Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 44: Chịu Đựng Một Cái Tát
Nhất Luân Minh Nguyệt
26/02/2024
Quý Hàn cũng không ngờ tới công chúa nương tử lại phản ứng dữ dội như vậy, bình thường ôm nàng như vậy cùng lắm cũng chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng của nàng. Quả nhiên nàng vẫn cự tuyệt chuyện tối qua thân mật với hắn!
Nếu như nói trong lòng một chút buồn bã cũng không có thì đó nhất định là nói dối.
Nhưng đây chính là nương tử mà hắn hằng mong ước, hắn vội vã rút tay lại, giữ khoảng cách với nàng.
“Được rồi, ta sẽ không chạm vào người nàng nữa, đừng tức giận làm hại đến thân thể.” Trong giọng nói còn có chút lo lắng.
Hoa Dương công chúa dùng đôi mắt phượng hoàng xinh đẹp tức giận nhìn chằm chằm người trước mặt, vốn nghĩ rằng hắn và những kẻ khác không giống nhau!
Hắn sẽ nhớ đến sở thích của nàng, sẽ mua những vật dụng của nữ nhân đem về dỗ dành nàng, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện ở bên ngoài hắn cũng dụ dỗ những thôn nữ khác y như vậy, nộ khí trong lòng nàng lập tức bùng phát, Hoa Dương công chúa cầm cái gối ném thằng vào người hắn rồi đuổi hắn ra ngoài.
“Cút ra ngoài cho ta.”
Quý Hàn nhanh nhẹn đón lấy chiếc gối bị nàng ném vào người mình, đối diện với đôi mắt đỏ hoe của nương tử, lòng hắn đau như cắt, hắn chỗ nào cũng không nỡ để nàng lại một mình. Hắn lại càng tiến lại gần hơn, không quan tâm tới việc nàng có vui hay không, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy nàng vào trong lòng, giọng nói mang theo ngữ điệu an ủi xin lỗi nàng.
“Được rồi, đừng tức giận nữa, ta biết mình đã sai rồi.”
Hắn hối hận lẽ ra khi đó nên cẩn thận hơn một chút, nếu không nương tử cũng đã không bị kẻ khác hạ độc bằng loại xuân dược đó, bản thân hắn cũng không dám nghĩ tới, nếu như bản thân chậm một chút thì bảo bối mà hắn nâng niu trong lòng không biết sẽ phải trải qua những chuyện gì nữa!
Nghĩ đến những chuyện này, đôi mắt đen láy của hắn khẽ nheo lại, lộ rõ vẻ hung tợn!
Tuy nhiên, Hoa Dương công chúa, người vẫn đang vùi mặt vào trong ngực hắn lại lần nữa ngửi thấy mùi phấn son kém chất lượng từ trên người Quý Hàn, ngọn lửa giận trong lòng càng thêm phần mãnh liệt, nàng vội vã đẩy hắn ra, một cú tát trời giáng xuất hiện mặt hắn.
“Cái đồ khốn nhà ngươi, đừng chạm vào ta.”
Hoa Dương công chúa tức giận đã dùng hết sức lực tát hắn, mặt Quý Hàn lập tức in hằn rõ năm ngón tay.
Quý Hàn vốn dĩ có thể tránh được nhưng hắn lại không làm như vậy. Hắn chỉ nghĩ rằng nếu bản thân ngồi yên bất động như vậy, có lẽ sẽ khiến nương tử của hắn bình tĩnh lại, nếu nàng ấy bình tĩnh lại thig cứ để nàng ấy tát thêm vài cái nữa cũng không sao!
Hắn thậm chí còn không biết rõ đã xảy ra chuyện gì, mùi phấn son trên cơ thể đó là lúc hắn ở phủ tướng công đã bị ai đó vô ý chạm vào.
Văn Hoa Xương ngồi trong gian phòng nổi danh nhất của phủ tướng công vốn đã không chịu nổi những lời a dua nịnh hót nữa.
Cả rượu và thức ăn mà chưởng quỹ đã chuẩn bị sẵn cho Văn Hoa Xương đều chứa đầy xuân dược, vì thế sau khi chỉ uống vào mấy ly rượu ý thức của gã đã bắt đầu không tỉnh táo.
Trương Diệu Khánh vốn là một công tử trẻ tuổi, còn ham chơi lại thích trêu hoa ghẹo nguyệt trên cạn lẫn dưới nước đều không bỏ qua, gã ta cũng là khách thường xuyên đến thăm những lầu xanh nổi tiếng vì vậy đối với việc chơi đùa nam nhân gã ta cũng rất có hứng thú.
Nhìn thấy Lục phò mã trước mặt, y phục đều đã bị cởi sạch sẽ lộ ra làn da trắng nõn, dưới tác dụng của rượu và xuân dược, nhãn thần của gã ta cũng có chút biến hoá khác thường.
Mắt thấy nét tiểu tướng công từ trên người Lục phò mã, gã ta lập tức vồ tới hôn lên từng tấc da tấc thịt trên bộ ngực phẳng lì của gã, trong miệng còn có cảm giác khô khốc.
Trong đầu gã ta cũng không khỏi dâng lên những ý nghĩ dâm đãng xấu xa, nếu gã ta có thể ôm Lục phò mã vào trong lòng, lại còn được ân ái với Lục phò mã không biết cảm giác ấy sẽ như thế nào nữa.
Gã ta vừa nghĩ xem cách nào mới có thể thỏa mãn tiểu đệ đang dần cương cứng ở bên dưới vừa thô bạo đẩy tiểu tướng công trên người ra, gã ta đứng dậy đi về phía trước, một chân lật thân thể tiểu tướng công Văn Hoa Xương lại.
Hắn cúi người nhéo vào mặt Lục phò mã, chăm chú quan sát dung mạo tuấn tú này, khó trách Lục công chúa vội vã muốn có được gã, chỉ là khối thịt ở nửa thân dưới của hắn ta, bị tiểu tướng công vừa ngậm vừa mút lâu như vậy vẫn luôn mềm oặt.
Chính là do trình độ này? Dự đoán rằng thân thể của Lục công chúa đến tận bây giờ có thể vẫn chưa bị đâm rách rồi.
Hôm nay Trương Diệu Khánh rất muốn nếm thử cửa sau của phò mã.
Hắn tìm thấy ở trên giường sớm đã được chuẩn bị sẵn thuốc mỡ bôi trơn, móc ra một cục bôi vào rồi lại nhấc một chân của Ôn Hoa Xương đặt lên vai, từ phía sau của Ôn Hoa Xương hạ xuống nhét thẳng vào trong.
Thuốc mỡ bôi này mang theo tác dụng tình dục cực lớn chỉ cần bôi một chút cúc hoa sẽ ngứa đến chảy nước ngứa ngáy đến mức sẽ chủ động dang rộng hai chân, giống như một con chó đực động tình tuỳ ý để nam nhân hành hạ.
Lúc này Ôn Hoa Xương cảm giác được ở hạ đình bị thứ gì đó thô bạo đâm vào, cảm giác rất khó diễn tả, gã ta đột nhiên có vài phần thanh tỉnh.
“Ngươi đang làm cái gì thế?”
Nếu như nói trong lòng một chút buồn bã cũng không có thì đó nhất định là nói dối.
Nhưng đây chính là nương tử mà hắn hằng mong ước, hắn vội vã rút tay lại, giữ khoảng cách với nàng.
“Được rồi, ta sẽ không chạm vào người nàng nữa, đừng tức giận làm hại đến thân thể.” Trong giọng nói còn có chút lo lắng.
Hoa Dương công chúa dùng đôi mắt phượng hoàng xinh đẹp tức giận nhìn chằm chằm người trước mặt, vốn nghĩ rằng hắn và những kẻ khác không giống nhau!
Hắn sẽ nhớ đến sở thích của nàng, sẽ mua những vật dụng của nữ nhân đem về dỗ dành nàng, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện ở bên ngoài hắn cũng dụ dỗ những thôn nữ khác y như vậy, nộ khí trong lòng nàng lập tức bùng phát, Hoa Dương công chúa cầm cái gối ném thằng vào người hắn rồi đuổi hắn ra ngoài.
“Cút ra ngoài cho ta.”
Quý Hàn nhanh nhẹn đón lấy chiếc gối bị nàng ném vào người mình, đối diện với đôi mắt đỏ hoe của nương tử, lòng hắn đau như cắt, hắn chỗ nào cũng không nỡ để nàng lại một mình. Hắn lại càng tiến lại gần hơn, không quan tâm tới việc nàng có vui hay không, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy nàng vào trong lòng, giọng nói mang theo ngữ điệu an ủi xin lỗi nàng.
“Được rồi, đừng tức giận nữa, ta biết mình đã sai rồi.”
Hắn hối hận lẽ ra khi đó nên cẩn thận hơn một chút, nếu không nương tử cũng đã không bị kẻ khác hạ độc bằng loại xuân dược đó, bản thân hắn cũng không dám nghĩ tới, nếu như bản thân chậm một chút thì bảo bối mà hắn nâng niu trong lòng không biết sẽ phải trải qua những chuyện gì nữa!
Nghĩ đến những chuyện này, đôi mắt đen láy của hắn khẽ nheo lại, lộ rõ vẻ hung tợn!
Tuy nhiên, Hoa Dương công chúa, người vẫn đang vùi mặt vào trong ngực hắn lại lần nữa ngửi thấy mùi phấn son kém chất lượng từ trên người Quý Hàn, ngọn lửa giận trong lòng càng thêm phần mãnh liệt, nàng vội vã đẩy hắn ra, một cú tát trời giáng xuất hiện mặt hắn.
“Cái đồ khốn nhà ngươi, đừng chạm vào ta.”
Hoa Dương công chúa tức giận đã dùng hết sức lực tát hắn, mặt Quý Hàn lập tức in hằn rõ năm ngón tay.
Quý Hàn vốn dĩ có thể tránh được nhưng hắn lại không làm như vậy. Hắn chỉ nghĩ rằng nếu bản thân ngồi yên bất động như vậy, có lẽ sẽ khiến nương tử của hắn bình tĩnh lại, nếu nàng ấy bình tĩnh lại thig cứ để nàng ấy tát thêm vài cái nữa cũng không sao!
Hắn thậm chí còn không biết rõ đã xảy ra chuyện gì, mùi phấn son trên cơ thể đó là lúc hắn ở phủ tướng công đã bị ai đó vô ý chạm vào.
Văn Hoa Xương ngồi trong gian phòng nổi danh nhất của phủ tướng công vốn đã không chịu nổi những lời a dua nịnh hót nữa.
Cả rượu và thức ăn mà chưởng quỹ đã chuẩn bị sẵn cho Văn Hoa Xương đều chứa đầy xuân dược, vì thế sau khi chỉ uống vào mấy ly rượu ý thức của gã đã bắt đầu không tỉnh táo.
Trương Diệu Khánh vốn là một công tử trẻ tuổi, còn ham chơi lại thích trêu hoa ghẹo nguyệt trên cạn lẫn dưới nước đều không bỏ qua, gã ta cũng là khách thường xuyên đến thăm những lầu xanh nổi tiếng vì vậy đối với việc chơi đùa nam nhân gã ta cũng rất có hứng thú.
Nhìn thấy Lục phò mã trước mặt, y phục đều đã bị cởi sạch sẽ lộ ra làn da trắng nõn, dưới tác dụng của rượu và xuân dược, nhãn thần của gã ta cũng có chút biến hoá khác thường.
Mắt thấy nét tiểu tướng công từ trên người Lục phò mã, gã ta lập tức vồ tới hôn lên từng tấc da tấc thịt trên bộ ngực phẳng lì của gã, trong miệng còn có cảm giác khô khốc.
Trong đầu gã ta cũng không khỏi dâng lên những ý nghĩ dâm đãng xấu xa, nếu gã ta có thể ôm Lục phò mã vào trong lòng, lại còn được ân ái với Lục phò mã không biết cảm giác ấy sẽ như thế nào nữa.
Gã ta vừa nghĩ xem cách nào mới có thể thỏa mãn tiểu đệ đang dần cương cứng ở bên dưới vừa thô bạo đẩy tiểu tướng công trên người ra, gã ta đứng dậy đi về phía trước, một chân lật thân thể tiểu tướng công Văn Hoa Xương lại.
Hắn cúi người nhéo vào mặt Lục phò mã, chăm chú quan sát dung mạo tuấn tú này, khó trách Lục công chúa vội vã muốn có được gã, chỉ là khối thịt ở nửa thân dưới của hắn ta, bị tiểu tướng công vừa ngậm vừa mút lâu như vậy vẫn luôn mềm oặt.
Chính là do trình độ này? Dự đoán rằng thân thể của Lục công chúa đến tận bây giờ có thể vẫn chưa bị đâm rách rồi.
Hôm nay Trương Diệu Khánh rất muốn nếm thử cửa sau của phò mã.
Hắn tìm thấy ở trên giường sớm đã được chuẩn bị sẵn thuốc mỡ bôi trơn, móc ra một cục bôi vào rồi lại nhấc một chân của Ôn Hoa Xương đặt lên vai, từ phía sau của Ôn Hoa Xương hạ xuống nhét thẳng vào trong.
Thuốc mỡ bôi này mang theo tác dụng tình dục cực lớn chỉ cần bôi một chút cúc hoa sẽ ngứa đến chảy nước ngứa ngáy đến mức sẽ chủ động dang rộng hai chân, giống như một con chó đực động tình tuỳ ý để nam nhân hành hạ.
Lúc này Ôn Hoa Xương cảm giác được ở hạ đình bị thứ gì đó thô bạo đâm vào, cảm giác rất khó diễn tả, gã ta đột nhiên có vài phần thanh tỉnh.
“Ngươi đang làm cái gì thế?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.