Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 46: . Dấu Răng
Nhất Luân Minh Nguyệt
27/02/2024
Nghĩ đến bàn tay này cũng đồng thời đã xoa bóp eo của một nữ nhân khác, tặng nữ nhân nhà người ta những món quà nhỏ lại còn dỗ ngọt những người nữ nhân khác ăn cơm nàng thật muốn đá hắn ta xuống sau đó chặt đứt cái chân chó của hắn ta!
Càng nghĩ trong lòng càng thấy lo sợ tổn thương buồn chán, không biết rõ tại sao bản thân lại như vậy, từ khi nào lại trở nên quái đản như thế hai mắt cũng vô thức mà chua xót, sưng lên, một cảm giác tủi thân quét qua trong đầu không có nơi nào để bộc phát!
Quý Hàn trong khắc này, cũng không phát hiện ra nương tử trong tay mình có gì kỳ quái, vẫn đang chuyên tâm xoa bóp eo nàng, còn cảm thấy may mắn quả nhiên nương tử vẫn là đau lòng cho mình mới không đá mình xuống giường!
Hắn làm sao biết rõ được rằng công chúa nương tử trong lòng đang có ý nghĩ muốn chặt đứt cái chân chó của hắn.
Tiểu cung nữ canh gác đêm ở bên ngoài không dám đi quá xa, đoán chừng công chúa sau khi phát hiện phò mã lén lút lẻn vào gian phòng, nhất định sẽ dung nhan đại nộ tức giận sẽ giận chó đánh mèo trên người nô tì của mình!
Nhưng mà sau khi chờ đợi lại tiếp tục chờ đợi, trong căn phòng lại yên tĩnh đến đáng sợ một chút động tĩnh cũng không có!
Điều này làm cho nàng có chút bồn chồn, dựa theo thái độ của công chúa đối với phò mã nếu như phát hiện phò mã lén lút từ cửa sổ chui vào nàng không nên im lặng như vậy, nghĩ kỹ lại nhất định là công chúa hẳn đã ngủ say nên đã không phát hiện việc phò mã lẻn vào rồi!
Cùng với tiếng chuông reo ở bên ngoài.
Quý Hàn ở trong phòng quả thực có chút buồn ngủ rồi hắn cụp mắt xuống nhìn tiểu nương tử ngoan ngoãn trong lòng mình nghĩ chắc nàng ấy đã ngủ say rồi nếu không sao có thể ngoan ngoãn như vậy, nhịn không được liền cúi đầu uống đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Có trời mới biết lúc này hắn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện đến mức nào!
Ở kiếp sau vì để chăm lo cho sự nghiệp tham gia các hoạt động xã hội nên mỗi ngày đều đi sớm về muộn bỏ mặc người vợ bản thân yêu thương nhất!
Khi cô ấy nằm trên giường bệnh không thể dậy nổi vì căn bệnh ung thư não giai đoạn cuối, bản thân lại không hề biết chuyện đó vẫn mãi mê ở nước ngoài đàm phán dự án, chờ đến khi quay trở về mới phát hiện người phụ nữ mà mình yêu nhất đã không còn trên đời nữa rồi.
Khoảnh khắc đó, cảm thấy như trời đất quay cuồng người làm chỗ dựa tinh thần duy nhất cũng không còn nữa, không biết bản thân mãi mê bận rộn cho sự nghiệp còn có ý nghĩa gì nữa!
Khi trở về căn biệt thự rộng lớn cũng không còn người đó nữa một người toàn tâm toàn ý chờ đợi mình về nhà.
Cùng với sự ra đi của vợ trong lòng đã sinh ra một khoảng trống rất lớn, những ngày mất đi vợ hắn sống không bằng chết giống như một thây ma biết đi.
Đã tự sát rất nhiều lần đều bị cứu sống, cho đến vụ tai nạn xe hơi cuối cùng được xuyên không trở về đây như một sự hạnh phúc lần nữa lại quay về.
Đang trong dòng suy nghĩ hắn vô thức dừng động tác mình đang làm lại siết chặt vòng tay ôm chặt người trong lòng.
Thế nhưng Hoa Dương trong lòng lại ngủ suốt buổi chiều rồi vốn dĩ đang rất có tinh thần nhưng cơ thể khi được hắn ôm vào lòng lại vô cùng dễ chịu, thoải mái đến nỗi nàng lại buồn ngủ ý thức cũng rất nhanh chóng trở nên mơ hồ.
Khi Quý Hàn dừng tay lại liền nghe thấy tiếng rên rỉ bất mãn từ trong tay mình, khiến hắn sợ hãi đến mức nhanh chóng tiếp tục xoa bóp cho nương tử.
Mãi đến rạng sáng hắn mới dừng lại nhìn ngắn gương mặt đang ngủ yên bình trong vòng tay mình, khoảng trống vốn dĩ rất lớn trở trong lòng lần nữa dần dần được lấp đầy!
Sau khi hắn ngủ không bao lâu, Hoa Dương thức dậy đôi mắt phượng mảnh khảnh xinh đẹp dần dần mở ra thứ đập vào mắt nàng chính là cổ áo mở ra lộ ra một bộ ngực rộng lớn cường tráng.
Hoa Dương nhìn thấy điều này hai má có chút cảm giác nóng bừng.
Nàng không muốn thừa nhận rằng đêm qua nằm trong vòng tay tên háo sắc này mà nàng có một giấc ngủ mười phần ngon giấc ngay cả đôi chân vốn luôn lạnh lẽo của nàng cũng được hắn bao bọc sưởi ấm.
Nàng chống người ngồi dậy từ vòng tay hắn chui ra tại đây khóe mắt thoáng thấy dấu răng gọn gàng trên cổ của hắn khiến nàng chợt cảm thấy xấu hổ, biết rõ ràng rằng đó là vết cắn của chính mình.
Nàng vội quay mặt lại chỉnh lại y phục có chút lộn xộn của mình, lúc này chú ý đến sợi lắc vàng được đeo trên chân, trên đó còn có một cái chuông nhỏ trông rất tinh xảo.
Nhìn thấy như vậy nàng nhỏ giọng lẩm bẩm mắng: “Háo sắc”
Ngay sau đó lại nhớ đến hôm qua ngửi thấy mùi nước hoa phấn hồng từ trên người hắn ta, khiến nộ khí vừa mới biến mất của nàng lại xuất hiện quay lại tát lên mặt hắn một cái.
Quý Hàn đang ngủ say giấc không hề báo trước bị tát vào mặt tức giận trừng to đôi mắt đen láy nhưng khi nhìn thấy người vừa tát mình xong ngay lập tức lửa giận trong mắt biến mất lại như không có chuyện gì hắn nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Thấy dáng vẻ hắn như vậy Hoa Dương công chúa đứng dậy bước qua người hắn xuống giường hướng bên ngoài gọi cung nữ vào hầu nàng.
Chờ công chúa nương tử xuống giường xong Quý Hàn nằm trên giường trên mặt nở ra cười nghe tiếng chuông ngọt ngào vang lên lật người qua ôm chăn tiếp tục ngủ tiếp.
Khi đến hầu hạ Tiểu Liên được cung nữ canh gác ban đêm biết được rằng phò mã sau khi trèo qua cửa sổ thì từ đó cũng không ra ngoài nữa, nàng liền mắng cung nữ canh đêm một trận!
Nàng lén nhìn chủ tử của mình nhìn thấy nàng ấy khí sắc hồng hào đôi lông mài đều mang nét nữ tính mà từ trước đến nay đều chưa từng được thấy qua, nhìn thấy điều này nàng vội cụp mắt xuống hầu công chúa canh y.
Sau khi Hoa Dương công chúa một mình dùng xong bữa sáng Quý Hàn trong phòng vẫn còn nằm trên giường ngủ bù.
Nàng cho người gọi quản gia đến phân phó hắn sắp xếp người ra ngoài điều tra xem rốt cục cả ngày hôm qua Quý Hàn đã đi đâu.
Nàng muốn xem tên háo sắc trong nhà đã nuôi dưỡng loại nữ nhân dung mạo như hoa như thế nào, kẻ nào xứng đáng để hắn mỗi ngày phải chạy ra ngoài!
Càng nghĩ trong lòng càng thấy lo sợ tổn thương buồn chán, không biết rõ tại sao bản thân lại như vậy, từ khi nào lại trở nên quái đản như thế hai mắt cũng vô thức mà chua xót, sưng lên, một cảm giác tủi thân quét qua trong đầu không có nơi nào để bộc phát!
Quý Hàn trong khắc này, cũng không phát hiện ra nương tử trong tay mình có gì kỳ quái, vẫn đang chuyên tâm xoa bóp eo nàng, còn cảm thấy may mắn quả nhiên nương tử vẫn là đau lòng cho mình mới không đá mình xuống giường!
Hắn làm sao biết rõ được rằng công chúa nương tử trong lòng đang có ý nghĩ muốn chặt đứt cái chân chó của hắn.
Tiểu cung nữ canh gác đêm ở bên ngoài không dám đi quá xa, đoán chừng công chúa sau khi phát hiện phò mã lén lút lẻn vào gian phòng, nhất định sẽ dung nhan đại nộ tức giận sẽ giận chó đánh mèo trên người nô tì của mình!
Nhưng mà sau khi chờ đợi lại tiếp tục chờ đợi, trong căn phòng lại yên tĩnh đến đáng sợ một chút động tĩnh cũng không có!
Điều này làm cho nàng có chút bồn chồn, dựa theo thái độ của công chúa đối với phò mã nếu như phát hiện phò mã lén lút từ cửa sổ chui vào nàng không nên im lặng như vậy, nghĩ kỹ lại nhất định là công chúa hẳn đã ngủ say nên đã không phát hiện việc phò mã lẻn vào rồi!
Cùng với tiếng chuông reo ở bên ngoài.
Quý Hàn ở trong phòng quả thực có chút buồn ngủ rồi hắn cụp mắt xuống nhìn tiểu nương tử ngoan ngoãn trong lòng mình nghĩ chắc nàng ấy đã ngủ say rồi nếu không sao có thể ngoan ngoãn như vậy, nhịn không được liền cúi đầu uống đặt lên trán nàng một nụ hôn.
Có trời mới biết lúc này hắn cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện đến mức nào!
Ở kiếp sau vì để chăm lo cho sự nghiệp tham gia các hoạt động xã hội nên mỗi ngày đều đi sớm về muộn bỏ mặc người vợ bản thân yêu thương nhất!
Khi cô ấy nằm trên giường bệnh không thể dậy nổi vì căn bệnh ung thư não giai đoạn cuối, bản thân lại không hề biết chuyện đó vẫn mãi mê ở nước ngoài đàm phán dự án, chờ đến khi quay trở về mới phát hiện người phụ nữ mà mình yêu nhất đã không còn trên đời nữa rồi.
Khoảnh khắc đó, cảm thấy như trời đất quay cuồng người làm chỗ dựa tinh thần duy nhất cũng không còn nữa, không biết bản thân mãi mê bận rộn cho sự nghiệp còn có ý nghĩa gì nữa!
Khi trở về căn biệt thự rộng lớn cũng không còn người đó nữa một người toàn tâm toàn ý chờ đợi mình về nhà.
Cùng với sự ra đi của vợ trong lòng đã sinh ra một khoảng trống rất lớn, những ngày mất đi vợ hắn sống không bằng chết giống như một thây ma biết đi.
Đã tự sát rất nhiều lần đều bị cứu sống, cho đến vụ tai nạn xe hơi cuối cùng được xuyên không trở về đây như một sự hạnh phúc lần nữa lại quay về.
Đang trong dòng suy nghĩ hắn vô thức dừng động tác mình đang làm lại siết chặt vòng tay ôm chặt người trong lòng.
Thế nhưng Hoa Dương trong lòng lại ngủ suốt buổi chiều rồi vốn dĩ đang rất có tinh thần nhưng cơ thể khi được hắn ôm vào lòng lại vô cùng dễ chịu, thoải mái đến nỗi nàng lại buồn ngủ ý thức cũng rất nhanh chóng trở nên mơ hồ.
Khi Quý Hàn dừng tay lại liền nghe thấy tiếng rên rỉ bất mãn từ trong tay mình, khiến hắn sợ hãi đến mức nhanh chóng tiếp tục xoa bóp cho nương tử.
Mãi đến rạng sáng hắn mới dừng lại nhìn ngắn gương mặt đang ngủ yên bình trong vòng tay mình, khoảng trống vốn dĩ rất lớn trở trong lòng lần nữa dần dần được lấp đầy!
Sau khi hắn ngủ không bao lâu, Hoa Dương thức dậy đôi mắt phượng mảnh khảnh xinh đẹp dần dần mở ra thứ đập vào mắt nàng chính là cổ áo mở ra lộ ra một bộ ngực rộng lớn cường tráng.
Hoa Dương nhìn thấy điều này hai má có chút cảm giác nóng bừng.
Nàng không muốn thừa nhận rằng đêm qua nằm trong vòng tay tên háo sắc này mà nàng có một giấc ngủ mười phần ngon giấc ngay cả đôi chân vốn luôn lạnh lẽo của nàng cũng được hắn bao bọc sưởi ấm.
Nàng chống người ngồi dậy từ vòng tay hắn chui ra tại đây khóe mắt thoáng thấy dấu răng gọn gàng trên cổ của hắn khiến nàng chợt cảm thấy xấu hổ, biết rõ ràng rằng đó là vết cắn của chính mình.
Nàng vội quay mặt lại chỉnh lại y phục có chút lộn xộn của mình, lúc này chú ý đến sợi lắc vàng được đeo trên chân, trên đó còn có một cái chuông nhỏ trông rất tinh xảo.
Nhìn thấy như vậy nàng nhỏ giọng lẩm bẩm mắng: “Háo sắc”
Ngay sau đó lại nhớ đến hôm qua ngửi thấy mùi nước hoa phấn hồng từ trên người hắn ta, khiến nộ khí vừa mới biến mất của nàng lại xuất hiện quay lại tát lên mặt hắn một cái.
Quý Hàn đang ngủ say giấc không hề báo trước bị tát vào mặt tức giận trừng to đôi mắt đen láy nhưng khi nhìn thấy người vừa tát mình xong ngay lập tức lửa giận trong mắt biến mất lại như không có chuyện gì hắn nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Thấy dáng vẻ hắn như vậy Hoa Dương công chúa đứng dậy bước qua người hắn xuống giường hướng bên ngoài gọi cung nữ vào hầu nàng.
Chờ công chúa nương tử xuống giường xong Quý Hàn nằm trên giường trên mặt nở ra cười nghe tiếng chuông ngọt ngào vang lên lật người qua ôm chăn tiếp tục ngủ tiếp.
Khi đến hầu hạ Tiểu Liên được cung nữ canh gác ban đêm biết được rằng phò mã sau khi trèo qua cửa sổ thì từ đó cũng không ra ngoài nữa, nàng liền mắng cung nữ canh đêm một trận!
Nàng lén nhìn chủ tử của mình nhìn thấy nàng ấy khí sắc hồng hào đôi lông mài đều mang nét nữ tính mà từ trước đến nay đều chưa từng được thấy qua, nhìn thấy điều này nàng vội cụp mắt xuống hầu công chúa canh y.
Sau khi Hoa Dương công chúa một mình dùng xong bữa sáng Quý Hàn trong phòng vẫn còn nằm trên giường ngủ bù.
Nàng cho người gọi quản gia đến phân phó hắn sắp xếp người ra ngoài điều tra xem rốt cục cả ngày hôm qua Quý Hàn đã đi đâu.
Nàng muốn xem tên háo sắc trong nhà đã nuôi dưỡng loại nữ nhân dung mạo như hoa như thế nào, kẻ nào xứng đáng để hắn mỗi ngày phải chạy ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.