Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ
Chương 30:
Thiển Hạ Miêu
13/12/2024
“Cô quen chủ nhiệm Chu của chúng tôi?”
Nghe thế, nữ nhân viên đang vênh mặt cao ngạo cuối cùng cũng hạ cái cằm “cao quý” xuống, dùng ánh mắt nghi ngờ đánh giá cô.
“Quen chứ. Tôi là bạn học của Hiểu Mai. Còn chẳng phải Hiểu Mai nhờ tôi tìm giúp việc làm sao? Giờ có chút manh mối, tôi muốn báo cho chú Chu biết.”
Liễu Tinh Hòa nói dối mặt không đỏ, tim không đập nhanh. Dù sao cô và Chu Hiểu Mai cùng trường, gọi là bạn học cũng không sai.
Nữ bán hàng nghe vậy lập tức tin tưởng, vẻ cao ngạo biến mất, thay vào đó là mở to mắt ngạc nhiên: “Cái gì? Cô có tin tức công việc? Là ở đâu thế?”
“Đồng chí, xin lỗi, việc này tôi chỉ có thể nói với chú Chu. Liên quan đến chuyện lớn của Hiểu Mai, tôi tạm thời không thể tiết lộ cho người khác.”
Cô mỉm cười xin lỗi, rồi ngậm miệng luôn, mặc cho nữ bán hàng làm mặt gì, cô cũng không hé răng.
“Chủ nhiệm Chu đang kiểm kê hàng trong kho, tôi đi gọi ông ấy.”
Nữ nhân viên trung niên đang đứng đếm hạt dưa từ tốn ở kệ bên lên tiếng. Bà ấy gật đầu thông cảm với Liễu Tinh Hòa, sau đó căn dặn đồng nghiệp:
“Tiểu Lưu, cô tính tiền cho cô ấy xong thì rót ly trà, bảo cô ấy vào phòng nghỉ chờ, tôi đi gọi chủ nhiệm Chu.”
Nói xong, người phụ nữ trung niên chạy nhanh vào lối nhân viên.
Đồng chí Tiểu Lưu mặc dù rất tò mò tin tức công việc, nhưng biết cô gái này sẽ không nói thêm, hơn nữa chuyện liên quan đến cấp trên, cô ấy đành kiềm nén hiếu kỳ, làm theo chỉ thị, thu tiền, rót trà.
Chủ nhiệm Chu đến rất nhanh. Khi Liễu Tinh Hòa vừa ngồi xuống uống trà, ông ấy đã bước vội vào, kích động nắm tay cô hỏi:
“Cô bé, cô thật sự có tin tức việc làm?”
“Có chứ, chú Chu, lại còn có thể chốt ngay.”
Liễu Tinh Hòa cười tươi, gật đầu chắc chắn.
“Chúng ta tìm chỗ nói chuyện kỹ hơn, được không?”
“Tốt quá!”
Mắt chủ nhiệm Chu rưng rưng, siết chặt tay thành đấm, kích động không thôi.
Ông ấy liếc nhìn xung quanh, thấy đông người nhiều tai, liền nói với cô: “Cô bé, cháu chờ chú chút, chú sắp xếp ở đây rồi đưa cháu về nhà. Để thím cháu nấu một mâm cơm ngon, chúng ta vừa ăn vừa bàn.”
“Được, chú cứ làm đi, cháu chờ được, không vội.”
Liễu Tinh Hòa vui vẻ nhận lời, bưng trà lên nhấp, dùng hành động cho thấy không gấp.
Chủ nhiệm Chu lập tức phân công công việc cho nhân viên, còn móc tiền túi bảo họ mang một đĩa bánh đậu đỏ và một đĩa hạt dưa cho cô.
Mười phút sau, ông ấy xách cặp công văn trở lại, đóng gói bánh kẹo, hạt dưa chưa ăn hết cho cô, rồi cùng cô đi đón thím ở nhà máy dệt.
