Xuyên Thư: Bốn Nhãi Con Phản Diện Nhào Vào Lòng Tôi Làm Nũng
Chương 16: Đi Xem Người Phụ Nữ Đó Chết Chưa? (2)
Vân Tiểu Tửu
28/09/2024
Quán Net sáng sớm không có người, rất yên tĩnh.
Hai cậu bé quen đường quen lối đi đến cửa nhà kho được đóng kín, Lệ Bắc Tiêu ghé tai vào nghe, nhưng không nghe thấy động tĩnh gì.
Lệ Tây Kham gõ gõ vào cửa, bên trong không ai đáp lại
Khi một người bị nhốt cả đêm nghe thấy tiếng gõ cửa thì có lẽ sẽ liều mạng chạy tới kêu cứu mới đúng...
Người phụ nữ này lại đang giở trò gì đây?
Lệ Tây Kham lấy chìa khóa mở cửa, sau đó đá cửa ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé chợt tối sầm lại.
"Đã để bà ta bỏ trốn rồi!"
Nhà kho trống rỗng, có một chiếc ghế đẩu trên mặt đất, cửa sổ phía trên bên phải đã bị đập vỡ.
Lệ Bắc Tiêu cau mày: "Nếu bà ta chạy ra khỏi nhà kho, nhất định sẽ về nhà đánh chúng ta một trận cho hả giận, tại sao bà ta không về nhà?"
"Chắc chắn là đang dồn cho một chiêu cuối!" Lệ Tây Kham tức giận đá ngã cái ghế, "Cứ việc tung chiêu qua đây, tiểu gia đây không sợ."
Lệ Bắc Tiêu lắc đầu: "Theo những gì em biết về bà ta, bà ta sẽ không nhẫn nhịn lâu như vậy, có khi nào đã xảy ra chuyện gì rồi không."
"Xảy ra chuyện gì? Bà ta có thể xảy ra chuyện gì chứ?"
Trên mặt Lệ Tây Kham tràn đầy vẻ tức giận và khinh thường.
Người phụ nữ đó xảy ra chuyện thì càng tốt, chết đi rồi thì sẽ không còn chướng mắt trước mặt cậu bé nữa.
"Để em gọi điện cho bà ta."
Lệ Bắc Tiêu lấy điện thoại ra.
Không phải cậu bé quan tâm đến người phụ nữ đó, cậu bé chỉ muốn biết người phụ nữ độc ác đó có xảy ra chuyện gì hay không.
"Reng reng..."
Nhạc chuông điện thoại đột nhiên vang lên khiến Giang Cẩn giật mình.
Cô nhanh chóng cúp máy, sau đó chỉnh âm lượng xuống mức thấp nhất.
ID người gọi vừa rồi hình như là, con hoang 4...
Có lẽ sẽ không có con hoang 1 và con hoang 2 chứ... không được, cô phải đổi lại tên hiển thị thành con ngoan 1, con ngoan 2, con ngoan 3...
Khi Giang Cẩn chuẩn bị thao tác, cánh cửa phòng khách sạn cách đó mười mét đột nhiên mở ra.
Cô nhanh chóng bấm vào máy ảnh trên điện thoại chụp vài bức ảnh...
Đó là ảnh chụp và video của Lâm Dật Trì, người hôm qua vẫn rất tình sâu nghĩa nặng với cô, hắn đang đi khách sạn với người phụ nữ khác.
Thật trùng hợp, đêm qua khi cô vừa trèo ra khỏi nhà kho thì gặp được Lâm Dật Trì và một người phụ nữ ôm ấp nhau đến thuê khách sạn cạnh quán Net.
Vì vậy, cô đã lẳng lặng đi theo, đứng chờ ngoài cửa phòng khách sạn suốt đêm, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, không uổng phí cả đêm chờ đợi.
Bây giờ đã có đủ lý do để chia tay, việc lớn đã hoàn thành, giờ nên về nhà ngủ bù một giấc.
Giang Cẩn ngáp một cái, ra khỏi khách sạn, đi về phía chiếc xe được đậu trước quán Net thì bỗng nhìn thấy hai thằng nhãi con cao hơn một mét đang đứng cạnh chiếc xe.
Mới sáng sớm hai thằng nhãi con này đến đây làm gì?
Không phải là muốn trêu chọc cô nữa chứ?
Vậy thì cô sẽ sang đó nghe lén xem hai thằng nhãi con này có kế hoạch gì tiếp theo để còn gậy ông đập lưng ông…
Hai cậu bé quen đường quen lối đi đến cửa nhà kho được đóng kín, Lệ Bắc Tiêu ghé tai vào nghe, nhưng không nghe thấy động tĩnh gì.
Lệ Tây Kham gõ gõ vào cửa, bên trong không ai đáp lại
Khi một người bị nhốt cả đêm nghe thấy tiếng gõ cửa thì có lẽ sẽ liều mạng chạy tới kêu cứu mới đúng...
Người phụ nữ này lại đang giở trò gì đây?
Lệ Tây Kham lấy chìa khóa mở cửa, sau đó đá cửa ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé chợt tối sầm lại.
"Đã để bà ta bỏ trốn rồi!"
Nhà kho trống rỗng, có một chiếc ghế đẩu trên mặt đất, cửa sổ phía trên bên phải đã bị đập vỡ.
Lệ Bắc Tiêu cau mày: "Nếu bà ta chạy ra khỏi nhà kho, nhất định sẽ về nhà đánh chúng ta một trận cho hả giận, tại sao bà ta không về nhà?"
"Chắc chắn là đang dồn cho một chiêu cuối!" Lệ Tây Kham tức giận đá ngã cái ghế, "Cứ việc tung chiêu qua đây, tiểu gia đây không sợ."
Lệ Bắc Tiêu lắc đầu: "Theo những gì em biết về bà ta, bà ta sẽ không nhẫn nhịn lâu như vậy, có khi nào đã xảy ra chuyện gì rồi không."
"Xảy ra chuyện gì? Bà ta có thể xảy ra chuyện gì chứ?"
Trên mặt Lệ Tây Kham tràn đầy vẻ tức giận và khinh thường.
Người phụ nữ đó xảy ra chuyện thì càng tốt, chết đi rồi thì sẽ không còn chướng mắt trước mặt cậu bé nữa.
"Để em gọi điện cho bà ta."
Lệ Bắc Tiêu lấy điện thoại ra.
Không phải cậu bé quan tâm đến người phụ nữ đó, cậu bé chỉ muốn biết người phụ nữ độc ác đó có xảy ra chuyện gì hay không.
"Reng reng..."
Nhạc chuông điện thoại đột nhiên vang lên khiến Giang Cẩn giật mình.
Cô nhanh chóng cúp máy, sau đó chỉnh âm lượng xuống mức thấp nhất.
ID người gọi vừa rồi hình như là, con hoang 4...
Có lẽ sẽ không có con hoang 1 và con hoang 2 chứ... không được, cô phải đổi lại tên hiển thị thành con ngoan 1, con ngoan 2, con ngoan 3...
Khi Giang Cẩn chuẩn bị thao tác, cánh cửa phòng khách sạn cách đó mười mét đột nhiên mở ra.
Cô nhanh chóng bấm vào máy ảnh trên điện thoại chụp vài bức ảnh...
Đó là ảnh chụp và video của Lâm Dật Trì, người hôm qua vẫn rất tình sâu nghĩa nặng với cô, hắn đang đi khách sạn với người phụ nữ khác.
Thật trùng hợp, đêm qua khi cô vừa trèo ra khỏi nhà kho thì gặp được Lâm Dật Trì và một người phụ nữ ôm ấp nhau đến thuê khách sạn cạnh quán Net.
Vì vậy, cô đã lẳng lặng đi theo, đứng chờ ngoài cửa phòng khách sạn suốt đêm, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, không uổng phí cả đêm chờ đợi.
Bây giờ đã có đủ lý do để chia tay, việc lớn đã hoàn thành, giờ nên về nhà ngủ bù một giấc.
Giang Cẩn ngáp một cái, ra khỏi khách sạn, đi về phía chiếc xe được đậu trước quán Net thì bỗng nhìn thấy hai thằng nhãi con cao hơn một mét đang đứng cạnh chiếc xe.
Mới sáng sớm hai thằng nhãi con này đến đây làm gì?
Không phải là muốn trêu chọc cô nữa chứ?
Vậy thì cô sẽ sang đó nghe lén xem hai thằng nhãi con này có kế hoạch gì tiếp theo để còn gậy ông đập lưng ông…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.