Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 43: Không Phải Mùi Son Phấn Của Mình
Nhất Luân Minh Nguyệt
26/02/2024
Trong phủ công chúa bên này.
Sau khi Hoa Dương công chúa dùng bữa xong lại lê tấm thân đau nhức trở về phòng.
Liếc thấy tấm nệm trải trên giường đều đã được thay mới toàn bộ, dưới tác dụng của đàn hương trong phòng, gian phòng cũng không còn xuất hiện mùi hương lạ nào nữa.
Nếu như không phải cơ thể nàng quá đau nhức, chắc hẳn nàng sẽ nghi ngờ chuyện đêm qua chỉ là một giấc mộng trường xuân mà thôi.
Tiểu Liên ngơ ngác nhìn chủ tử của mình đang ngồi bên mép giường, vốn tưởng rằng nàng ấy đang chán ghét những chuyện phát sinh trên chiếc giường này, liền mở miệng nói.
“Chủ tử, người có cần mô tì sai người mang chiếc giường này ra ngoài đốt không ạ?”
Sau khi nghe nàng ta nói xong, Hoa Dương công chúa lúc này mới phát hiện bản thân lại ngẩn ngơ rồi nên đành ngồi xuống bên giường nói.
“Bổn cung mệt rồi, ngươi lui xuống đi!”
Khi Tiểu Liên còn định nói thêm gì nữa thì thấy chủ tử đã nằm thẳng người ở trên giường rồi.
Nàng ta thuận theo tình thế, lập tức ngậm miệng lại, vừa lúc đang chuẩn bị lui xuống, lại thoáng nhìn thấy trên giường còn sót lại một chiếc quần lót rộng thùng thình của nam nhân, nàng ta lập tức có chút khó chịu, rõ ràng là đã ra lệnh cho hắn ngủ trên ghế quý phi mà tên biến thái đó lại còn dám chạy tới nằm trên giường của chủ tử.
Lại nhìn vào chủ tử đã nằm yên nhắm mắt lại, nàng ta đoán chắc rằng chủ tử vẫn chưa nhìn thấy y phục của phò mã gia vẫn còn để trên giường, bằng không với bản tính ưa sạch sẽ của chủ tử nhất định sẽ không chấp nhận được những thứ bẩn thỉu xuất hiện trên giường của mình.
Nàng ta giơ tay ra hạ tấm rèm xuống, lúc này mới lui xuống, bước ra bên ngoài.
Đợi nàng ta lui xuống rồi Hoa Dương công chúa vì chuyện xảy ra đêm qua còn quá mệt mỏi, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Quý Hàn bận rộn cả một ngày bên ngoài như thường lệ mỗi ngày chuẩn bị quay về phủ công chúa dùng bữa tối cùng với nương tử.
Sau khi hỏi thăm qua tỳ nữ mới biết, công chúa nương tử hôm nay không làm việc trong thư phòng mà đang nghỉ ngơi ở hậu viện, hắn liền gia tăng tốc độ nhanh chóng trở về hậu viện.
Suốt cả chặng đường đều cảm thấy phiền não tự trách bản thân, đêm qua có phải là đã làm quá sức rồi không mới khiến nữ nhân của mình kiệt sức như vậy!
Đi vòng qua tấm bình phong tiến vào phòng trong, bước chân của hắn vô cùng đè nén lại, nhẹ nhàng bước tới bên giường, vén tấm rèm kia lên rồi ngồi xuống.
Nhìn công chúa nương tử vẫn còn ngủ say, chiếc trâm cài tóc cũng được tháo xuống, mái tóc đen diễm lệ tùy ý rũ xuống trên giường, đôi môi đỏ mọng trên gương mặt thanh tú trắng như thiên nga ấy cũng không còn vẻ lạnh lùng cao quý như ban ngày nữa, càng thêm phần ngoan ngoãn yên tĩnh hơn rất nhiều.
Người đang ngủ say trên giường dường như nhận ra có ai đó đang nhìn mình chăm chú, nàng từ từ tỉnh dậy, trên khuôn mặt còn có chút ngái ngủ lại nhìn thấy tên lưu manh ngồi bên cạnh giường, nàng hoàn toàn không biết hắn đã ngồi ở đây từ lúc nào!
Nghĩ tới cảnh tượng đêm qua, nàng lại quấn lấy hắn đòi hỏi, Hoa Dương công chúa bất chợt cảm thấy tai mình đang nóng bừng, trong vô thức muốn tránh né ánh mắt của hắn.
Quý Hàn lo lắng thân thể nàng không khỏe nên khi nhìn thấy nàng mở mắt ra liền hỏi.
“Hôm nay có cần bảo nô tỳ mang thức ăn đến đây cho nàng không?” Vừa nói vừa đưa tay nâng eo nàng lên, chậm rãi đỡ nàng ngồi dậy.
Khi hắn đột nhiên đến gần Hoa Dương công chúa còn chưa kịp phản ứng đã ngửi thấy một mùi kỳ lạ như mùi phấn hương trang điểm của nữ nhân trên y phục của hắn, nhận ra đó không phải là loại phấn hương mà bản thân thường ngày vẫn dùng.
Đột nhiên trong lòng dâng lên một tràng nộ khí, đồng thời một sự tủi thân không thể lý giải đột nhiên xuất hiện khiến hai mắt nàng chua xót, lồng ngực cũng phập phồng vô cùng khó chịu!
Gả đàn ông này đêm qua còn ôm mình ngủ ngon lành, ngày hôm nay lại không biết đã làm gì, về đến phủ nàng lại ngửi thấy mùi phấn hồng kém chất lượng của nữ nhân khác trên cơ thể hắn, nàng tức giặn đỏ mắt, vừa mắng vừa đẩy mạnh hắn ra.
“Cái đồ bẩn thỉu nhà người, đừng chạm vào người bổn cung.” Trong giọng nói còn chứa sự xúc động vô cùng hiếm thấy.
Sau khi Hoa Dương công chúa dùng bữa xong lại lê tấm thân đau nhức trở về phòng.
Liếc thấy tấm nệm trải trên giường đều đã được thay mới toàn bộ, dưới tác dụng của đàn hương trong phòng, gian phòng cũng không còn xuất hiện mùi hương lạ nào nữa.
Nếu như không phải cơ thể nàng quá đau nhức, chắc hẳn nàng sẽ nghi ngờ chuyện đêm qua chỉ là một giấc mộng trường xuân mà thôi.
Tiểu Liên ngơ ngác nhìn chủ tử của mình đang ngồi bên mép giường, vốn tưởng rằng nàng ấy đang chán ghét những chuyện phát sinh trên chiếc giường này, liền mở miệng nói.
“Chủ tử, người có cần mô tì sai người mang chiếc giường này ra ngoài đốt không ạ?”
Sau khi nghe nàng ta nói xong, Hoa Dương công chúa lúc này mới phát hiện bản thân lại ngẩn ngơ rồi nên đành ngồi xuống bên giường nói.
“Bổn cung mệt rồi, ngươi lui xuống đi!”
Khi Tiểu Liên còn định nói thêm gì nữa thì thấy chủ tử đã nằm thẳng người ở trên giường rồi.
Nàng ta thuận theo tình thế, lập tức ngậm miệng lại, vừa lúc đang chuẩn bị lui xuống, lại thoáng nhìn thấy trên giường còn sót lại một chiếc quần lót rộng thùng thình của nam nhân, nàng ta lập tức có chút khó chịu, rõ ràng là đã ra lệnh cho hắn ngủ trên ghế quý phi mà tên biến thái đó lại còn dám chạy tới nằm trên giường của chủ tử.
Lại nhìn vào chủ tử đã nằm yên nhắm mắt lại, nàng ta đoán chắc rằng chủ tử vẫn chưa nhìn thấy y phục của phò mã gia vẫn còn để trên giường, bằng không với bản tính ưa sạch sẽ của chủ tử nhất định sẽ không chấp nhận được những thứ bẩn thỉu xuất hiện trên giường của mình.
Nàng ta giơ tay ra hạ tấm rèm xuống, lúc này mới lui xuống, bước ra bên ngoài.
Đợi nàng ta lui xuống rồi Hoa Dương công chúa vì chuyện xảy ra đêm qua còn quá mệt mỏi, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Quý Hàn bận rộn cả một ngày bên ngoài như thường lệ mỗi ngày chuẩn bị quay về phủ công chúa dùng bữa tối cùng với nương tử.
Sau khi hỏi thăm qua tỳ nữ mới biết, công chúa nương tử hôm nay không làm việc trong thư phòng mà đang nghỉ ngơi ở hậu viện, hắn liền gia tăng tốc độ nhanh chóng trở về hậu viện.
Suốt cả chặng đường đều cảm thấy phiền não tự trách bản thân, đêm qua có phải là đã làm quá sức rồi không mới khiến nữ nhân của mình kiệt sức như vậy!
Đi vòng qua tấm bình phong tiến vào phòng trong, bước chân của hắn vô cùng đè nén lại, nhẹ nhàng bước tới bên giường, vén tấm rèm kia lên rồi ngồi xuống.
Nhìn công chúa nương tử vẫn còn ngủ say, chiếc trâm cài tóc cũng được tháo xuống, mái tóc đen diễm lệ tùy ý rũ xuống trên giường, đôi môi đỏ mọng trên gương mặt thanh tú trắng như thiên nga ấy cũng không còn vẻ lạnh lùng cao quý như ban ngày nữa, càng thêm phần ngoan ngoãn yên tĩnh hơn rất nhiều.
Người đang ngủ say trên giường dường như nhận ra có ai đó đang nhìn mình chăm chú, nàng từ từ tỉnh dậy, trên khuôn mặt còn có chút ngái ngủ lại nhìn thấy tên lưu manh ngồi bên cạnh giường, nàng hoàn toàn không biết hắn đã ngồi ở đây từ lúc nào!
Nghĩ tới cảnh tượng đêm qua, nàng lại quấn lấy hắn đòi hỏi, Hoa Dương công chúa bất chợt cảm thấy tai mình đang nóng bừng, trong vô thức muốn tránh né ánh mắt của hắn.
Quý Hàn lo lắng thân thể nàng không khỏe nên khi nhìn thấy nàng mở mắt ra liền hỏi.
“Hôm nay có cần bảo nô tỳ mang thức ăn đến đây cho nàng không?” Vừa nói vừa đưa tay nâng eo nàng lên, chậm rãi đỡ nàng ngồi dậy.
Khi hắn đột nhiên đến gần Hoa Dương công chúa còn chưa kịp phản ứng đã ngửi thấy một mùi kỳ lạ như mùi phấn hương trang điểm của nữ nhân trên y phục của hắn, nhận ra đó không phải là loại phấn hương mà bản thân thường ngày vẫn dùng.
Đột nhiên trong lòng dâng lên một tràng nộ khí, đồng thời một sự tủi thân không thể lý giải đột nhiên xuất hiện khiến hai mắt nàng chua xót, lồng ngực cũng phập phồng vô cùng khó chịu!
Gả đàn ông này đêm qua còn ôm mình ngủ ngon lành, ngày hôm nay lại không biết đã làm gì, về đến phủ nàng lại ngửi thấy mùi phấn hồng kém chất lượng của nữ nhân khác trên cơ thể hắn, nàng tức giặn đỏ mắt, vừa mắng vừa đẩy mạnh hắn ra.
“Cái đồ bẩn thỉu nhà người, đừng chạm vào người bổn cung.” Trong giọng nói còn chứa sự xúc động vô cùng hiếm thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.