Chủ nhiệm Chu nhiệt tình vô cùng, còn vào quán quốc doanh mua vài món ăn ngon, thím Trương Hồng thì từ nhà ăn xưởng dệt mua thêm bánh chẻo, cơm, về nhà còn xào trứng, luộc thịt khô.
Liễu Tinh Hòa còn chưa nói chuyện gì, đã được họ chiêu đãi một bữa thịnh soạn. Hai vợ chồng không hề lo cô là kẻ lừa đảo đến ăn vạ.
Sau khi ăn no rượu đủ, thím Trương Hồng bê lên một đĩa táo cắt miếng, lúc này hai vợ chồng mới bắt đầu căng thẳng, ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi cẩn thận về công việc.
Chủ nhiệm Chu nhìn Liễu Tinh Hòa với ánh mắt tràn đầy kỳ vọng: “Liễu nha đầu, cháu nói có tin việc làm, đó là ở nhà máy nào, công việc ra sao, nhanh nói cho chú nghe.”
Thím Trương Hồng cũng nghiêng đầu, ánh mắt chăm chú nhìn cô, đợi câu trả lời.
“Trong tay cháu vừa khéo còn một suất, là vị trí nhân viên làm việc tại phòng thu mua của nhà máy thép lớn nhất thành phố chúng ta, là công nhân chính thức đấy.”
Vừa dứt lời, vợ chồng chủ nhiệm Chu mừng rỡ nhìn nhau, kích động tiến đến bên cô, hỏi dồn: “Thật không?”
“Trăm phần trăm thật, mà lại có thể nhanh chóng bàn giao.”
Liễu Tinh Hòa gật đầu khẳng định.
Chủ nhiệm Chu kéo vợ ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt tay bà đang run lên vì xúc động, trấn tĩnh lại, rồi nhìn sang Liễu Tinh Hòa hỏi: “Liễu nha đầu, cháu muốn chuyển nhượng công việc thế nào, có yêu cầu gì, cứ nói với chú.”
Nghe thế, nữ nhân viên đang vênh mặt cao ngạo cuối cùng cũng hạ cái cằm “cao quý” xuống, dùng ánh mắt nghi ngờ đánh giá cô.
“Quen chứ. Tôi là bạn học của Hiểu Mai. Còn chẳng phải Hiểu Mai nhờ tôi tìm giúp việc làm sao? Giờ có chút manh mối, tôi muốn báo cho chú Chu biết.”
Liễu Tinh Hòa nói dối mặt không đỏ, tim không đập nhanh. Dù sao cô và Chu Hiểu Mai cùng trường, gọi là bạn học cũng không sai.
Nữ bán hàng nghe vậy lập tức tin tưởng, vẻ cao ngạo biến mất, thay vào đó là mở to mắt ngạc nhiên: “Cái gì? Cô có tin tức công việc? Là ở đâu thế?”
“Đồng chí, xin lỗi, việc này tôi chỉ có thể nói với chú Chu. Liên quan đến chuyện lớn của Hiểu Mai, tôi tạm thời không thể tiết lộ cho người khác.”
Cô mỉm cười xin lỗi, rồi ngậm miệng luôn, mặc cho nữ bán hàng làm mặt gì, cô cũng không hé răng.
“Chủ nhiệm Chu đang kiểm kê hàng trong kho, tôi đi gọi ông ấy.”
Nữ nhân viên trung niên đang đứng đếm hạt dưa từ tốn ở kệ bên lên tiếng. Bà ấy gật đầu thông cảm với Liễu Tinh Hòa, sau đó căn dặn đồng nghiệp:
“Tiểu Lưu, cô tính tiền cho cô ấy xong thì rót ly trà, bảo cô ấy vào phòng nghỉ chờ, tôi đi gọi chủ nhiệm Chu.”
Nói xong, người phụ nữ trung niên chạy nhanh vào lối nhân viên.
Đồng chí Tiểu Lưu mặc dù rất tò mò tin tức công việc, nhưng biết cô gái này sẽ không nói thêm, hơn nữa chuyện liên quan đến cấp trên, cô ấy đành kiềm nén hiếu kỳ, làm theo chỉ thị, thu tiền, rót trà.
Chủ nhiệm Chu đến rất nhanh. Khi Liễu Tinh Hòa vừa ngồi xuống uống trà, ông ấy đã bước vội vào, kích động nắm tay cô hỏi:
“Cô bé, cô thật sự có tin tức việc làm?”
“Có chứ, chú Chu, lại còn có thể chốt ngay.”
Liễu Tinh Hòa cười tươi, gật đầu chắc chắn.
“Chúng ta tìm chỗ nói chuyện kỹ hơn, được không?”
“Tốt quá!”
Mắt chủ nhiệm Chu rưng rưng, siết chặt tay thành đấm, kích động không thôi.
Ông ấy liếc nhìn xung quanh, thấy đông người nhiều tai, liền nói với cô: “Cô bé, cháu chờ chú chút, chú sắp xếp ở đây rồi đưa cháu về nhà. Để thím cháu nấu một mâm cơm ngon, chúng ta vừa ăn vừa bàn.”
“Được, chú cứ làm đi, cháu chờ được, không vội.”
Liễu Tinh Hòa vui vẻ nhận lời, bưng trà lên nhấp, dùng hành động cho thấy không gấp.
Chủ nhiệm Chu lập tức phân công công việc cho nhân viên, còn móc tiền túi bảo họ mang một đĩa bánh đậu đỏ và một đĩa hạt dưa cho cô.
Mười phút sau, ông ấy xách cặp công văn trở lại, đóng gói bánh kẹo, hạt dưa chưa ăn hết cho cô, rồi cùng cô đi đón thím ở nhà máy dệt.
Chủ nhiệm Chu nhiệt tình vô cùng, còn vào quán quốc doanh mua vài món ăn ngon, thím Trương Hồng thì từ nhà ăn xưởng dệt mua thêm bánh chẻo, cơm, về nhà còn xào trứng, luộc thịt khô.
Liễu Tinh Hòa còn chưa nói chuyện gì, đã được họ chiêu đãi một bữa thịnh soạn. Hai vợ chồng không hề lo cô là kẻ lừa đảo đến ăn vạ.
Sau khi ăn no rượu đủ, thím Trương Hồng bê lên một đĩa táo cắt miếng, lúc này hai vợ chồng mới bắt đầu căng thẳng, ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi cẩn thận về công việc.
Chủ nhiệm Chu nhìn Liễu Tinh Hòa với ánh mắt tràn đầy kỳ vọng: “Liễu nha đầu, cháu nói có tin việc làm, đó là ở nhà máy nào, công việc ra sao, nhanh nói cho chú nghe.”
Thím Trương Hồng cũng nghiêng đầu, ánh mắt chăm chú nhìn cô, đợi câu trả lời.
“Trong tay cháu vừa khéo còn một suất, là vị trí nhân viên làm việc tại phòng thu mua của nhà máy thép lớn nhất thành phố chúng ta, là công nhân chính thức đấy.”
Vừa dứt lời, vợ chồng chủ nhiệm Chu mừng rỡ nhìn nhau, kích động tiến đến bên cô, hỏi dồn: “Thật không?”
“Trăm phần trăm thật, mà lại có thể nhanh chóng bàn giao.”
Liễu Tinh Hòa gật đầu khẳng định.
Chủ nhiệm Chu kéo vợ ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt tay bà đang run lên vì xúc động, trấn tĩnh lại, rồi nhìn sang Liễu Tinh Hòa hỏi: “Liễu nha đầu, cháu muốn chuyển nhượng công việc thế nào, có yêu cầu gì, cứ nói với chú.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.