Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 292: THÚ TRIỀU CỠ LỚN
Diệp Ức Lạc
18/06/2024
Thiên Hà hoa lâm.
"Sở thiếu, không ổn rồi." Cung Thần nôn nóng bước vào nói.
Sở Diệp bình tĩnh nhìn Cung Thần, "Cung thiếu đừng nóng nảy, đã xảy ra chuyện gì sao? Cứ từ từ mà nói."
"Chỉ sợ là có thú triều cỡ lớn sắp tới rồi." Một khi thú triều cỡ lớn tới e rằng sẽ có hơn mấy trăm vạn thú biển đổ bộ, tới lúc đó dân cư trên đảo đều sẽ gặp tai ương. Điều khiến các đảo lớn của Thiên Hải Vực lo lắng nhất chính là hải thú triều, khi thú triều ập tới thường sẽ khiến sinh linh đồ thán. Thiên Nhàn Đảo hiện giờ phát triển thịnh vượng, nếu không xử lý tốt chuyện này sẽ là phiền toái rất lớn.
Sở Diệp cau mày nghĩ thầm: Quạ đen nói mây đen giăng đầy đầu chắc là nói chuyện này.
"Quy mô lớn tới mức nào?"
Cung Thần bình tĩnh trả lời: "Chắc có ít nhất ba mươi con thú biển Vương giai, mà cũng có thể càng nhiều hơn."
Sở Diệp gật đầu, "Là vậy sao?!"
Cung Thần nghi hoặc hỏi Sở Diệp: "Sở thiếu có được tin tức gì sao? Hình như không kinh ngạc chút nào luôn á."
Sở Diệp lắc đầu, "Đều không phải, chỉ là ta đã có dự cảm mơ hồ từ sớm rồi, cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó mà thôi." Từ lúc Lâm Mộng Dung tới đây đã gần được hai tháng rồi, hai tháng này vẫn luôn gió êm sóng lặng, Sở Diệp thực sự cảm thấy bất an, giờ lại truyền ra tin tức thú triều sắp tới Sở Diệp bỗng nhiên lập tức bình tĩnh lại rồi. Nguy hiểm chưa biết luôn càng khiến cho người khác bất an hơn nguy hiểm đã biết.
Cung Thần thở dài, "Là do ta sơ sót." Cung Thần là bị lưu đày tới Thiên Nhàn Đảo cho nên cũng không mấy để bụng tới công sự phòng ngự Thiên Nhàn Đảo, mấy nay Cung Thần vẫn luôn vội vàng chuyện thông thương giữa hai giới, tuy rằng cũng có xây dựng một vài công sự phòng ngự, tuy nhiên những phòng tuyến đó chỉ có thể tác dụng chống đỡ hải thú triều cỡ vừa và nhỏ chứ đối mặt với thú triều cỡ lớn lại không có bao nhiêu hiệu quả. Nếu biết trước sắp có thú triều cỡ lớn tới thì đã bố trí một tuyến phòng thủ biển Vẫn Thiên Diệt Trận là được rồi. Có nó thì khi thú biển tới đây chỉ cần phát động một lần tập kích là có thể xử lý một con hải thú Vương giai.
Đương nhiên Cung Thần cũng chỉ tuỳ tiện nghĩ vậy mà thôi, muốn bố trí trận pháp phòng ngự cỡ lớn cần phải tiêu tốn vào rất nhiều nhân lực, tài lực, mà việc bố trí cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
"Ngoài kia có đồn đãi này nọ phải không?" Sở Diệp hỏi.
Cung Thần gật đầu, "Bên ngoài người ta đồn là Sở thiếu ngài giết quá nhiều hải thú khiến cho hải thú kéo nhau tới trả thù."
Sở Diệp cười cười, "Vậy sao?"
Cung Thần nhìn biểu tình của Sở Diệp, nói: "Sở thiếu không cần để những lời này trong lòng, hải thú triều vốn dĩ có tới theo định kỳ đâu, chỉ có thể nói Thiên Nhàn Đảo đã định trước là phải gặp kiếp nạn này mà thôi."
"Có biết tin đồn này như thế nào bắt đầu không?" Sở Diệp hỏi.
"Mấy năm nay chúng ta làm ăn bằng Truyền Tống Trận khiến vô số người ghen ghét, trong chuyện này chắc hẳn là có rất nhiều thế lực đổ thêm dầu vào lửa." Cung Thần phát rầu nói.
Sở Diệp hít sâu một hơi, dò hỏi: "Thú triều lần này rốt cuộc là chuyện gì? Có thật nguyên do là vì ta với Sơ Văn đã giết quá nhiều hải thú không?" Đa số hải thú Vương giai đều đã rất thông minh, giết một con sẽ dẫn tới cả gia tộc hải thú trả thù cũng không phải là chuyện không thể.
Cung Thần cau mày, nói: "Chắc hẳn thật sự cũng có chút nguyên nhân là do vậy." Mấy năm nay Sở Diệp với Lâm Sơ Văn giết hải thú dữ quá, theo hắn biết hải thú Vương giai chết dưới tay hai người ít gì cũng hơn chục con, điều này đã gây ra chấn động nhất định trong hải vực, rất nhiều hải thú Vương giai cũng có gia tộc. "Chẳng qua đây hẳn chỉ là một phần nguyên nhân mà thôi, hải thú Thiên Hải Vực đa số đều chỉ tự mình hành động, rất ít khi ra mặt vì hải thú khác đâu." Rất nhiều hải thú hoàn toàn không quan tâm gì tới việc có cùng tộc hay không, cho dù trong huyết mạch có quan hệ huyết thống thì quan hệ cũng vô cùng lạt lẽo, rất nhiều hải thú sinh con nối dõi xong đều để cho tụi nó tự sinh tự diệt.
"Căn cứ vào kết quả điều tra, hình như có người cố ý dẫn dụ hải thú tới Thiên Nhàn Đảo chúng ta." Cung Thần nói.
"Có người cố tình dẫn dụ hải thú?" Sở Diệp hỏi.
Cung Thần gật đầu, "Đúng vậy, hình như là dùng cùng loại Dụ Yêu dược tề giống loại Lâm thiếu thường dùng, dẫn dụ hải thú với quy mô lớn như vậy, mà còn toàn là hải thú cao cấp cần phải có dược tề phẩm chất cao cấp, mới đầu ta cứ tưởng là Hiệp hội Dược tề sư, nhưng từ kết quả điều tra mới nhất thì trái lại là ---- Lâm Mộng Dung."
Sở Diệp: "......"
Cung Thần nhìn sắc mặt đen thùi của Sở Diệp, nói: "Có thể là phương hướng điều tra của ta xảy ra sai sót gì rồi." Lâm Mộng Dung với Lâm Sơ Văn chính là quan hệ chị em họ, dù cho hai người có bất hoà chắc cũng không cần phải làm tới mức nông nỗi như vậy đi, nghe nói Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên tới đây để thăm người thân đó.
Sở Diệp: "....." Vậy chắc là Lâm Mộng Dung làm rồi. Lâm Mộng Dung ngàn dặm xa xôi tới đây mà không làm ra chuyện gì mới không bình thường đó.
Sở Diệp lắc đầu, "Cung thiếu không cần phải nghi ngờ nữa, phương hướng điều tra của huynh chắc chắn không có vấn đề gì đâu."
Tim Cung Thần thình thịch chùng xuống, hỏi: "Thiệt hả?" Cung Thần nhìn vẻ mặt chắc chắn của Sở Diệp, nghĩ thầm: Phản ứng này của Sở Diệp cho thấy quan hệ của Lâm Mộng Dung với Lâm dược sư còn tệ hơn tưởng tượng luôn nha! Tới mức này sao? Thù hận tới mức nào mà phải phát động thú triều cỡ lớn vậy?!! Với thực lực của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chắc hẳn có thể sống sót qua được thú triều, tới lúc đó gặp tai ương chẳng qua toàn là tu sĩ bình thường trên Thiên Nhàn Đảo.
"Ả ta mưu toan cái gì vậy ha?!" Lâm Mộng Dung làm như vậy nhiều nhất cũng chỉ làm tổn hại thanh danh hai người Sở Diệp mà thôi, đã vậy còn gây bất lợi cho người khác nữa!
Sở Diệp chớp chớp mắt, "Chuyện này hả? Ta cũng không biết." Trong nguyên tác nữ chính cũng không có vặn vẹo như vầy đâu, tình huống như bây giờ có lẽ là đã trở nên tà ác rồi, có lẽ muốn biến thành vai ác tới nơi.
Cung Thần: "......"
......
Tin tức hải thú triều sắp tới rất nhanh lan truyền khắp Thiên Nhàn Đảo, khiến đông đảo dân cư trên đảo bàn tán xôn xao.
"Có nghe nói không, hải thú triều cỡ lớn sắp tới nơi rồi kìa."
"Đang êm đẹp làm sao lại có hải thú triều cỡ lớn vậy?"
"Nghe nói là do mấy năm trước Sở Diệp với Lâm dược sư giết hải thú dữ quá cho nên mới khiến cho nhiều hải thú tức giận rồi trả thù mới vậy á."
"Không thể nào, ta nghe nói là bởi vì Môi Vận Quạ đó, không phải Lâm dược sư mới khế ước một con Môi Vận Quạ sao? Là con Môi Vận Quạ đó mới khiến cho vậy đó."
"Môi Vận Quạ? Không thể nào, Môi Vận Quạ mà lợi hại tới vậy sao?"
"Môi Vận Quạ kia của Lâm dược sư không được bình thường đâu! Nghe nói là Môi Vận Quạ Vương giai đó, Môi Vận Quạ này cấp thấp khiến gặp phải xui xẻo nhỏ thôi, còn Môi Vận Quạ cấp cao khiến người ta gặp xúi quẩy đó."
"Lâm dược sư vậy mà bồi dưỡng Môi Vận Quạ tới Vương giai luôn hả? Một khi đã như vậy làm sao Lâm Sơ Văn không xúi quẩy cho được?!"
"Ta nghe nói Lâm dược sư đã dời vận xui đi rồi mà..."
"Bởi vì Lâm dược sư dời vận xui đi cho nên mới có tai ương hải thú triều cỡ lớn vầy nè không phải sao?"
......
Ô Ô đậu trên cây nghe mấy Hồn Sủng Sư xung quanh đang láo nháo bàn tán. Thuý Vũ nguỵ trang thành một con bồ câu đậu chung chỗ với Ô Ô.
Ô Ô: "Mấy cái tên ngu xuẩn này, bản lĩnh không lớn mà khả năng nói hươu nói vượn là đệ nhất luôn á, ta muốn nguyền rủa bọn họ ăn trúng cớt nè!"
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Ô Ô đại nhân rõ ràng là phúc tinh mà, đám ngu xuẩn này có mắt không tròng, thật sự đáng chết."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Ô Ô đại nhân hồng phúc bằng trời, bọn người kia vậy mà dám nói ta số mệnh xui xẻo."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Trên đời này sao nhiều kẻ mắt mù dữ vậy hổng biết, biết nhìn hàng không được nhiêu người, thật đáng buồn đáng tiếc mà."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
......
Ô Ô mắng một hồi mới bay trở lại Thiên Hà hoa lâm với Thuý Vũ.
Sở Diệp hỏi Ô Ô: "Sao đó?"
Ô Ô bất mãn lầm bầm mãi thôi: "Ngoài kia có mấy tên ngu xuẩn nói chủ nhân với ngươi là nguyên do đưa tới trận hải thú triều này đó, còn có mấy tên càng ngu xuẩn nói là do bổn đại gia nữa chớ!"
Sở Diệp: "......"
Lâm Sơ Văn nói với Ô Ô: "Ngoài kia lan truyền đồn đãi vô cùng ầm ĩ hả?"
Ô Ô không nói nên lời: "Cả đám ngu xuẩn, không được mấy người có đầu óc bị người ta kéo luôn xuống mương."
Lâm Sơ Văn cau mày, "Không ngờ được mọi người lại tin tưởng như vậy."
Sở Diệp cười nói: "Ghen ghét khiến người ta thay đổi không thể nhận ra." Bọn họ đi săn hải thú đã nhiều năm mới trở lại Thiên Nhàn Đảo được thời gian ngắn, mà thú triều bây giờ mới tới, hơn nữa lại me Thiên Nhàn Đảo mà tới, người có đầu óc đều dễ dàng nhìn ra được kỳ quặc, nhưng rất nhiều Hồn Sủng Sư đều sẵn lòng tin tưởng là do bọn họ đưa tới, nói trắng ra chính là do ghen ghét bọn họ kiếm lời được quá nhiều mà thôi.
......
Cửa hàng dược tề do Lâm Mộng Dung mở.
"Mộng Dung, thú triều sắp tới rồi, chúng ta có cần tránh đi một thời gian không?" Mộ Lăng Thiên hỏi.
Tin tức thú triều sắp tới ầm ĩ tới ồn ào huyên náo. Lòng người Thiên Nhàn Đảo hoảng loạn, rất nhiều Hồn Sủng Sư đều lo lắng ở lại đây sẽ trở thành bia đỡ đạn cho nên tính toán rời đi tạm thời.
Lâm Mộng Dung thờ ơ nói: "Không cần." Tới đây lâu như vậy mà chỉ có mấy ngày gần đây Lâm Mộng Dung mới cảm thấy tâm tình trở nên thoải mái hơn được một chút. Ngoài kia đều là những bàn luận không tốt về Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, Lâm Mộng Dung nghe được cảm thấy rất khoái chí. Để khơi dậy thú triều Lâm Mộng Dung đã dùng hết Chân Long Huyết lấy được từ học viện Thiên Nguyệt. Ả trả giá nhiều như vậy chỉ để nhìn thử coi Lâm Sơ Văn đối mặt với thú triều tiếp theo ra sao.
Mộ Lăng Thiên thở ra một hơi, nói: "Muội không muốn rời đi thì thôi."
Theo những gì Lâm Mộng Dung biết thì gần đây hình như Cung Thần đang động viên Hồn Sủng Sư trên đảo chống lại thú triều, nhưng cũng không thông báo cho ả với Mộ Lăng Thiên. Lâm Mộng Dung nghĩ thầm: Ả với Mộ Lăng Thiên tốt xấu gì cũng là hai Hồn Vương, Cung Thần vậy mà tới mượn sức cũng lười hay sao? Hay là Cung Thần đã phát hiện ra được gì rồi cho nên mới không tới tìm bọn họ.
"Bên ngoài đồn đãi ra sao rồi?" Lâm Mộng Dung hỏi.
Mộ Lăng Thiên nhàn nhạt nói: "Đồn đãi lên men thực mau, chắc là có không ít người đổ thêm dầu vào lửa."
Lâm Mộng Dung gật đầu, "Vậy sao? Có vẻ như mấy năm qua Lâm Sơ Văn cũng đắc tội với không ít người nha!" Nghe nói rất nhiều Dược tề sư của Hiệp hội Dược tề sư đều nhìn Lâm Sơ Văn cực kỳ không thuận mắt. Lúc trước Lâm Mộng Dung còn lo lắng chuyện thú triều kéo không dính tới được trên người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn. Lại không ngờ ả còn chưa có hành động nào đã có người đẩy chuyện này lên đầu hai người rồi, như vậy cũng đỡ cho ả phải động tay động chân.
"Hải thú Vương cấp xâm lấn lần này ít nhất phải mấy chục con." Mộ Lăng Thiên nghĩ thầm: Hải thú triều lần này chắc hẳn sẽ có vô số hải thú xâm lấn, nếu phát động một trận đại chiến xong thì giá cả của tinh hạch với tài liệu hải thú có thể giảm bớt chút ít, có lẽ có cơ hội mua được tinh hạch Vương giai giá thấp.
......
Phủ Thành chủ.
"Thiếu chủ, tình hình ra sao rồi?" Nguyên Sương phu nhân bước tới hỏi.
Cung Thần nhàn nhạt trả lời: "Tính ra cũng không tệ lắm, Hải Long Cung không muốn hỗ trợ cho lắm, tuy nhiên người bằng lòng giúp đỡ cũng rất nhiều." Đường Thiên Túng, Tuyết Vương Tuyết Dương, dược sư Băng Thiên Dịch cả nhóm Hồn Vương đều bày tỏ có thể góp một phần sức lực. Lâm Sơ Văn làm lụng nhiều năm như vậy cũng giao hảo được rất nhiều cao thủ Vương giai, rất nhiều Hồn Vương đều sẵn lòng ra một phần sức lực để qua lại thân thiết với Lâm Sơ Văn. So sánh mới thấy, tuy rằng phụ thân là đại trưởng lão cao quý của Hải Long Cung nhưng sau khi xin Hải Long Cung giúp đỡ Hải Long Cung lại ra sức khước từ.
Nguyên Sương phu nhân cau mày, "Thú triều thật sự là do Lâm Mộng Dung gây ra sao?"
Cung Thần lắc đầu, "Còn chưa rõ ràng cho lắm." Hắn mơ hồ tra ra được chuyện này hình như có liên quan với Lâm Mộng Dung, chẳng qua không có bằng chứng xác thực.
Nguyên Sương phu nhân nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc dùng biện pháp gì mà có thể kích động thú triều cỡ lớn vậy ha?! Dụ Yêu dược tề sao? Dụ Yêu dược tề phẩm cấp nào mới có thể làm ra được tới tình trạng này vậy?"
Cung Thần hít sâu một hơi, "Thương Long nói là Chân Long Huyết."
Nguyên Sương phu nhân không nói nên lời, "Chân Long Huyết?"
Cung Thần gật đầu, "Đúng rồi." Chân Long đứng đầu bách thú, rất nhiều hải thú nếu có được Long Huyết sẽ thay da đổi thịt, hình thái sinh mệnh cũng sẽ phát sinh chuyển biến.
Nguyên Sương phu nhân khó hiểu hỏi tiếp: "Làm gì đến nông nỗi này vậy ha?!" Có Chân Long Huyết rồi làm cái gì không được hay sao mà một hai phải khơi dậy thú triều vậy?!
"Nói là Chân Long Huyết cũng không chính xác, phải kêu là Ma Long Huyết." Cung Thần nói.
Nguyên Sương phu nhân nói: "Thì ra là vậy." Huyết mạch của Long tộc ở Thiên Hải Vực đều không quá thuần khiết, Chân Long Huyết bình thường có tác dụng cải thiện huyết mạch Long tộc, nếu có Chân Long Huyết bán ra đương nhiên có thể dẫn tới tranh đoạt khắp nơi. Nhưng Ma Long Huyết cũng là Chân Long Huyết, chỉ là nó lại là Chân Long Huyết bị ô nhiễm, thứ này thường khiến cho vô số yêu thú điên cuồng, còn sau khi Long tộc sử dụng nó sẽ dễ dàng bị hỗn loạn thần trí, có nguy cơ bị tẩu hoả nhập ma. Ma Long Huyết thật sự giống như dược tề quá thời hạn, ăn thì vô vị mà bỏ đi thì tiếc.
"Sở thiếu, không ổn rồi." Cung Thần nôn nóng bước vào nói.
Sở Diệp bình tĩnh nhìn Cung Thần, "Cung thiếu đừng nóng nảy, đã xảy ra chuyện gì sao? Cứ từ từ mà nói."
"Chỉ sợ là có thú triều cỡ lớn sắp tới rồi." Một khi thú triều cỡ lớn tới e rằng sẽ có hơn mấy trăm vạn thú biển đổ bộ, tới lúc đó dân cư trên đảo đều sẽ gặp tai ương. Điều khiến các đảo lớn của Thiên Hải Vực lo lắng nhất chính là hải thú triều, khi thú triều ập tới thường sẽ khiến sinh linh đồ thán. Thiên Nhàn Đảo hiện giờ phát triển thịnh vượng, nếu không xử lý tốt chuyện này sẽ là phiền toái rất lớn.
Sở Diệp cau mày nghĩ thầm: Quạ đen nói mây đen giăng đầy đầu chắc là nói chuyện này.
"Quy mô lớn tới mức nào?"
Cung Thần bình tĩnh trả lời: "Chắc có ít nhất ba mươi con thú biển Vương giai, mà cũng có thể càng nhiều hơn."
Sở Diệp gật đầu, "Là vậy sao?!"
Cung Thần nghi hoặc hỏi Sở Diệp: "Sở thiếu có được tin tức gì sao? Hình như không kinh ngạc chút nào luôn á."
Sở Diệp lắc đầu, "Đều không phải, chỉ là ta đã có dự cảm mơ hồ từ sớm rồi, cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó mà thôi." Từ lúc Lâm Mộng Dung tới đây đã gần được hai tháng rồi, hai tháng này vẫn luôn gió êm sóng lặng, Sở Diệp thực sự cảm thấy bất an, giờ lại truyền ra tin tức thú triều sắp tới Sở Diệp bỗng nhiên lập tức bình tĩnh lại rồi. Nguy hiểm chưa biết luôn càng khiến cho người khác bất an hơn nguy hiểm đã biết.
Cung Thần thở dài, "Là do ta sơ sót." Cung Thần là bị lưu đày tới Thiên Nhàn Đảo cho nên cũng không mấy để bụng tới công sự phòng ngự Thiên Nhàn Đảo, mấy nay Cung Thần vẫn luôn vội vàng chuyện thông thương giữa hai giới, tuy rằng cũng có xây dựng một vài công sự phòng ngự, tuy nhiên những phòng tuyến đó chỉ có thể tác dụng chống đỡ hải thú triều cỡ vừa và nhỏ chứ đối mặt với thú triều cỡ lớn lại không có bao nhiêu hiệu quả. Nếu biết trước sắp có thú triều cỡ lớn tới thì đã bố trí một tuyến phòng thủ biển Vẫn Thiên Diệt Trận là được rồi. Có nó thì khi thú biển tới đây chỉ cần phát động một lần tập kích là có thể xử lý một con hải thú Vương giai.
Đương nhiên Cung Thần cũng chỉ tuỳ tiện nghĩ vậy mà thôi, muốn bố trí trận pháp phòng ngự cỡ lớn cần phải tiêu tốn vào rất nhiều nhân lực, tài lực, mà việc bố trí cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
"Ngoài kia có đồn đãi này nọ phải không?" Sở Diệp hỏi.
Cung Thần gật đầu, "Bên ngoài người ta đồn là Sở thiếu ngài giết quá nhiều hải thú khiến cho hải thú kéo nhau tới trả thù."
Sở Diệp cười cười, "Vậy sao?"
Cung Thần nhìn biểu tình của Sở Diệp, nói: "Sở thiếu không cần để những lời này trong lòng, hải thú triều vốn dĩ có tới theo định kỳ đâu, chỉ có thể nói Thiên Nhàn Đảo đã định trước là phải gặp kiếp nạn này mà thôi."
"Có biết tin đồn này như thế nào bắt đầu không?" Sở Diệp hỏi.
"Mấy năm nay chúng ta làm ăn bằng Truyền Tống Trận khiến vô số người ghen ghét, trong chuyện này chắc hẳn là có rất nhiều thế lực đổ thêm dầu vào lửa." Cung Thần phát rầu nói.
Sở Diệp hít sâu một hơi, dò hỏi: "Thú triều lần này rốt cuộc là chuyện gì? Có thật nguyên do là vì ta với Sơ Văn đã giết quá nhiều hải thú không?" Đa số hải thú Vương giai đều đã rất thông minh, giết một con sẽ dẫn tới cả gia tộc hải thú trả thù cũng không phải là chuyện không thể.
Cung Thần cau mày, nói: "Chắc hẳn thật sự cũng có chút nguyên nhân là do vậy." Mấy năm nay Sở Diệp với Lâm Sơ Văn giết hải thú dữ quá, theo hắn biết hải thú Vương giai chết dưới tay hai người ít gì cũng hơn chục con, điều này đã gây ra chấn động nhất định trong hải vực, rất nhiều hải thú Vương giai cũng có gia tộc. "Chẳng qua đây hẳn chỉ là một phần nguyên nhân mà thôi, hải thú Thiên Hải Vực đa số đều chỉ tự mình hành động, rất ít khi ra mặt vì hải thú khác đâu." Rất nhiều hải thú hoàn toàn không quan tâm gì tới việc có cùng tộc hay không, cho dù trong huyết mạch có quan hệ huyết thống thì quan hệ cũng vô cùng lạt lẽo, rất nhiều hải thú sinh con nối dõi xong đều để cho tụi nó tự sinh tự diệt.
"Căn cứ vào kết quả điều tra, hình như có người cố ý dẫn dụ hải thú tới Thiên Nhàn Đảo chúng ta." Cung Thần nói.
"Có người cố tình dẫn dụ hải thú?" Sở Diệp hỏi.
Cung Thần gật đầu, "Đúng vậy, hình như là dùng cùng loại Dụ Yêu dược tề giống loại Lâm thiếu thường dùng, dẫn dụ hải thú với quy mô lớn như vậy, mà còn toàn là hải thú cao cấp cần phải có dược tề phẩm chất cao cấp, mới đầu ta cứ tưởng là Hiệp hội Dược tề sư, nhưng từ kết quả điều tra mới nhất thì trái lại là ---- Lâm Mộng Dung."
Sở Diệp: "......"
Cung Thần nhìn sắc mặt đen thùi của Sở Diệp, nói: "Có thể là phương hướng điều tra của ta xảy ra sai sót gì rồi." Lâm Mộng Dung với Lâm Sơ Văn chính là quan hệ chị em họ, dù cho hai người có bất hoà chắc cũng không cần phải làm tới mức nông nỗi như vậy đi, nghe nói Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên tới đây để thăm người thân đó.
Sở Diệp: "....." Vậy chắc là Lâm Mộng Dung làm rồi. Lâm Mộng Dung ngàn dặm xa xôi tới đây mà không làm ra chuyện gì mới không bình thường đó.
Sở Diệp lắc đầu, "Cung thiếu không cần phải nghi ngờ nữa, phương hướng điều tra của huynh chắc chắn không có vấn đề gì đâu."
Tim Cung Thần thình thịch chùng xuống, hỏi: "Thiệt hả?" Cung Thần nhìn vẻ mặt chắc chắn của Sở Diệp, nghĩ thầm: Phản ứng này của Sở Diệp cho thấy quan hệ của Lâm Mộng Dung với Lâm dược sư còn tệ hơn tưởng tượng luôn nha! Tới mức này sao? Thù hận tới mức nào mà phải phát động thú triều cỡ lớn vậy?!! Với thực lực của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chắc hẳn có thể sống sót qua được thú triều, tới lúc đó gặp tai ương chẳng qua toàn là tu sĩ bình thường trên Thiên Nhàn Đảo.
"Ả ta mưu toan cái gì vậy ha?!" Lâm Mộng Dung làm như vậy nhiều nhất cũng chỉ làm tổn hại thanh danh hai người Sở Diệp mà thôi, đã vậy còn gây bất lợi cho người khác nữa!
Sở Diệp chớp chớp mắt, "Chuyện này hả? Ta cũng không biết." Trong nguyên tác nữ chính cũng không có vặn vẹo như vầy đâu, tình huống như bây giờ có lẽ là đã trở nên tà ác rồi, có lẽ muốn biến thành vai ác tới nơi.
Cung Thần: "......"
......
Tin tức hải thú triều sắp tới rất nhanh lan truyền khắp Thiên Nhàn Đảo, khiến đông đảo dân cư trên đảo bàn tán xôn xao.
"Có nghe nói không, hải thú triều cỡ lớn sắp tới nơi rồi kìa."
"Đang êm đẹp làm sao lại có hải thú triều cỡ lớn vậy?"
"Nghe nói là do mấy năm trước Sở Diệp với Lâm dược sư giết hải thú dữ quá cho nên mới khiến cho nhiều hải thú tức giận rồi trả thù mới vậy á."
"Không thể nào, ta nghe nói là bởi vì Môi Vận Quạ đó, không phải Lâm dược sư mới khế ước một con Môi Vận Quạ sao? Là con Môi Vận Quạ đó mới khiến cho vậy đó."
"Môi Vận Quạ? Không thể nào, Môi Vận Quạ mà lợi hại tới vậy sao?"
"Môi Vận Quạ kia của Lâm dược sư không được bình thường đâu! Nghe nói là Môi Vận Quạ Vương giai đó, Môi Vận Quạ này cấp thấp khiến gặp phải xui xẻo nhỏ thôi, còn Môi Vận Quạ cấp cao khiến người ta gặp xúi quẩy đó."
"Lâm dược sư vậy mà bồi dưỡng Môi Vận Quạ tới Vương giai luôn hả? Một khi đã như vậy làm sao Lâm Sơ Văn không xúi quẩy cho được?!"
"Ta nghe nói Lâm dược sư đã dời vận xui đi rồi mà..."
"Bởi vì Lâm dược sư dời vận xui đi cho nên mới có tai ương hải thú triều cỡ lớn vầy nè không phải sao?"
......
Ô Ô đậu trên cây nghe mấy Hồn Sủng Sư xung quanh đang láo nháo bàn tán. Thuý Vũ nguỵ trang thành một con bồ câu đậu chung chỗ với Ô Ô.
Ô Ô: "Mấy cái tên ngu xuẩn này, bản lĩnh không lớn mà khả năng nói hươu nói vượn là đệ nhất luôn á, ta muốn nguyền rủa bọn họ ăn trúng cớt nè!"
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Ô Ô đại nhân rõ ràng là phúc tinh mà, đám ngu xuẩn này có mắt không tròng, thật sự đáng chết."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Ô Ô đại nhân hồng phúc bằng trời, bọn người kia vậy mà dám nói ta số mệnh xui xẻo."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
Ô Ô: "Trên đời này sao nhiều kẻ mắt mù dữ vậy hổng biết, biết nhìn hàng không được nhiêu người, thật đáng buồn đáng tiếc mà."
Thúy Vũ: "Cục cục..."
......
Ô Ô mắng một hồi mới bay trở lại Thiên Hà hoa lâm với Thuý Vũ.
Sở Diệp hỏi Ô Ô: "Sao đó?"
Ô Ô bất mãn lầm bầm mãi thôi: "Ngoài kia có mấy tên ngu xuẩn nói chủ nhân với ngươi là nguyên do đưa tới trận hải thú triều này đó, còn có mấy tên càng ngu xuẩn nói là do bổn đại gia nữa chớ!"
Sở Diệp: "......"
Lâm Sơ Văn nói với Ô Ô: "Ngoài kia lan truyền đồn đãi vô cùng ầm ĩ hả?"
Ô Ô không nói nên lời: "Cả đám ngu xuẩn, không được mấy người có đầu óc bị người ta kéo luôn xuống mương."
Lâm Sơ Văn cau mày, "Không ngờ được mọi người lại tin tưởng như vậy."
Sở Diệp cười nói: "Ghen ghét khiến người ta thay đổi không thể nhận ra." Bọn họ đi săn hải thú đã nhiều năm mới trở lại Thiên Nhàn Đảo được thời gian ngắn, mà thú triều bây giờ mới tới, hơn nữa lại me Thiên Nhàn Đảo mà tới, người có đầu óc đều dễ dàng nhìn ra được kỳ quặc, nhưng rất nhiều Hồn Sủng Sư đều sẵn lòng tin tưởng là do bọn họ đưa tới, nói trắng ra chính là do ghen ghét bọn họ kiếm lời được quá nhiều mà thôi.
......
Cửa hàng dược tề do Lâm Mộng Dung mở.
"Mộng Dung, thú triều sắp tới rồi, chúng ta có cần tránh đi một thời gian không?" Mộ Lăng Thiên hỏi.
Tin tức thú triều sắp tới ầm ĩ tới ồn ào huyên náo. Lòng người Thiên Nhàn Đảo hoảng loạn, rất nhiều Hồn Sủng Sư đều lo lắng ở lại đây sẽ trở thành bia đỡ đạn cho nên tính toán rời đi tạm thời.
Lâm Mộng Dung thờ ơ nói: "Không cần." Tới đây lâu như vậy mà chỉ có mấy ngày gần đây Lâm Mộng Dung mới cảm thấy tâm tình trở nên thoải mái hơn được một chút. Ngoài kia đều là những bàn luận không tốt về Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, Lâm Mộng Dung nghe được cảm thấy rất khoái chí. Để khơi dậy thú triều Lâm Mộng Dung đã dùng hết Chân Long Huyết lấy được từ học viện Thiên Nguyệt. Ả trả giá nhiều như vậy chỉ để nhìn thử coi Lâm Sơ Văn đối mặt với thú triều tiếp theo ra sao.
Mộ Lăng Thiên thở ra một hơi, nói: "Muội không muốn rời đi thì thôi."
Theo những gì Lâm Mộng Dung biết thì gần đây hình như Cung Thần đang động viên Hồn Sủng Sư trên đảo chống lại thú triều, nhưng cũng không thông báo cho ả với Mộ Lăng Thiên. Lâm Mộng Dung nghĩ thầm: Ả với Mộ Lăng Thiên tốt xấu gì cũng là hai Hồn Vương, Cung Thần vậy mà tới mượn sức cũng lười hay sao? Hay là Cung Thần đã phát hiện ra được gì rồi cho nên mới không tới tìm bọn họ.
"Bên ngoài đồn đãi ra sao rồi?" Lâm Mộng Dung hỏi.
Mộ Lăng Thiên nhàn nhạt nói: "Đồn đãi lên men thực mau, chắc là có không ít người đổ thêm dầu vào lửa."
Lâm Mộng Dung gật đầu, "Vậy sao? Có vẻ như mấy năm qua Lâm Sơ Văn cũng đắc tội với không ít người nha!" Nghe nói rất nhiều Dược tề sư của Hiệp hội Dược tề sư đều nhìn Lâm Sơ Văn cực kỳ không thuận mắt. Lúc trước Lâm Mộng Dung còn lo lắng chuyện thú triều kéo không dính tới được trên người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn. Lại không ngờ ả còn chưa có hành động nào đã có người đẩy chuyện này lên đầu hai người rồi, như vậy cũng đỡ cho ả phải động tay động chân.
"Hải thú Vương cấp xâm lấn lần này ít nhất phải mấy chục con." Mộ Lăng Thiên nghĩ thầm: Hải thú triều lần này chắc hẳn sẽ có vô số hải thú xâm lấn, nếu phát động một trận đại chiến xong thì giá cả của tinh hạch với tài liệu hải thú có thể giảm bớt chút ít, có lẽ có cơ hội mua được tinh hạch Vương giai giá thấp.
......
Phủ Thành chủ.
"Thiếu chủ, tình hình ra sao rồi?" Nguyên Sương phu nhân bước tới hỏi.
Cung Thần nhàn nhạt trả lời: "Tính ra cũng không tệ lắm, Hải Long Cung không muốn hỗ trợ cho lắm, tuy nhiên người bằng lòng giúp đỡ cũng rất nhiều." Đường Thiên Túng, Tuyết Vương Tuyết Dương, dược sư Băng Thiên Dịch cả nhóm Hồn Vương đều bày tỏ có thể góp một phần sức lực. Lâm Sơ Văn làm lụng nhiều năm như vậy cũng giao hảo được rất nhiều cao thủ Vương giai, rất nhiều Hồn Vương đều sẵn lòng ra một phần sức lực để qua lại thân thiết với Lâm Sơ Văn. So sánh mới thấy, tuy rằng phụ thân là đại trưởng lão cao quý của Hải Long Cung nhưng sau khi xin Hải Long Cung giúp đỡ Hải Long Cung lại ra sức khước từ.
Nguyên Sương phu nhân cau mày, "Thú triều thật sự là do Lâm Mộng Dung gây ra sao?"
Cung Thần lắc đầu, "Còn chưa rõ ràng cho lắm." Hắn mơ hồ tra ra được chuyện này hình như có liên quan với Lâm Mộng Dung, chẳng qua không có bằng chứng xác thực.
Nguyên Sương phu nhân nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc dùng biện pháp gì mà có thể kích động thú triều cỡ lớn vậy ha?! Dụ Yêu dược tề sao? Dụ Yêu dược tề phẩm cấp nào mới có thể làm ra được tới tình trạng này vậy?"
Cung Thần hít sâu một hơi, "Thương Long nói là Chân Long Huyết."
Nguyên Sương phu nhân không nói nên lời, "Chân Long Huyết?"
Cung Thần gật đầu, "Đúng rồi." Chân Long đứng đầu bách thú, rất nhiều hải thú nếu có được Long Huyết sẽ thay da đổi thịt, hình thái sinh mệnh cũng sẽ phát sinh chuyển biến.
Nguyên Sương phu nhân khó hiểu hỏi tiếp: "Làm gì đến nông nỗi này vậy ha?!" Có Chân Long Huyết rồi làm cái gì không được hay sao mà một hai phải khơi dậy thú triều vậy?!
"Nói là Chân Long Huyết cũng không chính xác, phải kêu là Ma Long Huyết." Cung Thần nói.
Nguyên Sương phu nhân nói: "Thì ra là vậy." Huyết mạch của Long tộc ở Thiên Hải Vực đều không quá thuần khiết, Chân Long Huyết bình thường có tác dụng cải thiện huyết mạch Long tộc, nếu có Chân Long Huyết bán ra đương nhiên có thể dẫn tới tranh đoạt khắp nơi. Nhưng Ma Long Huyết cũng là Chân Long Huyết, chỉ là nó lại là Chân Long Huyết bị ô nhiễm, thứ này thường khiến cho vô số yêu thú điên cuồng, còn sau khi Long tộc sử dụng nó sẽ dễ dàng bị hỗn loạn thần trí, có nguy cơ bị tẩu hoả nhập ma. Ma Long Huyết thật sự giống như dược tề quá thời hạn, ăn thì vô vị mà bỏ đi thì tiếc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.