Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 3: Lột sạch

Thảo Môi Đà Đà

20/10/2022

“Ông trời ơi, ông đang đùa con sao…”

Hắn Lăng Mộc đi, sau đó tìm được một cái sơn động, Khâu Chấn Dương đang ngồi trong đó mà bất đắc dĩ đỡ trán.

Xuyên qua thì cũng thôi đi, mới vừa xuyên qua liền làm ra chuyện loại chuyện như vậy rồi, may mà khả năng chịu đựng của tim hắn tốt đấy.

Yên lặng phỉ nhổ trong lòng một phen, Khâu Chấn Dương không thoải mái mà cử động cơ thể, cúi đầu nhìn qua quần áo vị ướt trên người mình và Lăng Mộc.

Nơi mà bọn họ tham gia khảo hạch chính là một tinh cầu nhỏ do học viện Tinh Tế khám phá ra, có đầy đủ các loại cảnh thiên nhiên khác nhau, sa mạc, rừng nhiệt đới, núi sông, cái gì cần có đều có.

Vì để tìm được cái sơn động này, Khâu Chấn Dương đã cõng Lăng Mộc khu rừng nhiệt đới sang khu vự núi sông, lúc này mới tìm được một sơn động tương đối an toàn, nhưng quần áo trên người lại bị khí hậu ẩm ướt của rừng nhiệt đới làm ướt.

Thời điểm tiến vào khu vực khảo hạch, ngoại trừ đồng phục giống nhau được phát, một con dao nhỏ và đồng hồ ra, còn lại thì không thể mang thêm bất cứ thứ gì vào, cho nên quần áo cũng không có mà tắm rửa.

Thể chất của Omega rất kém, thường thì Omega rất ít khi tham gia khảo hạnh như thế này, đại đa số khi vừa tiến vào đều sẽ lựa chọn tìm Alpha để tổ hợp thành một đội, có rất ít người đi một mình như Lăng Mộc.

Mà tình hình hiện tại của y bây giờ, nếu vẫn cứ mặc quần áo ướt như thế này thì chỉ sợ sẽ phát sốt mất.

“Để nhóm lửa lên cái đã.”

Khâu Chấn Dương lấy con dao nhỏ được giấu trong giày ra, nhìn Lăng Mộc cái rồi đi ra ngoài tìm thứ gì đó có thể đốt.



Cũng may tinh tế này có rất nhiều thứ không giống thế giới cũ của hắn, nhóm lửa cũng không cần phải khó khăn đánh lửa, chỉ cần tìm được cành và lá của cây than, chặt ra rồi bôi lên một lớp mỡ động vật, phơi dưới ánh nắng hai phút là có thể cháy lên rồi.

Sau khi nhóm được lửa, Khâu Chấn Dương nhanh chóng cởi quần áo ra, đặt chúng bên cạnh ngọn lửa, đồng thời còn đem Lăng Mộc đang hôn mê đưa đến gần ngọn lửa, cởi áo khoác ngoài của y ra hong khô.

Học viện chỉ phát cho cái áo khoác mỏng, không lâu sau liền khô, nhưng áo trong thì vẫn cần thêm một lúc nữa.

Khâu Chấn Dương nghĩ nghĩ, vẫn đứng dậy đi qua một bên, ra tay cởi quần áo ướt trên người của Lăng Mộc ra.

Chỉ là trong khi hắn đang cởi áo trong ra, đồng tử liền co rụt lại, sắc mặt cũng hoàn toàn trầm xuống.

“Sao lại nhiều vết thương như thế này?”

Trong động vang lên tiếng nghi vấn kiềm nén của hắn, nhưng hiển nhiên sẽ không có người đáp lại.

Đầu ngón tay thon dài cẩn thận chạm vào những vết bầm tím đáng sợ trên nửa thân trên của Lăng Mộc, những vết thương này rõ ràng là do bị người khác đánh hoặc cấu véo dữ tợn mới tạo ra được, vết thương chỗ thì bầm tím chỗ thì đen, vừa nhìn đã biết là rất đau.

Bị đụng tới vết thương, dù Lăng Mộc đang hôn mê nhưng vẫn không thể khống chế được mà run rẩy, lông mày nhíu chặt, hiển nhiên là đang rất đau.

“Chặc, mẹ của y đúng là tàn nhẫn.”

Khâu Chấn Dương cảm thấy có chút bực bội, sau khi lột sạch Lăng Mộc, hắn đem áo khoác đã hong khô của mình đắp lên người Lăng Mộc, đồng thời cũng đem bộ quần áo kia của y đi hong khô.

Lăng Mộc bị mất nước, vừa rồi, thời điểm đi ra ngoài hắn còn hái được mấy quả trái cây về, vừa lúc đút cho Lăng Mộc ăn một ít.



Khâu Chấn Dương cầm trái cây ngồi quỳ ở bên cạnh y, một tay đỡ người lên, sau đó đấy môi răng của y ra, đem trái cây để ở trên miệng y rồi mạnh tay nghiền nát ra.

Nước quả đỏ tươi xinh đẹp chậm rãi chảy vào trong miệng Lăng Mộc, cũng có một ít chảy ra loài từ khóe miệng, chậm rãi lướt qua cần cổ tinh tế và áo khoác chảy xuống bả vai lộ ra bên ngoài, thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp áo kia.

Mặc dù bây giờ Lăng Mộc đã hôn mê nhưng mày vẫn nhíu chặt, vô thức tạo ra dáng vẻ hung dữ, nhưng lại thêm cái dáng vẻ suy nhược như thế này lại càng khiến người khác xao động hơn.

Khâu Chấn Dương nhìn đến ngẩn ngơ, hầu kết lăn lộn lên xuống, phát ra tiếng vang khó chịu.

“… Má nó.”

Tại sao hắn lại đột nhiên trở nên háo sắc như vậy a!

Cho dù đối phương có đúng là hình mẫu mình thích đi chăng nữa, cũng không thể cầm thú như vậy được!

Trong đầu như đang có thần tiên giao chiến, Khâu Chấn Dương cắn răng đút cho Lăng Mộc ba bốn quả, lúc này mới nhẹ nhàng dặt y xuống, giống như bỏ trốn mà nhanh chống quay trở lại bên cạnh đống lửa bên kia.

Cố ý chuyển hướng lực chú ý của mình đi nơi khác, Khâu Chấn Dương không khỏi nhớ đến những tình tiết có liên quan đến Lăng Mộc trong nguyên tác.

Những vết thương trên người Lăng Mộc đó, đều là do mẹ của y gây ra.

Kể ra thì, cha của Khâu Chấn Dương là Khâu Chương, ông chính là thượng tướng tinh tế của Liên Bang bọn họ, cha của Lăng Mộc là Lăng Bỉnh Khiêm, từng là phó quan của Khâu Chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook