Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Chương 28:

Thiển Hạ Miêu

13/12/2024

“Sở trưởng, cháu thấy những người có công tố giác đều có giấy khen hoặc cờ thưởng. Cháu có thể xin một cái cờ “Tố giác có công, vì dân trừ hại” hoặc giấy khen do đồn công an chứng nhận, đóng dấu không?”

Đôi mắt cô sáng rực, trông mong nhìn ông. Mặt cô dày, chẳng chút xấu hổ, muốn tận dụng nốt chút giá trị cuối cùng từ đám cặn bã kia.

Sở trưởng Trương nhìn vết thương trên cổ cô, cười bất đắc dĩ: “Cái này… được. Ngày mai chiều cháu đến lấy.”

Trái tim treo lơ lửng của Liễu Tinh Hòa liền hạ xuống, cô nở nụ cười vui vẻ, vội cảm ơn: “Cảm ơn sở trưởng, cháu nhất định đến lấy.”

“Không cần cảm ơn, vốn nên thưởng cho cháu.”

Coi như cho cô gái này một tấm bùa, sau này xuống nông thôn có cái để bảo đảm.

Xong việc, Liễu Tinh Hòa lại mỉm cười: “Sở trưởng, cháu còn một chuyện riêng thật sự.”

Sở trưởng: “Cháu nói đi.”

“Cháu nghe ông cụ Trương nói nhà sở trưởng có hai con trai sắp kết hôn, nhà ở không đủ, đang lo chỗ ở. Chú thấy nhà cháu thế nào? Chú cũng biết sân nhà cháu, phòng nhiều, diện tích lớn, có sân trồng rau, thích hợp cho cả nhà ở. Cháu đang muốn tìm người trông nom. Nếu chú thấy thích, chúng ta bàn thử.”

Cô ngước mắt trông mong nhìn sở trưởng Trương.

Thật là trùng hợp, cô định nhờ ông cụ Trương hỏi thăm, ai ngờ trúng ngay sở trưởng Trương – đúng là người phù hợp nhất.

Cô suy nghĩ rồi bổ sung: “Chú cũng biết cháu sắp xuống nông thôn, nhà bỏ trống, không ai ở thì hỏng hóc ra sao, cháu cũng không rõ. Dưới nông thôn cách đây hơn trăm cây số, cháu ít cơ hội về thăm. Tìm được người đáng tin trông nom, cháu mới yên tâm. Dù sao đây là ngôi nhà ông ngoại cháu vất vả xây dựng, là kỷ niệm duy nhất, cháu không thể để nó hư hại.”

“Chú đang đau đầu vì chuyện này. Nhưng thuê nhà chú phải về hỏi vợ, ở nhà vợ chú là chủ. Cháu theo chú về nhà nếm thử tay nghề nấu nướng của thím, vừa ăn vừa bàn?”

Sở trưởng Trương nhắc đến vợ, gương mặt ngập tràn hạnh phúc.



Bị cẩu lương bất ngờ nhét đầy miệng, Liễu Tinh Hòa cố nén cơn hờn ghen, mỉm cười đối mặt: “Sở trưởng, cháu không quấy rầy bữa tối của chú và thím đâu, cháu còn phải đi hợp tác xã mua chút đồ chuẩn bị xuống nông thôn. Chú về bàn với thím xong, nếu có hứng thì đến nhà cháu, cháu dẫn chú xem kỹ căn nhà.”

Không ngờ một người cao to nghiêm túc như sở trưởng Trương lại là “người sợ vợ”. Không hề gia trưởng tí nào.

“Được, cháu đi đi, vết thương chưa lành, nhớ giữ sức khỏe.”

Sở trưởng Trương gật đầu.

“Vâng, chào sở trưởng.”

Liễu Tinh Hòa chào tạm biệt rồi đi thẳng đến tòa nhà bách hóa, chuẩn bị mua đồ dùng cần thiết khi xuống nông thôn.

Cô có không gian siêu thị hiện đại, nhưng không thể tùy tiện lấy đồ ra, dễ bị nghi ngờ. Cô phải mua đồ thời kỳ này để dùng, để tích trữ trong không gian.

Dù sao ở nông thôn điều kiện không bằng thành phố, phải tranh thủ lúc có tiền, có tem phiếu, có thời gian mà mua sẵn.

Vào tòa nhà bách hóa, cô như cá gặp nước, mua từ tầng một lên tầng ba, cái gì thấy hữu ích liền mua nhiều phần. Chẳng hạn kẹo trái cây, kẹo sữa, hạt dưa năm vị - “thần khí” kết thân thời đại này, dùng để kết giao.

Những thứ trong không gian từ thời hiện đại không thể tùy tiện đem ra, chỉ có thể dùng riêng, nên phải mua đồ thời đại này dự trữ.

Cô mua luôn bốn bình phích nước to, vài bộ quần áo, giày dép. Nghĩ nghĩ lại, mua chút vải tự may quần áo cũng được, vì còn có chiếc máy khâu mẹ Liễu để lại, đang cất trong không gian, cô cũng biết dùng máy khâu.

Cô tính xem phiếu vải trên tay, nhìn đồng hồ, còn chưa đóng cửa. Cô bước đến quầy bán vải, định mua nửa tấm vải bông.

Quầy bán vải có hai nữ nhân viên bán hàng đang cắn hạt dưa tán gẫu. Thấy cô đến, cô nhân viên trẻ hơn nói “xem cái gì thì cho cô ấy tự lấy”, rồi lại tiếp tục tám chuyện với người chị đứng bên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook