Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 22: Đề Nghị
Thảo Môi Đà Đà
10/07/2023
Nhưng sau khi nghe mẫu thân đại nhân nói như vậy, Khâu Chấn Dương cảm thấy thật nhẹ nhõm.
“Có lẽ là vì giai đoạn dậy thì đã qua, tóm lại là thời điểm khi con ở cùng mẹ, con thật sự rất vui vẻ.”
Khâu Chấn Dương nhếch môi cười, để lộ ra hàm răng trắng bóc, hắn đứng dậy đi về phòng, đi được vài bước lại quay đầu lại.
“Vậy mẹ, con về phòng trước đây, mẹ nghỉ ngơi cho thật tốt nhé.”
“Đi đi, đi đi ~” Chu Thấm nhìn bóng lưng rời đi của con trai, trong mắt tràn đầy từ ái.
Ngày hôm sau, Chu Thấm nghe lời Khâu Chương, mang theo vài tên vệ sĩ, khiến cho Khâu Chấn Dương có chút không được tự nhiên.
Nhưng hắn cũng không cự tuyệt, mình ra ngoài một mình thì còn được, nhưng nếu đi cùng mẹ, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Đoàn người đi dạo một vòng, mua không ít đồ dùng trong sinh hoạt hằng ngày, ngay cả một ít nội thất trang thiết bị gì gì đó cũng mua một ít, rồi để cho người ta đưa đến ký túc xá trước.
Chuyện về ký túc xá, Chu Thấm đã sớm sắp xếp xong cả rồi.
Kẻ có tiền rất ít khi gặp khó khăn trong việc lựa chọn và mua đồ, cho nên bọn họ dạo phố rất nhanh, đến ba giờ chiều là đi dạo xong.
Chu Thấm đưa Khâu Chấn Dương đến học viện, nhận phòng ký túc xá, sau đó để cho vệ sĩ cùng quan gia xem xét sắp xếp mọi thứ, lúc này mà cùng Khâu Chấn Dương mới chuẩn bị về nhà.
Nhưng thời điểm phi hành phí bay qua cổng trường, Khâu Chấn Dương tinh mắt nhìn thấy Lăng Mộc, lập tức bảo tài xế dừng lại.
“Mẹ, con mới vừa nhìn thấy một người bạn, con muốn xuống chào hỏi người ta một chút, mẹ về nhà trước đi, lát nữa con tự về.”
“Vậy con nhớ chú cẩn thận một chút, mẹ để A Khuê ở lại cổng trường chờ con.”
Chu Thấm lại dặn dò, thấy Khâu Chấn Dương chạy trở lại vào bên trong trường, lúc này mới để cho tài xế chở về.
Đi theo Lăng Mộc đến văn phòng hiệu trưởng, Khâu Chấn Dương nấp bên cửa sổ thông gió đang mở, nghiêng đầu lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong.
“… Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu như vậy, chúng tôi cũng đã báo cho những Omega khác biết, nhưng không có ai đồng ý ở chung phòng với cậu cả.”
Trong giọng nói của hiệu trưởng hiện lên vài phần bất đắc dĩ, “Phòng của Beta thì Omega không thể vào ở được, cho nên cậu chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.”
Khâu Chấn Dương dựa vào cửa, tay đút vào trong túi quần, ngẩng đầu lên, yên lặng lắng nghe.
“Hiệu trưởng, vậy nếu như em muốn thuê riêng một phòng hai giường thì sao?”
Giọng nói của Lăng Mộc vẫn lành lạnh như vậy, cho dù là đang đối mặt với hiệu trưởng, cũng chẳng thay đổi một chút nào.
Hiệu trưởng lại càng bất đắc dĩ: “Một phòng hai giường, một học kỳ cần tiêu tốn hai vạn đồng liên bang, cậu có nhiều tiền tiết kiệm như vậy không?”
Lăng Mộc nhíu chặt mày, đúng là y không có nhiều tiền như vậy, thậm chí, ngay cả chi phí cho một chiếc giường thì cũng đã là hơi quá sức với y.
Bình thường đi làm thêm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu, chẳng những phải chi trả cho học phí của mình, còn phải chi trả cho học phí của em gái, tiền tiết kiệm trên người không có nhiều.
“Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu, nhà trường đã đi xác minh, cũng đã xác nhận được, tình trạng của mẹ cậu không phù hợp để chăm sóc trẻ nhỏ, cũng không có người thân nào khác để hỗ trợ. Chuyện đưa theo em gái vào ở, học viện có thể hiểu được, cũng đã cho phép, nhưng chi phí thì nhà trường không thể hỗ trợ.”
Hiệu trưởng chút khó xử mà giải thích với y.
Sau khi nghe nhiều như vậy, Khâu Chấn Dương cũng đã hiểu được phần nào vấn đề mà Lăng Mộc gặp phải là gì rồi.
Sau khi bị từ hôn, Lăng Mộc cùng mẹ và em gái đã bị Lâm gia đuổi đi, ở bên ngoài, cả ba người chỉ có thể sống dựa vào tiền công mà Lăng Mộc đi làm thêm.
Mà hiện tại, Lăng Mộc trúng tuyển vào học viện Tinh Tế, bắt buộc phải ở lại trường, để em gái ở lại bên ngoài thì y không yên tâm, sợ em sẽ bị đánh chửi mỗi khi mẹ say xỉn, cho y muốn xin trường cho phép được đưa em gái vào ở cùng.
Chỉ là chuyện đưa em gái vào trường thì được cho phép, nhưng khổ nỗi lại gặp vấn đề trên vấn đề khác.
Khâu Chấn Dương khoanh tay trước ngực, hít sâu một hơi.
Âm thanh Lăng Mộc lại vang lên: “Hiệu trưởng, không còn cách nào khác sao?”
Hiệu trưởng có cảm giác như đầu đang trướng to lên.
“Tình huống hiện tại của cậu, khiến cho Omega khác không muốn ở chung, dù sao thì em gái của cậu cũng là một Beta, mà cậu lại không đủ tiền thuê phòng riêng, còn cách khác, tôi cũng không có.”
“Em có thể thanh toán trước tiền của một giường không? Hai tháng sau rồi trả nốt giường còn lại được không? Hai tháng lúc sau em nhất định sẽ trả.”
Lăng Mộc có chút xấu hổ, hai tay rũ bên người nắm chặt.
Y biết yêu cầu của mình là quá vô lý, nhưng y thật sự không còn cách nào khác.
Hiệu trưởng thở dài một hơi, ông rất muốn đồng ý, nhưng học viện không cho phép a!
“Thật xin lỗi, quy định của học viện không thể phá được.” Cuối cùng, ông vẫn lắc đầu.
Học viện tinh tế Liên Bang, hằng năm có rất nhiều học viên tranh nhau muốn vỡ đầu để vào được đây, có rất nhiều quy định yêu cầu học viên yêu cầu phải tuân thủ một cách nghiêm ngặt, bởi vì nhất cử nhất động của họ đều được nhân dân toàn tinh tế chú ý.
Mắt thấy ánh sáng trong mắt của Lăng Mộc dần ảm đạm, trong lòng hiệu trưởng cũng có chút khó chịu.
Ông đang nghĩ muốn cho Lăng Mộc mượn một ít tiền, dù sao thì chỉ cần không để cho ai biết là được rồi, hơn nữa, đứa nhỏ này thật sự rất khó khăn…
Ngay lúc hiệu trưởng đang muốn mở miệng, phía cửa phòng đột nhiên vang lên một trận tiếng đập cửa.
“Hiệu trưởng.”
Khóe môi Khâu Chấn Dương mang ý cười xuất hiện ở cửa, quay qua nhìn Lăng Mộc, lúc này cũng đang nhìn lại đây, lông mày hắn cong lên.
“Em có một đề nghị, không thì để cho Lăng Mộc và em gái của y ở cùng với em đi.”
“Có lẽ là vì giai đoạn dậy thì đã qua, tóm lại là thời điểm khi con ở cùng mẹ, con thật sự rất vui vẻ.”
Khâu Chấn Dương nhếch môi cười, để lộ ra hàm răng trắng bóc, hắn đứng dậy đi về phòng, đi được vài bước lại quay đầu lại.
“Vậy mẹ, con về phòng trước đây, mẹ nghỉ ngơi cho thật tốt nhé.”
“Đi đi, đi đi ~” Chu Thấm nhìn bóng lưng rời đi của con trai, trong mắt tràn đầy từ ái.
Ngày hôm sau, Chu Thấm nghe lời Khâu Chương, mang theo vài tên vệ sĩ, khiến cho Khâu Chấn Dương có chút không được tự nhiên.
Nhưng hắn cũng không cự tuyệt, mình ra ngoài một mình thì còn được, nhưng nếu đi cùng mẹ, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Đoàn người đi dạo một vòng, mua không ít đồ dùng trong sinh hoạt hằng ngày, ngay cả một ít nội thất trang thiết bị gì gì đó cũng mua một ít, rồi để cho người ta đưa đến ký túc xá trước.
Chuyện về ký túc xá, Chu Thấm đã sớm sắp xếp xong cả rồi.
Kẻ có tiền rất ít khi gặp khó khăn trong việc lựa chọn và mua đồ, cho nên bọn họ dạo phố rất nhanh, đến ba giờ chiều là đi dạo xong.
Chu Thấm đưa Khâu Chấn Dương đến học viện, nhận phòng ký túc xá, sau đó để cho vệ sĩ cùng quan gia xem xét sắp xếp mọi thứ, lúc này mà cùng Khâu Chấn Dương mới chuẩn bị về nhà.
Nhưng thời điểm phi hành phí bay qua cổng trường, Khâu Chấn Dương tinh mắt nhìn thấy Lăng Mộc, lập tức bảo tài xế dừng lại.
“Mẹ, con mới vừa nhìn thấy một người bạn, con muốn xuống chào hỏi người ta một chút, mẹ về nhà trước đi, lát nữa con tự về.”
“Vậy con nhớ chú cẩn thận một chút, mẹ để A Khuê ở lại cổng trường chờ con.”
Chu Thấm lại dặn dò, thấy Khâu Chấn Dương chạy trở lại vào bên trong trường, lúc này mới để cho tài xế chở về.
Đi theo Lăng Mộc đến văn phòng hiệu trưởng, Khâu Chấn Dương nấp bên cửa sổ thông gió đang mở, nghiêng đầu lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong.
“… Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu như vậy, chúng tôi cũng đã báo cho những Omega khác biết, nhưng không có ai đồng ý ở chung phòng với cậu cả.”
Trong giọng nói của hiệu trưởng hiện lên vài phần bất đắc dĩ, “Phòng của Beta thì Omega không thể vào ở được, cho nên cậu chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.”
Khâu Chấn Dương dựa vào cửa, tay đút vào trong túi quần, ngẩng đầu lên, yên lặng lắng nghe.
“Hiệu trưởng, vậy nếu như em muốn thuê riêng một phòng hai giường thì sao?”
Giọng nói của Lăng Mộc vẫn lành lạnh như vậy, cho dù là đang đối mặt với hiệu trưởng, cũng chẳng thay đổi một chút nào.
Hiệu trưởng lại càng bất đắc dĩ: “Một phòng hai giường, một học kỳ cần tiêu tốn hai vạn đồng liên bang, cậu có nhiều tiền tiết kiệm như vậy không?”
Lăng Mộc nhíu chặt mày, đúng là y không có nhiều tiền như vậy, thậm chí, ngay cả chi phí cho một chiếc giường thì cũng đã là hơi quá sức với y.
Bình thường đi làm thêm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu, chẳng những phải chi trả cho học phí của mình, còn phải chi trả cho học phí của em gái, tiền tiết kiệm trên người không có nhiều.
“Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu, nhà trường đã đi xác minh, cũng đã xác nhận được, tình trạng của mẹ cậu không phù hợp để chăm sóc trẻ nhỏ, cũng không có người thân nào khác để hỗ trợ. Chuyện đưa theo em gái vào ở, học viện có thể hiểu được, cũng đã cho phép, nhưng chi phí thì nhà trường không thể hỗ trợ.”
Hiệu trưởng chút khó xử mà giải thích với y.
Sau khi nghe nhiều như vậy, Khâu Chấn Dương cũng đã hiểu được phần nào vấn đề mà Lăng Mộc gặp phải là gì rồi.
Sau khi bị từ hôn, Lăng Mộc cùng mẹ và em gái đã bị Lâm gia đuổi đi, ở bên ngoài, cả ba người chỉ có thể sống dựa vào tiền công mà Lăng Mộc đi làm thêm.
Mà hiện tại, Lăng Mộc trúng tuyển vào học viện Tinh Tế, bắt buộc phải ở lại trường, để em gái ở lại bên ngoài thì y không yên tâm, sợ em sẽ bị đánh chửi mỗi khi mẹ say xỉn, cho y muốn xin trường cho phép được đưa em gái vào ở cùng.
Chỉ là chuyện đưa em gái vào trường thì được cho phép, nhưng khổ nỗi lại gặp vấn đề trên vấn đề khác.
Khâu Chấn Dương khoanh tay trước ngực, hít sâu một hơi.
Âm thanh Lăng Mộc lại vang lên: “Hiệu trưởng, không còn cách nào khác sao?”
Hiệu trưởng có cảm giác như đầu đang trướng to lên.
“Tình huống hiện tại của cậu, khiến cho Omega khác không muốn ở chung, dù sao thì em gái của cậu cũng là một Beta, mà cậu lại không đủ tiền thuê phòng riêng, còn cách khác, tôi cũng không có.”
“Em có thể thanh toán trước tiền của một giường không? Hai tháng sau rồi trả nốt giường còn lại được không? Hai tháng lúc sau em nhất định sẽ trả.”
Lăng Mộc có chút xấu hổ, hai tay rũ bên người nắm chặt.
Y biết yêu cầu của mình là quá vô lý, nhưng y thật sự không còn cách nào khác.
Hiệu trưởng thở dài một hơi, ông rất muốn đồng ý, nhưng học viện không cho phép a!
“Thật xin lỗi, quy định của học viện không thể phá được.” Cuối cùng, ông vẫn lắc đầu.
Học viện tinh tế Liên Bang, hằng năm có rất nhiều học viên tranh nhau muốn vỡ đầu để vào được đây, có rất nhiều quy định yêu cầu học viên yêu cầu phải tuân thủ một cách nghiêm ngặt, bởi vì nhất cử nhất động của họ đều được nhân dân toàn tinh tế chú ý.
Mắt thấy ánh sáng trong mắt của Lăng Mộc dần ảm đạm, trong lòng hiệu trưởng cũng có chút khó chịu.
Ông đang nghĩ muốn cho Lăng Mộc mượn một ít tiền, dù sao thì chỉ cần không để cho ai biết là được rồi, hơn nữa, đứa nhỏ này thật sự rất khó khăn…
Ngay lúc hiệu trưởng đang muốn mở miệng, phía cửa phòng đột nhiên vang lên một trận tiếng đập cửa.
“Hiệu trưởng.”
Khóe môi Khâu Chấn Dương mang ý cười xuất hiện ở cửa, quay qua nhìn Lăng Mộc, lúc này cũng đang nhìn lại đây, lông mày hắn cong lên.
“Em có một đề nghị, không thì để cho Lăng Mộc và em gái của y ở cùng với em đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.