nhất là cứ đánh dấu tạm thời trước đã.

“A… Mẹ nó! Cậu đang làm cái gì vậy, mau cút ngay cho tôi!”

Một lượng lớn tin tức tố tiến vào bên trong thông qua miệng vết thương, cơ thể của Lăng Mộc bị kích thích đến mức run lên kịch liệt, ra sức giãy giụa, ngửa đầu hô đau.

Nước mắt tích tụ lại, mang theo nhiệt độ rơi xuống đất, sau đó liền biến mất không thấy dấu vết.

Giờ khắc này, trong lòng Lăng Mộc chỉ còn lại một ý nghĩ: Y, vậy mà lại bị cái tên ngu ngốc đã từ hôn y này, đánh dấu!

Khâu Chấn Dương đè chặt y lại không cho y lộn xộn, sau khi một lượng lớn tin tức tố rót vào, tiếng kêu của Lăng Mộc càng ngày càng yếu, dần dần cũng dừng giày giụa, đôi mắt ướt át đầy tức giận cũng dần khép lại…

Trong không khí, mùi hoa cũng dần tan đi, hòa lẫn vào trong bụi cây rậm rạp, dần dần hòa nhập với thiên nhiên.

Chỉ còn lại tiếng rên đè nén cùng hơi thở mạnh mẽ như đang thiêu đốt mọi thứ xung quanh, cùng với ánh nắng chói chang đổ xuống mặt đất, mồ hôi cùng nước mắt hòa vào nhau, tình cảm mãnh liệt mà ái muội…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook