Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 21: Khâu Chấn Dương Có Chút Lạ
Thảo Môi Đà Đà
10/07/2023
Khâu Chấn Dương bỏ ra hơn ba tiếng đồng hồ để xem tin tức trên Tinh Võng, đọc chăm chú đến mức mắt cũng có chút cay, đúng lúc này, từ bên ngoài cửa sổ, hắn nghe thấy tiếng phi hành khí đang đáp xuống đất.
Hắn tắt đầu cuối, nhìn xuống phía dưới thông qua cửa sổ trong phòng, quả nhiên là Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã trở về.
Khâu Chấn Dương đứng trước gương sửa soạn lại một chút, sau đó mở cửa xuống lầu.
“Hừ, đợi đến giờ cơm mới về, không thể về sớm hơn được sao?”
Chu Thấm đã chờ đến mức không còn chút kiên nhẫn nào, bà khanh tay trước ngược, không vui mà trừng mắt với ông chồng đang bước vào từ bên ngoài của mình.
Trước mặt người ngoài, thượng tướng luôn là người uy nghiêm, nhưng lúc này lại có chút rén, bất đắc dĩ nói.
“Vợ à, bà đâu phải không chuyện ở quân bộ đâu, hai chúng tôi có thể xin nghỉ về sớm đã rất không tồi rồi.”
Khâu Hạo Lân cũng gật đầu theo, nhìn Khâu Chấn Dương đang xuống lầu, lập tức tiến lên cười hỏi.
“Thế nào rồi, có qua không?”
Đối mặt với người anh trai hơn mình năm tuổi này, Khâu Chấn Dương cảm thấy rất thân thiết, nhướng mày nói:
“Đương nhiên là phải qua rồi, không thể khiến gia đình chúng ta mất mặt được.”
“Làm tốt lắm.”
Nhìn bề ngoài, Khâu Hạo Lân có vẻ là một trung tướng ít nói, nhưng hắn lại rất yêu thương đứa em trai này, cười cười đấm hắn một cái.
“Lúc trước cha còn nói, nếu không lọt được vào top 3 thì không cho em về, anh nói coi, sao em có thể không cố gắng chứ.”
Khâu Chấn Dương vừa nói vừa bĩu môi về phía lão cha của mình đang đứng bên kia.
Khâu Chương hừ một tiếng, ưỡn ngực, trung khí mười phần, nói: “Là con trai của Khâu Chương này, chắc chắn phải nằm trong top 3 người đứng đấu! Nhưng nhìn dáng vẻ này của con, chẳng lẽ giành được hạng nhất rồi?”
Khâu Chấn Dương lập tức xua tay: “Chỉ suýt được thôi, chỉ có thể cầm được hạng hai về, đợi đợt khảo nghiệm sau, con chắc chắn sẽ giành được hạng nhất về cho mọi người.”
“Được, nhớ đấy.”
Thấy ba cha con bọn họ nói chuyện sôi nổi, Chu Thấm vui vẻ đẩy bọn họ vào trong phòng ăn, miệng không ngừng nói:
“Nhanh lên nhanh lên, nhanh đi ăn cơm thôi, mọi người không thấy Dương Dương đã gầy đi rất nhiều sao, lát nữa phải để cho hắn ăn nhiều thịt hơn một chút.”
Một nhà bốn người bọn họ vừa cười vừa ngồi xuống, mỗi người ngồi một góc bàn, bắt đầu dùng bữa tối.
Mặc dù đồ ăn vẫn rất kinh khủng, nhưng hắn cảm nhận được không khí của gia đình trong bữa tối hôm nay, trong lòng Khâu Chấn Dương cảm thấy rất ấm áp.
Trước khi xuyên qua, hắn là kẻ cô đơn, cũng đã sớm quen với cảm giác cô đơn từ lâu rồi.
Bây giờ, hắn đến thế giới khác, có được những thứ mà trước đây hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ, nói thật, Khâu Chấn Dương cực kỳ biết ơn khi được xuyên đến đây.
“À đúng rồi, năm ngày nữa Dương Dương khai giảng rồi đúng không? Học viện Tinh Tế yêu cầu học viên phải ở lại trường, mấy ngày nữa chúng ta sẽ cần mua một số thứ cẩn thiết cho con ở lại trường.”
Đang ăn, Chu Thấm đột nhiên nhớ đến quy định của trường Khâu Chấn Dương.
“Vâng.” Khâu Chấn Dương thuận miệng đồng ý.
Quản lý trong Học viện Tinh Tế mang hơi hướng nửa quân đội, yêu cầu về thời gian tương đối nghiêm khắc, hơn nữa, để tránh lãng phí thời gian, cho nên nhà trường đã đề ra những quy định dành riêng cho học viên, quy định rằng, học viên bọn họ nhất định phải ở lại trường, mặc kệ cậu có bối cảnh gia đình như thế nào, thì cũng phải tuân thủ quy tắc của học viện, nếu không sẽ trực tiếp bị đuổi ra ngoài.
Đối với chuyện ở lại trường, Khâu Chấn Dương cảm thấy không có vấn đề gì cả, dù sao thì khi còn ở thế giới cũ, khi đi học hắn cũng ở lại trường.
“Đừng lo mấy chuyện đó, Dương Dương vừa mới trở về, để cho hắn nghỉ ngơi một ngày cái đã, hôm sau rồi hẵng lo, nhớ phải mang theo bảo vệ đấy.”
Khâu Chương uống chút rượu, suy xét cẩn thận.
Dù sao thì thân phận của bọn họ có chút đặc biệt, khi đi ra ngoài thì phải chú ý nhiều hơn một chút.
“Biết rồi biết rồi, từ nhỏ đến lớn em vẫn thường xuyên đưa Dương Dương ra ngoài mà, có bị gì đâu?”
Chu Thấm không kiên nhẫn mà bĩu môi, cực kỳ tự tin.
Khâu Hạo Lân nhìn dáng vẻ trẻ con bướng bỉnh của mẹ, nhìn Khâu Chấn Dương, hai anh em đều yên lặng nở nụ cười.
Sau khi dùng bữa tối xong, Khâu Chấn Dương ở lại nói chuyện với mọi người một lát, đến gần mười giờ tối, lúc này mọi người mới ai về phòng người nấy.
Sau khi tắm xong, Khâu Chấn Dương nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, mắt nhìn trần nhà, hắn cảm thấy cực kỳ thoái mái về thể xác vẫn tinh thần.
Nguyên thân được sinh ra gia đình có điều kiện rất tốt, được cha mẹ cùng anh trai yêu thương, cuộc sống thật sự rất hạnh phúc.
Nghĩ đến điều này, Khâu Chấn Dương mỹ mãn nhắm mắt lại, thả lỏng đi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã đến quân bộ từ sớm.
Hai người bọn họ đều là người có chức vị cao, ngày thường đều đích thân canh giữ tại vị trí công tác của mình.
Mặc dù hiện tại, tinh hệ Liên Bang tương đối yên bình, nhưng cho dù là hòa bình hay là chiến tranh thì việc túc trực ở bị trí cũng là chức trách của họ.
Khâu Chấn Dương dành cả ngày rảnh rỗi, nói chuyện uống trà với mẹ, kể về những chuyện thú vị mà hắn đã đã trải qua trong đợt khảo nghiệm vừa rồi, cảm giác ở bên người nhà khiến hắn cảm thấy rất thích thú.
“Dương Dương, lần này trở về, dường như con có chút lạ a.”
Sau khi dùng cơm tối với Chu Thấm, Khâu Chấn Dương đang muốn đứng dậy đi lên lầu, đột nhiên Chu Thấm cười nói một câu như vậy.
Trái tim Khâu Chấn Dương đập mạnh một cái, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra mình tĩnh, còn làm ra vẻ kinh ngạc.
“Con? Con khác chỗ nào, chẳng lẽ là con đẹp trai hơn xưa sao?”
Chu Thấm bị con mình chọc cười, cười mắng hắn một câu, lại lắc đầu nói:
“Không phải, chỉ là trước đây, khi nói chuyện với mẹ, con chưa từng thoải mái như hôm nay, hoặc là, cũng có thể do tuổi dậy thì, cho nên con luôn có vẻ rất thiếu kiên nhẫn.”
Có lẽ đấy chính là điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa Khâu Chấn Dương cùng nguyên thân.
Suy cho cùng, tình thân là thứ mà trước đây Khâu Chấn Dương luôn khao khát nhưng không thể có được, nhưng bây giờ, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được chút ấm áp của tình thân, sự vui sướng trong lòng cũng vì vậy mà không thì giấu đi được.
Hắn tắt đầu cuối, nhìn xuống phía dưới thông qua cửa sổ trong phòng, quả nhiên là Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã trở về.
Khâu Chấn Dương đứng trước gương sửa soạn lại một chút, sau đó mở cửa xuống lầu.
“Hừ, đợi đến giờ cơm mới về, không thể về sớm hơn được sao?”
Chu Thấm đã chờ đến mức không còn chút kiên nhẫn nào, bà khanh tay trước ngược, không vui mà trừng mắt với ông chồng đang bước vào từ bên ngoài của mình.
Trước mặt người ngoài, thượng tướng luôn là người uy nghiêm, nhưng lúc này lại có chút rén, bất đắc dĩ nói.
“Vợ à, bà đâu phải không chuyện ở quân bộ đâu, hai chúng tôi có thể xin nghỉ về sớm đã rất không tồi rồi.”
Khâu Hạo Lân cũng gật đầu theo, nhìn Khâu Chấn Dương đang xuống lầu, lập tức tiến lên cười hỏi.
“Thế nào rồi, có qua không?”
Đối mặt với người anh trai hơn mình năm tuổi này, Khâu Chấn Dương cảm thấy rất thân thiết, nhướng mày nói:
“Đương nhiên là phải qua rồi, không thể khiến gia đình chúng ta mất mặt được.”
“Làm tốt lắm.”
Nhìn bề ngoài, Khâu Hạo Lân có vẻ là một trung tướng ít nói, nhưng hắn lại rất yêu thương đứa em trai này, cười cười đấm hắn một cái.
“Lúc trước cha còn nói, nếu không lọt được vào top 3 thì không cho em về, anh nói coi, sao em có thể không cố gắng chứ.”
Khâu Chấn Dương vừa nói vừa bĩu môi về phía lão cha của mình đang đứng bên kia.
Khâu Chương hừ một tiếng, ưỡn ngực, trung khí mười phần, nói: “Là con trai của Khâu Chương này, chắc chắn phải nằm trong top 3 người đứng đấu! Nhưng nhìn dáng vẻ này của con, chẳng lẽ giành được hạng nhất rồi?”
Khâu Chấn Dương lập tức xua tay: “Chỉ suýt được thôi, chỉ có thể cầm được hạng hai về, đợi đợt khảo nghiệm sau, con chắc chắn sẽ giành được hạng nhất về cho mọi người.”
“Được, nhớ đấy.”
Thấy ba cha con bọn họ nói chuyện sôi nổi, Chu Thấm vui vẻ đẩy bọn họ vào trong phòng ăn, miệng không ngừng nói:
“Nhanh lên nhanh lên, nhanh đi ăn cơm thôi, mọi người không thấy Dương Dương đã gầy đi rất nhiều sao, lát nữa phải để cho hắn ăn nhiều thịt hơn một chút.”
Một nhà bốn người bọn họ vừa cười vừa ngồi xuống, mỗi người ngồi một góc bàn, bắt đầu dùng bữa tối.
Mặc dù đồ ăn vẫn rất kinh khủng, nhưng hắn cảm nhận được không khí của gia đình trong bữa tối hôm nay, trong lòng Khâu Chấn Dương cảm thấy rất ấm áp.
Trước khi xuyên qua, hắn là kẻ cô đơn, cũng đã sớm quen với cảm giác cô đơn từ lâu rồi.
Bây giờ, hắn đến thế giới khác, có được những thứ mà trước đây hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ, nói thật, Khâu Chấn Dương cực kỳ biết ơn khi được xuyên đến đây.
“À đúng rồi, năm ngày nữa Dương Dương khai giảng rồi đúng không? Học viện Tinh Tế yêu cầu học viên phải ở lại trường, mấy ngày nữa chúng ta sẽ cần mua một số thứ cẩn thiết cho con ở lại trường.”
Đang ăn, Chu Thấm đột nhiên nhớ đến quy định của trường Khâu Chấn Dương.
“Vâng.” Khâu Chấn Dương thuận miệng đồng ý.
Quản lý trong Học viện Tinh Tế mang hơi hướng nửa quân đội, yêu cầu về thời gian tương đối nghiêm khắc, hơn nữa, để tránh lãng phí thời gian, cho nên nhà trường đã đề ra những quy định dành riêng cho học viên, quy định rằng, học viên bọn họ nhất định phải ở lại trường, mặc kệ cậu có bối cảnh gia đình như thế nào, thì cũng phải tuân thủ quy tắc của học viện, nếu không sẽ trực tiếp bị đuổi ra ngoài.
Đối với chuyện ở lại trường, Khâu Chấn Dương cảm thấy không có vấn đề gì cả, dù sao thì khi còn ở thế giới cũ, khi đi học hắn cũng ở lại trường.
“Đừng lo mấy chuyện đó, Dương Dương vừa mới trở về, để cho hắn nghỉ ngơi một ngày cái đã, hôm sau rồi hẵng lo, nhớ phải mang theo bảo vệ đấy.”
Khâu Chương uống chút rượu, suy xét cẩn thận.
Dù sao thì thân phận của bọn họ có chút đặc biệt, khi đi ra ngoài thì phải chú ý nhiều hơn một chút.
“Biết rồi biết rồi, từ nhỏ đến lớn em vẫn thường xuyên đưa Dương Dương ra ngoài mà, có bị gì đâu?”
Chu Thấm không kiên nhẫn mà bĩu môi, cực kỳ tự tin.
Khâu Hạo Lân nhìn dáng vẻ trẻ con bướng bỉnh của mẹ, nhìn Khâu Chấn Dương, hai anh em đều yên lặng nở nụ cười.
Sau khi dùng bữa tối xong, Khâu Chấn Dương ở lại nói chuyện với mọi người một lát, đến gần mười giờ tối, lúc này mọi người mới ai về phòng người nấy.
Sau khi tắm xong, Khâu Chấn Dương nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, mắt nhìn trần nhà, hắn cảm thấy cực kỳ thoái mái về thể xác vẫn tinh thần.
Nguyên thân được sinh ra gia đình có điều kiện rất tốt, được cha mẹ cùng anh trai yêu thương, cuộc sống thật sự rất hạnh phúc.
Nghĩ đến điều này, Khâu Chấn Dương mỹ mãn nhắm mắt lại, thả lỏng đi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã đến quân bộ từ sớm.
Hai người bọn họ đều là người có chức vị cao, ngày thường đều đích thân canh giữ tại vị trí công tác của mình.
Mặc dù hiện tại, tinh hệ Liên Bang tương đối yên bình, nhưng cho dù là hòa bình hay là chiến tranh thì việc túc trực ở bị trí cũng là chức trách của họ.
Khâu Chấn Dương dành cả ngày rảnh rỗi, nói chuyện uống trà với mẹ, kể về những chuyện thú vị mà hắn đã đã trải qua trong đợt khảo nghiệm vừa rồi, cảm giác ở bên người nhà khiến hắn cảm thấy rất thích thú.
“Dương Dương, lần này trở về, dường như con có chút lạ a.”
Sau khi dùng cơm tối với Chu Thấm, Khâu Chấn Dương đang muốn đứng dậy đi lên lầu, đột nhiên Chu Thấm cười nói một câu như vậy.
Trái tim Khâu Chấn Dương đập mạnh một cái, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra mình tĩnh, còn làm ra vẻ kinh ngạc.
“Con? Con khác chỗ nào, chẳng lẽ là con đẹp trai hơn xưa sao?”
Chu Thấm bị con mình chọc cười, cười mắng hắn một câu, lại lắc đầu nói:
“Không phải, chỉ là trước đây, khi nói chuyện với mẹ, con chưa từng thoải mái như hôm nay, hoặc là, cũng có thể do tuổi dậy thì, cho nên con luôn có vẻ rất thiếu kiên nhẫn.”
Có lẽ đấy chính là điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa Khâu Chấn Dương cùng nguyên thân.
Suy cho cùng, tình thân là thứ mà trước đây Khâu Chấn Dương luôn khao khát nhưng không thể có được, nhưng bây giờ, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được chút ấm áp của tình thân, sự vui sướng trong lòng cũng vì vậy mà không thì giấu đi được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.