Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 45: Nửa Đêm Trèo Lên Giường
Nhất Luân Minh Nguyệt
27/02/2024
Trương Diệu Khánh đang làm việc đồi bại bị câu hỏi của gã dọa sợ.
Nam nhân ở trước mặt chính là phò mã của Lục công chúa đương triều, nhưng lúc này một ngón tay của gã ta đã đâm vào cúc hoa của gã rồi, cung tên đã giương lên thì không thể nào không bắn được nữa.
Bất chấp cho rằng hắn ta say rượu sẽ nhận nhầm người.
“Hạ thần đang hầu hạ làm cho người thoải mái đây~~” Vừa nói, ngón tay vừa ở bên trong khuấy động.
Văn Hoa Xương trước nay chưa từng bị người ngoài động chạm vào một nơi như thế này ngay lúc cảm nhận được ngón tay đang chuyển động trong cơ thể mình khuôn mặt vốn đã đỏ bừng lại càng đỏ hơn xấu hổ càng thêm tức giận, đang cố gắng vùng vẫy thoát ra.
“Trương Diệu Khánh, ngươi dám sao?”
Trương Diệu Thanh nhận thấy đã bị hắn ta nhận ra, cũng không xác định được hiện tại hắn ta có mấy phần đang say, nhưng một khi đã bị nhận ra rồi thì còn sợ hãi lo lắng cái gì nữa.
Bất chấp việc còn có mặt vài tiểu tướng công ở đây, hắn ta chĩa súng vào cúc hoa sơn màu rồi đâm vào.
Khoảnh khắc tiến vào trong đó, cả hai người họ đều bật ra những âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng ở những mức độ khác nhau.
Trương Diệu Khánh thở hắt ra quả nhiên là trước đây chưa từng bị xâm nhập qua, trong này chính là bị nam nhân trong phủ tướng công siết lại, chặt tới mức khiến hắn ta rất thoải mái, mang theo dục vọng dâng trào mà nói.
“Chờ một lát nữa ta sẽ để chàng quang đãng gọi tiếng phu quân.” Hắn ta vừa nói vừa bắt đầu duỗi thẳng eo, di chuyển ra ra vào vào bên trong cơ thể.
Ôn Hoa Xương bởi vì rượu đã cho thêm dược vị, lúc này căn bản không còn một chút sức lực phản kháng, hắn ta vốn là xuất thân là con cháu quan lại cao ngạo, khoảnh khắc này lại bị đâm giống như một nữ nhân.
Sau khi nghe được những lời nhục nhã của Trương Diệu Khánh nói với mình, sự xấu hổ tức giận của hắn ta đạt đến đỉnh điểm trừng mắt nhìn người nam nhân nằm trên người mình nghĩ ra vạn kế sách muốn lấy mạng chó của hắn ta.
“Bổn phò mã, muốn cả Trương gia của ngươi toàn bộ chôn cùng ngươi.”
Nghe được lời nói yếu ớt vô lực của hắn Trương Diệu Khánh bật cười thành tiếng, hắn ta một chút cũng không lo lắng bởi vì hắn đã nghĩ xong chuyện này rồi, một lát nữa khi bản thân vui vẻ đủ sẽ để cho tiểu tướng công đang ở trong phòng cũng vào chơi cùng, sau đó lại mở cửa ra để cả tửu lầu đều nhìn thấy được rằng bất kỳ ai cũng có thể tiến vào chơi đùa.
Để xem ngày mai hắn có dám truy cứu chuyện này hay không, nếu như để người ngoài biết được hắn ta Lục phò mã đã ở trong tướng công lầu, giống như một con chó động tình, mông chổng lên tuỳ ý cho bất cứ ai cũng có thể vui vẻ… thì mặt mũi của Văn gia chẳng phải bị hắn ta làm cho mất hết rồi hay sao!
Nghĩ đến đây mang theo vẻ đầy khiêu khích nói.
“Lục phò mã, cái huyệt nhỏ của chàng ở dưới đó làm ta thật sự rất sướng a~”
Ôn Hoa Xương cảm thấy nơi đáng xấu hổ phía dưới đang bị hắn thông vào trở nên có chút kỳ quái cho dù bây giờ bị thông, vẫn không cách nào tránh được loại cảm giác ngứa ngáy khó chịu đó.
Mong muốn sự đụng chạm và tiến vào sâu hơn dữ dội hơn!
Nhưng trong phủ công chúa ở bên này, khi đang dùng bữa tối Quý Hàn vẫn dáng vẻ như trước đây phục vụ thức ăn cho nương tử nhưng đều bị nàng né tránh với vẻ chán ghét và ghê tởm, thậm chí còn không phê chuẩn cho hắn vào phòng.
Quý Hàn đứng ở ngoài cửa, cung nữ canh gác đưa cho hắn một cái ghế tựa nhưng hắn cũng không có ngồi xuống.
Không biết đã qua bao lâu từ khi toàn bộ đèn trong phòng đều tắt đến bây giờ Quý Hàn dự đoán lúc này công chúa nương tư hẳn đã ngủ say rồi.
Chờ cung nữ canh gác đêm lui xuống nghỉ ngơi, hắn lặng sẽ bước đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, từ cửa sổ trèo vào trong!
Cung nữ vẫn còn chưa ra khỏi hậu viện, đã vô cũng bàng hoàng khi tận mắt chứng kiến cảnh phò mã trèo qua cửa sổ vào phòng!
Cảm thấy chẳng bao lâu nữa lại xảy ra chuyện như thường ngày công chúa nhất định sẽ đánh đuổi phò mã ra ngoài!
Quý Hàn xuyên qua ánh sáng mờ ảo đi tới trước giường ở gian phía trong.
Đưa tay vén rèm ra, qua khung cảnh lờ mờ mơ hồ nhìn thấy nương mình đang nằm trên giường, nhìn thấy vậy hắn khẽ thở dài.
Hắn chú ý đến một chân trắng nõn mềm mại vẫn còn bị lộ ra bên ngoài chăn, chuẩn bị đặt chân nàng vào lại trong chăn, lại nghĩ đến chiếc vòng chân hắn làm cho cô đang ở trong túi.
Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường lấy chiếc vòng chân từ trong túi ra, rồi nhấc nhẹ mang vào mắt cá chân mảnh mai của nương tử đang trên giường, lúc này mơ hồ cảm thấy cơ thể người trên giường cứng đờ.
Lúc này Quý Hàn mới phát hiện nương tử không ngờ vẫn đang ngủ, mặc dù không biết nguyên nhân gì khiến nàng đuổi mình cút ra ngoài, bây giờ mới dám to gan đặt chân nàng lên chân mình để mang chiếc vòng chân lên chân nàng ấy.
Mặc dù tầm nhìn trong phòng không được tốt nhưng Quý Hàn vẫn rất dễ dàng cài xong khoá.
Dùng ngón cái xoa xoa làn da trắng ngần thanh tú, sờ vào có cảm giác mịn màng lại còn hơi mát.
Nghĩ đến đêm qua khi ôm nương tử trong vòng tay, liên tưởng đến kiếp sau nàng ấy cũng sợ lạnh y như vậy.
Cởi áo choàng, cẩn thận thay ra nội y rồi nằm trên giường, trong suốt quá trình này hắn thầm cầu nguyện nương tử đừng dùng gối ném mình nữa!
Tuy nhiên cho đến khi hắn nằm xuống người trên giường dường như không hề có chút phản ứng nào, không biết mà nói vẫn còn thật sự sẽ cho rằng vị nương tử này là đang ngủ say rồi!
Mang theo vẻ giương giương tự mãn Quý Hàn nhẹ nhàng ôm nương tử của mình vào lòng, vòng tay đặt dưới cổ nàng để nàng tựa vào trong vòng tay hắn.
Tay còn lại vòng qua vòng eo thon gọn sau đó nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo của nàng một cách điêu luyện.
Lúc này Hoa Dương công chúa người được chôn trong lòng Quý Hàn từ trên y phục hở hang của hắn không còn ngửi được mùi phấn hồng xa lạ nào nữa chỉ có thoang thoảng mùi thông lạnh trên người hắn.
Ngọn lửa trong lòng nàng gần như đã tắt khi cô nhận ra tên nam nhân này đã đặt tay ở eo nàng giả vờ ngủ mặt nàng đỏ lên đàng nghĩ rằng nếu hắn ta làm điều gì quá đáng thì sẽ liền ban thưởng roi da cho hắn ta.
Nhưng khi nàng nhận ra hắn chỉ đang xoa xoa eo nàng dùng lực không nhẹ cũng không mạnh không ngờ lại rất vừa vặn!
Trong lòng nàng lại bắt đầu hoang mang liên tưởng đến mùi phấn hương trên người hắn nàng có cảm giác tên háo sắc này nhất định đã nuôi thêm nữ nhân khác ở bên ngoài bằng không thì làm sao có thể bị bắt quả tang làm chuyện như vậy!
Nam nhân ở trước mặt chính là phò mã của Lục công chúa đương triều, nhưng lúc này một ngón tay của gã ta đã đâm vào cúc hoa của gã rồi, cung tên đã giương lên thì không thể nào không bắn được nữa.
Bất chấp cho rằng hắn ta say rượu sẽ nhận nhầm người.
“Hạ thần đang hầu hạ làm cho người thoải mái đây~~” Vừa nói, ngón tay vừa ở bên trong khuấy động.
Văn Hoa Xương trước nay chưa từng bị người ngoài động chạm vào một nơi như thế này ngay lúc cảm nhận được ngón tay đang chuyển động trong cơ thể mình khuôn mặt vốn đã đỏ bừng lại càng đỏ hơn xấu hổ càng thêm tức giận, đang cố gắng vùng vẫy thoát ra.
“Trương Diệu Khánh, ngươi dám sao?”
Trương Diệu Thanh nhận thấy đã bị hắn ta nhận ra, cũng không xác định được hiện tại hắn ta có mấy phần đang say, nhưng một khi đã bị nhận ra rồi thì còn sợ hãi lo lắng cái gì nữa.
Bất chấp việc còn có mặt vài tiểu tướng công ở đây, hắn ta chĩa súng vào cúc hoa sơn màu rồi đâm vào.
Khoảnh khắc tiến vào trong đó, cả hai người họ đều bật ra những âm thanh rên rỉ nhẹ nhàng ở những mức độ khác nhau.
Trương Diệu Khánh thở hắt ra quả nhiên là trước đây chưa từng bị xâm nhập qua, trong này chính là bị nam nhân trong phủ tướng công siết lại, chặt tới mức khiến hắn ta rất thoải mái, mang theo dục vọng dâng trào mà nói.
“Chờ một lát nữa ta sẽ để chàng quang đãng gọi tiếng phu quân.” Hắn ta vừa nói vừa bắt đầu duỗi thẳng eo, di chuyển ra ra vào vào bên trong cơ thể.
Ôn Hoa Xương bởi vì rượu đã cho thêm dược vị, lúc này căn bản không còn một chút sức lực phản kháng, hắn ta vốn là xuất thân là con cháu quan lại cao ngạo, khoảnh khắc này lại bị đâm giống như một nữ nhân.
Sau khi nghe được những lời nhục nhã của Trương Diệu Khánh nói với mình, sự xấu hổ tức giận của hắn ta đạt đến đỉnh điểm trừng mắt nhìn người nam nhân nằm trên người mình nghĩ ra vạn kế sách muốn lấy mạng chó của hắn ta.
“Bổn phò mã, muốn cả Trương gia của ngươi toàn bộ chôn cùng ngươi.”
Nghe được lời nói yếu ớt vô lực của hắn Trương Diệu Khánh bật cười thành tiếng, hắn ta một chút cũng không lo lắng bởi vì hắn đã nghĩ xong chuyện này rồi, một lát nữa khi bản thân vui vẻ đủ sẽ để cho tiểu tướng công đang ở trong phòng cũng vào chơi cùng, sau đó lại mở cửa ra để cả tửu lầu đều nhìn thấy được rằng bất kỳ ai cũng có thể tiến vào chơi đùa.
Để xem ngày mai hắn có dám truy cứu chuyện này hay không, nếu như để người ngoài biết được hắn ta Lục phò mã đã ở trong tướng công lầu, giống như một con chó động tình, mông chổng lên tuỳ ý cho bất cứ ai cũng có thể vui vẻ… thì mặt mũi của Văn gia chẳng phải bị hắn ta làm cho mất hết rồi hay sao!
Nghĩ đến đây mang theo vẻ đầy khiêu khích nói.
“Lục phò mã, cái huyệt nhỏ của chàng ở dưới đó làm ta thật sự rất sướng a~”
Ôn Hoa Xương cảm thấy nơi đáng xấu hổ phía dưới đang bị hắn thông vào trở nên có chút kỳ quái cho dù bây giờ bị thông, vẫn không cách nào tránh được loại cảm giác ngứa ngáy khó chịu đó.
Mong muốn sự đụng chạm và tiến vào sâu hơn dữ dội hơn!
Nhưng trong phủ công chúa ở bên này, khi đang dùng bữa tối Quý Hàn vẫn dáng vẻ như trước đây phục vụ thức ăn cho nương tử nhưng đều bị nàng né tránh với vẻ chán ghét và ghê tởm, thậm chí còn không phê chuẩn cho hắn vào phòng.
Quý Hàn đứng ở ngoài cửa, cung nữ canh gác đưa cho hắn một cái ghế tựa nhưng hắn cũng không có ngồi xuống.
Không biết đã qua bao lâu từ khi toàn bộ đèn trong phòng đều tắt đến bây giờ Quý Hàn dự đoán lúc này công chúa nương tư hẳn đã ngủ say rồi.
Chờ cung nữ canh gác đêm lui xuống nghỉ ngơi, hắn lặng sẽ bước đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, từ cửa sổ trèo vào trong!
Cung nữ vẫn còn chưa ra khỏi hậu viện, đã vô cũng bàng hoàng khi tận mắt chứng kiến cảnh phò mã trèo qua cửa sổ vào phòng!
Cảm thấy chẳng bao lâu nữa lại xảy ra chuyện như thường ngày công chúa nhất định sẽ đánh đuổi phò mã ra ngoài!
Quý Hàn xuyên qua ánh sáng mờ ảo đi tới trước giường ở gian phía trong.
Đưa tay vén rèm ra, qua khung cảnh lờ mờ mơ hồ nhìn thấy nương mình đang nằm trên giường, nhìn thấy vậy hắn khẽ thở dài.
Hắn chú ý đến một chân trắng nõn mềm mại vẫn còn bị lộ ra bên ngoài chăn, chuẩn bị đặt chân nàng vào lại trong chăn, lại nghĩ đến chiếc vòng chân hắn làm cho cô đang ở trong túi.
Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường lấy chiếc vòng chân từ trong túi ra, rồi nhấc nhẹ mang vào mắt cá chân mảnh mai của nương tử đang trên giường, lúc này mơ hồ cảm thấy cơ thể người trên giường cứng đờ.
Lúc này Quý Hàn mới phát hiện nương tử không ngờ vẫn đang ngủ, mặc dù không biết nguyên nhân gì khiến nàng đuổi mình cút ra ngoài, bây giờ mới dám to gan đặt chân nàng lên chân mình để mang chiếc vòng chân lên chân nàng ấy.
Mặc dù tầm nhìn trong phòng không được tốt nhưng Quý Hàn vẫn rất dễ dàng cài xong khoá.
Dùng ngón cái xoa xoa làn da trắng ngần thanh tú, sờ vào có cảm giác mịn màng lại còn hơi mát.
Nghĩ đến đêm qua khi ôm nương tử trong vòng tay, liên tưởng đến kiếp sau nàng ấy cũng sợ lạnh y như vậy.
Cởi áo choàng, cẩn thận thay ra nội y rồi nằm trên giường, trong suốt quá trình này hắn thầm cầu nguyện nương tử đừng dùng gối ném mình nữa!
Tuy nhiên cho đến khi hắn nằm xuống người trên giường dường như không hề có chút phản ứng nào, không biết mà nói vẫn còn thật sự sẽ cho rằng vị nương tử này là đang ngủ say rồi!
Mang theo vẻ giương giương tự mãn Quý Hàn nhẹ nhàng ôm nương tử của mình vào lòng, vòng tay đặt dưới cổ nàng để nàng tựa vào trong vòng tay hắn.
Tay còn lại vòng qua vòng eo thon gọn sau đó nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo của nàng một cách điêu luyện.
Lúc này Hoa Dương công chúa người được chôn trong lòng Quý Hàn từ trên y phục hở hang của hắn không còn ngửi được mùi phấn hồng xa lạ nào nữa chỉ có thoang thoảng mùi thông lạnh trên người hắn.
Ngọn lửa trong lòng nàng gần như đã tắt khi cô nhận ra tên nam nhân này đã đặt tay ở eo nàng giả vờ ngủ mặt nàng đỏ lên đàng nghĩ rằng nếu hắn ta làm điều gì quá đáng thì sẽ liền ban thưởng roi da cho hắn ta.
Nhưng khi nàng nhận ra hắn chỉ đang xoa xoa eo nàng dùng lực không nhẹ cũng không mạnh không ngờ lại rất vừa vặn!
Trong lòng nàng lại bắt đầu hoang mang liên tưởng đến mùi phấn hương trên người hắn nàng có cảm giác tên háo sắc này nhất định đã nuôi thêm nữ nhân khác ở bên ngoài bằng không thì làm sao có thể bị bắt quả tang làm chuyện như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.