Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 5: Xin lỗi

Thảo Môi Đà Đà

22/10/2022

Y chưa cao đến một mét tám mươi, nhưng cũng cao hơn một mét bảy mươi lăm.

Nhưng có lẽ đối với gu thẩm mỹ ở thế giới này thì thân là một Omega, y có phần hơi cao lớn hơn bình thường, dung mạo không kiều mỹ (xinh đẹp), tính cách cũng không nhuyễn manh (mềm mại dễ thương), nhưng đối với Khâu Chấn Dương mà nói, nam nhân như vậy, mới đúng với gu của hắn.

Vừa nhìn, hắn không khỏi thầm nghĩ, nếu không có sự sỉ nhục từ việc từ hôn, sự căm hận từ mẹ, cái chết của em gái, phải chăng Lăng Mộc sẽ không phải chết?

Dù sao thì, y là một người thông minh kiên cường như vậy, nếu không phải bị dồn đến bước đường cùng, làm sao y có thể làm ra cái chuyện bắt cóc ngu xuẩn như vậy được.

Ngồi suy nghĩ như vậy hồi lâu, thiếu niên kia cuối cùng cũng có động tĩnh.

“Ngô… Tê!”.

Tính cảnh giác của Lăng Mộc rất cao, vừa tỉnh lại, trong nháy mắt liền vội vàng ngồi dậy đánh giá xung quanh.

Nhưng cảm giác đau đớn trên cổ quá mức rõ rừng, nhất thời, sắc mặt của y trở nên vặn vẹo, dùng một tay che kín miệng vết thương phía sau cổ.

Miệng vết thương đã được xử lý qua, phía trên còn được đắp một lớp thảo dược.

“Đó là Thủy Tức thảo, nhai nát đắp ở trên miệng vết thương có thể hỗ trợ hạ sốt, còn có thể ngăn lại tin tức tố mà tôi đã để lại, đừng làm rơi nó.”

Đột nhiên có một giọng nói khác truyền đến khiến Lăng Mộc giật mình, quay đầu nhìn về phía Khâu Chấn Dương đang mang vẻ mặt bình tĩnh đứng đó, những ký ức xảy ra trước đó cũng hoàn toàn trở lại.

“Cậu đánh dấu tôi???”

Khâu Chấn Dương đón nhận ánh mắt tức giận của thiếu niên, vô tội mà nhún vai.



“Tôi cũng không có cách nào a, tình huống lúc ấy, không phải cậu bị nghẹn chết thì cũng là tôi sẽ bị mất khống khống chế, ngoại từ đánh dấu tạm thời, tôi không nghĩ ra được cách nào khác nữa hết, chẳng lẽ cậu có cách nào khác tốt hơn à?”

Lăng Mộc tức giận đến mức gan cũng đau, khuôn mặt tuấn tú cũng dần dần vặn vẹo hơn.

Trong lòng y cảm thấy rất khó chịu, nhưng đúng là thật sự không có biện pháp nào tốt hơn thật, nhưng lập tức chấp nhận chuyện này thì y vẫn không làm được, thật sự quá mất mặt!

Khâu Chấn Dương nhìn biểu tình vặn vẹo của y, thầm cười trong lòng, sau đó đem quần áo đã hông khô xong đưa cho y.

“Mặc quần áo vào trước đi đã, lúc nãy quần áo chúng ta đều bị ướt, sợ cậu sẽ bị bệnh cho nên tôi đã phải cởi ra hông khô cho cậu đấy.”

Lúc này Lăng Mộc mới để ý này giờ mình hoàn toàn không mặc quần áo, gương mặt y càng hồng hơn, cắn răng oán hận giật lại quần áo của mình, cúi đầu nhanh chóng mặc vào.

Khâu Chấn Dương thấy y đưa lưng về phía mình, đôi mắt hắn không kiêng nể gì mà nhìn tấm lưng thon gầy trắng nõn kia, đột nhiên ma xui quỷ khiến mà nói một câu:

“Cậu yên tâm đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu!”

Thiếu niên dừng động tác, ngay sau đó lạnh lùng trả lời:

“Trách nhiệm **, cút!”

Sau khi Khâu Chấn Dương đến Lâm gia từ hôn, trước mặt mọi người, hắn bị cha mình đánh cho hộc máu phải nhập viện, nhập viên suốt một tháng, mãi đến trước khi diễn ra khảo hạch mới xuất hiện.

Kiên quyết như vậy, ngay cả Lăng Mộc cũng bị hắn làm cho cảm động, cảm thấy chắc chắn Omega trong lời đồn kia chính là chân ái (tình yêu chân chính) của hắn, kết quả bây giờ, vậy mà Khâu Chấn Dương lại nói sẽ chịu trách nhiệm với y?

Có quỷ mới tin!



“Tôi cũng đã đánh dấu cậu rồi, nói như thế nào thì cũng không thể không chịu trách nhiệm mà đúng không?”

Khâu Chấn Dương tỏ ra đây là một chuyện rất đương nhiên.

“Mặc kệ cậu có thừa nhận hay không, hai chúng ta đều đã có quan hệ thân mật không thể cho người khác nhìn thấy rồi.”

Lăng Mộc tức giận đến nghiến răng, quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Khâu Chấn Dương, tức giận nói:

“Cậu nói bậy bạ cái gì đó! Từ hôn là ý muốn của cậu, hiện tại cậu còn làm bộ làm tịch cái gì?”

Bị trừng mắt, Khâu Chấn Dương cũng không dám tiếp tục chọc giận y nữa, ngượng ngùng sờ sờ mũi ngồi xuống, trong động nhất thời yên tĩnh, chỉ còn lại thanh âm mặc quần áo sột soạt của Lăng Mộc.

“Ai, chuyện từ hôn, tôi xin lỗi cậu.”

Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, hắn định sẽ cố gắng xây dựng mối quan hệ tốt với Lăng Mộc cái đã.

Dù sao thì đây là người đầu tiên hắn nhìn thấy kể từ khi xuyên thư, lại là người mà khi hắn đọ cuốn sách kia, hắn đã thật sự rất để ý đến y, Khâu Chấn Dương không muốn mối quan hệ giữa mình và y trở nên căng thẳng.

Nhưng hiển nhiên, người ta không muốn nhận lời xin lỗi này, không thèm để ý tới hắn.

Khâu Chấn Dương có chút thất bại.

“Để ý tôi một chút đi, cậu như vậy khiến tôi cảm thấy thật sự rất xấu hổ a.”

Lăng Mộc thở dài một hơi, có chút đau đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook