Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 6: Tôi giết cậu

Thảo Môi Đà Đà

23/10/2022

Cái tên này Khâu Chấn Dương đúng kỳ quái, khoan nói đến cái thái độ đầy căm ghét của hắn khi từ hôn với y, ngay cả những Alpha khác cũng thực sự không thích y, bản thân y có diện mạo không đủ xinh đẹp, còn có bề ngoài hung ác, khiến cho rất nhiều Alpha đều khịt mũi coi thường y, hơn nữa y luôn lạnh lùng khó gần với người khác, người khác không tới tìm y gây phiền phức đã là không tồi rồi.

Huống hồ, từ trước cho đến nay Khâu Chấn Dương đều rất chán ghét y, làm sao có thể hòa nhã với y được.

Dù nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng Lăng Mộc vẫn lạnh như băng mà nói một câu: “Cậu không cần phải xin lỗi tôi, dù sao mọi chuyện cũng là do mẹ của tôi tự ý làm vậy mà thôi.”

Chuyện này Lăng Mộc cũng không thích, sau khi cha mất được một năm thì mẹ đã qua lại với người đàn ông khác, chuyện này khiến cho Lăng Mộc cực kỳ tức giận, kết quả, để có thể bước vào gia đình hào môn, bà ta liền đem hôn nhân đại sự của y ra trao đổi, Lăng Mộc có thể không hận sao?

Y rất hiểu thái độ mà Khâu Chấn Dương dành cho mình, dù sao thì Khâu gia cũng là thế gia quân đoàn trưởng Liên Bang, ông nội là nguyên soái danh dự, cha là thượng tướng năm sao, anh trai lại là trung tướng, mẹ là thứ nữ của thế gia y dược, thân phận hiển hách như vậy, là mình không xứng với người ta.

Nhưng hiểu thì hiểu, nhiều năm Khâu Chấn Dương đối xử lạnh nhạt với y, Lăng Mộc đã sớm không còn ôm hy vọng xa vời gì đối với hắn nữa rồi.

Đúng vậy, y cũng đã từng có hy vọng, thậm chí cũng đã từng cảm thấy vui sướng và may mắn đối với hôn ước của mình cùng Khâu Chấn Dương, dù là ai thì làm gì có Omega nào không muốn có được một Alpha ưu tú làm chồng đâu?

Y nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng bản chất khó sửa, vẫn luôn là một Omega khao khát được chăm sóc và yêu thương.

Đáng tiếc, tạo hóa trêu người, người mà y hằng mong ước lại thích người khác, bản thân y trở thành Omega đáng ghê tởm nhất, bọn họ, mặc kệ là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai, đều không nên có bất cứ mối quan hệ gì.

Nhìn thấy ánh mắt Lăng Mộc càng lúc càng lạnh đi, Khâu Chấn Dương có chút không biết phải làm sao.



Đôi tay hắn đan vào nhau, cũng biết mình thay đổi đột ngột như vậy sẽ khiến cho Lăng Mộc nghi ngờ, nhưng vẫn không nhịn được nói.

“Tôi biết trước kia tôi không tốt, nhưng đó là bởi vì bị bắt ép đính hôn, trong lòng không thoải mái mà thôi, chứ tôi không ghét cậu. Bây giờ tôi nghĩ thông suốt rồi, cũng rất hối hận, cho nên… chúng ta có thể làm hòa hay không?”

“… Được cái con khỉ!” Lăng Mộc hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, dứt khoát xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía hắn.

Hắn nói chuyện thật nhẹ nhàng, ai biết được là thật là giả?

Thường thì các con cháu hào môn rất thích trêu chọc người khác, nói không chừng là do gần đây hắn nhàm chán quá cho nên đem y ra để mua vui, Lăng Mộc y sẽ không mắc mưu đâu!

Khâu Chấn Dương nghẹn họng một chút, cũng biết trong nhất thời đối phương sẽ không tiếp nhận ý tốt của mình, cho nên cũng không nói thêm gì nữa, chuyển chủ đề.

“Lăng Mộc, yêu cầu của khảo hạch lần này là tìm kiếm tinh hạch của dị thú, cậu đã kiếm đủ số lượng chưa?”

Khâu Chấn Dương liếc mắt nhìn túi da trâu bên người Lăng Mộc, lúc nãy khi hắn cởi quần áo của Lăng Mộc ra, liền gỡ cái túi kia xuống, chỉ cần ước lượng một chút đã biết số tinh hạch bên trong hoàn toàn chưa đủ.

Dù sao thì y cũng chỉ là một Omega, cho dù có lợi hại đến đâu, tố chất thân thể cũng không thể nào bằng với Alpha và Beta được, căn bản không thể nào hoàn thành được khảo hạch này nếu chỉ hành động một mình.

Huống hồ, lần này có hàng triệu thí sinh tham gia khảo nghiệm, chỉ có một vạn (10.000) người thông qua được nhận, cạnh tranh khốc liệt như vậy, ngay cả Alpha cũng có thể không thông qua kì khảo hạch này.

Trong nguyên tác, vì số lượng tinh hạch không đủ cho nên Lăng Mộc không vào được học viện Tinh Tế.



Lúc này, Lăng Mộc đã mặc xong quần áo, liếc mắt nhìn hắn không nói gì.

Số tinh hạch của y vẫn chưa đạt tới số lượng cần thiết, nhưng chuyện này chẳng có gì hay để nói với Khâu Chấn Dương.

Lại bị ngó lơ lần nữa, Khâu Chấn Dương có chút bất đắc dĩ, cũng may da mặt hắn đủ dày, bản thân hắn lại có chút đồng tình với những gì mà Lăng Mộc gặp phải trong nguyên tác, bởi vậy hắn nói tiếp:

“Ta có rất nhiều tinh hạch, để tôi cho cậu một ít, trước tiên phải thông qua khảo hạch cái đã rồi nói sau.”

“Không cần.” Lăng Mộc nhíu mày, trực tiếp cự tuyệt.

“Cậu cảm thấy ngượng ngùng nếu lấy không đồ tôi đưa sao?” Khâu Chấn Dương hơi nhướng mày, đột nhiên nhe hàm răng ra cười, “Không sao, lấy cái này báo đáp tôi là được!”

Nói rồi, hắn đứng dậy tiến lên hai bước, cúi đầu xuống, đối mặt với Lăng Mộc, bẹp là một cái mà hôn xuống.

——

“Tôi giết cậu!”

Trong sơn động nào đó trong khu vực khảo hạch của học viện Tinh Tế, đột nhiên truyền đến tiếng rống giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook