Xuyên Về 70: Đại Tiểu Thư Mang Không Gian Lật Ngược Thế Cờ
Chương 43:
Thiển Hạ Miêu
15/12/2024
Dù sao chuyện đó cũng không liên quan đến ông ấy, ông ấy chỉ quan tâm đến cô bé nhà họ Liễu mà thôi.
Xưởng trưởng Tiền đăng ký sơ bộ cho Chu Hiểu Mai, viết chứng nhận tiếp nhận hộ khẩu, đóng dấu đỏ của xưởng thép rồi đưa cho cô ấy.
"Xong rồi, cầm tờ giấy này về tìm đội trưởng của các cháu làm thủ tục chuyển hộ khẩu. Chuyển xong thì đến xưởng làm thủ tục nhập việc chính thức."
"Cảm ơn xưởng trưởng Tiền!"
Gia đình chủ nhiệm Chu vui mừng khôn xiết cầm tờ chứng nhận tiếp nhận hộ khẩu, biết bao thanh niên trí thức xuống nông thôn đều muốn có tờ giấy này để trở lại thành phố. Bây giờ bọn họ đã cầm trong tay bằng chứng có thể quay về thành thị.
Chu Hiểu Mai cảm động đến rơi nước mắt. Cô ấy vốn là con gái cưng trong nhà, vì yêu đương mù quáng mà phải chịu khổ, khiến gia đình tốn bao nhiêu "máu". Coi như đây là cái giá cô ấy phải trả cho sự hồ đồ năm xưa.
Thấy bọn họ quá xúc động, Liễu Tinh Hòa chỉ dặn dò đơn giản về việc tập trung ở cổng bến xe khách lúc một giờ chiều, sau đó cô đi tìm chủ nhiệm Ngô
…Cô cũng lấy một hộp bánh quy tự làm từ trong túi vải ra để bày tỏ lòng biết ơn.
Rời khỏi xưởng thép, Liễu Tinh Hòa lại đi ra nghĩa trang thắp hương cho ông ngoại và mẹ Liễu.
Đến nơi, cô ngạc nhiên phát hiện trước mộ ông ngoại và mẹ có rất nhiều đồ cúng tươi mới, nào là hạt dưa, đậu phộng, hoa quả, kẹo bánh, thậm chí có cả dấu vết vừa có người lén đốt giấy.
Liễu Tinh Hòa ngồi xổm xuống, dùng tay nhặt một chút tàn giấy còn bám trên bia mộ, mặt đầy nghi ngờ: "Hả? Thế giới này chẳng phải chỉ còn mỗi mình mình là con cháu nhà họ Liễu hay sao? Mấy thứ này ở đâu ra?"
Vừa nhìn đã biết là đồ cúng mới đặt hôm nay, chẳng lẽ còn có người nhà họ Liễu khác?
Cô gãi đầu lục lọi ký ức, không tìm ra manh mối, cô cũng thôi nghĩ, chỉ bày lễ vật của mình ra rồi ngồi trò chuyện một lúc.
Cách đó không xa, hai người hàng xóm láng giềng đang định len lén đến cúng bái hai cha con nhà họ Liễu được đồn đại là đang làm quan dưới âm phủ, núp sau gốc cây sốt ruột dõi theo hướng của Liễu Tinh Hòa.
"Cô bé họ Liễu kia bao giờ mới đi đây? Chúng ta đến không đúng lúc rồi."
Người đồng hành nói: "Chờ đi, hôm nay tôi nhất định phải cúng bái. Anh không biết đâu, lúc tôi ra khỏi nhà gặp lão Vương hàng xóm kế bên, ông ta bảo đã đến cúng từ sáng sớm, trở về liền thấy bà vợ già đáng ghét trong nhà uống nước bị sặc. Thấy chưa, thành tâm thì được linh nghiệm ngay!"
"Ây, đi, đi! Nhanh qua đó."
Hai người đội mũ rơm to, xách giỏ, khom lưng lén lút chạy như kẻ trộm về phía nghĩa trang.
Đang đi nửa đường, linh tính mách bảo, Liễu Tinh Hòa quay đầu nhìn lại mộ phần nhà họ Liễu.
Thế là cô thấy hai kẻ lấm lét đó.
Cô quay lại, thấy là hai người xa lạ, trong trí nhớ không có, cô càng thêm nghi ngờ: "Xin hỏi, hai người là?"
Hai người kia đang nhắm mắt lầm rầm khấn vái, nghe tiếng cô liền giật mình mở mắt, thấy Liễu Tinh Hòa quay lại thì ngượng ngùng cười khan.
Một người lanh trí đáp: "Chúng tôi là bạn của mẹ cháu, đến cúng bái thôi, chúng tôi đi trước đây ha."
"Đúng đúng."
Hai người nhanh chóng xách giỏ, đội mũ, chạy biến.
"Ê, hai người..."
Chạy gì mà nhanh thế!
Chớp mắt hai người kia đã biến mất tăm. Liễu Tinh Hòa đầy dấu hỏi chấm trong đầu, nhìn lại mộ phần thấy xuất hiện thêm hai củ khoai lang, cô lắc đầu, rồi quay về.
Sau khi bái tế xong, Liễu Tinh Hòa còn ghé qua trạm thu mua phế liệu và may mắn tìm được hai cuốn trong bộ "tùng thư Số Lý Hóa", cô vui vẻ cầm theo mang về nhà.
Bộ sách này tổng cộng có mười bảy cuốn, nhưng lần này cô lại nhặt được hai cuốn giống hệt nhau về "tam giác".
Vừa bước đến cửa nhà, cô đã thấy hai anh em nhà họ Trương đang đợi mình. Cô chạy nhanh tới, mỉm cười hỏi: "Tại sao hai người lại đến đây?"
Xưởng trưởng Tiền đăng ký sơ bộ cho Chu Hiểu Mai, viết chứng nhận tiếp nhận hộ khẩu, đóng dấu đỏ của xưởng thép rồi đưa cho cô ấy.
"Xong rồi, cầm tờ giấy này về tìm đội trưởng của các cháu làm thủ tục chuyển hộ khẩu. Chuyển xong thì đến xưởng làm thủ tục nhập việc chính thức."
"Cảm ơn xưởng trưởng Tiền!"
Gia đình chủ nhiệm Chu vui mừng khôn xiết cầm tờ chứng nhận tiếp nhận hộ khẩu, biết bao thanh niên trí thức xuống nông thôn đều muốn có tờ giấy này để trở lại thành phố. Bây giờ bọn họ đã cầm trong tay bằng chứng có thể quay về thành thị.
Chu Hiểu Mai cảm động đến rơi nước mắt. Cô ấy vốn là con gái cưng trong nhà, vì yêu đương mù quáng mà phải chịu khổ, khiến gia đình tốn bao nhiêu "máu". Coi như đây là cái giá cô ấy phải trả cho sự hồ đồ năm xưa.
Thấy bọn họ quá xúc động, Liễu Tinh Hòa chỉ dặn dò đơn giản về việc tập trung ở cổng bến xe khách lúc một giờ chiều, sau đó cô đi tìm chủ nhiệm Ngô
…Cô cũng lấy một hộp bánh quy tự làm từ trong túi vải ra để bày tỏ lòng biết ơn.
Rời khỏi xưởng thép, Liễu Tinh Hòa lại đi ra nghĩa trang thắp hương cho ông ngoại và mẹ Liễu.
Đến nơi, cô ngạc nhiên phát hiện trước mộ ông ngoại và mẹ có rất nhiều đồ cúng tươi mới, nào là hạt dưa, đậu phộng, hoa quả, kẹo bánh, thậm chí có cả dấu vết vừa có người lén đốt giấy.
Liễu Tinh Hòa ngồi xổm xuống, dùng tay nhặt một chút tàn giấy còn bám trên bia mộ, mặt đầy nghi ngờ: "Hả? Thế giới này chẳng phải chỉ còn mỗi mình mình là con cháu nhà họ Liễu hay sao? Mấy thứ này ở đâu ra?"
Vừa nhìn đã biết là đồ cúng mới đặt hôm nay, chẳng lẽ còn có người nhà họ Liễu khác?
Cô gãi đầu lục lọi ký ức, không tìm ra manh mối, cô cũng thôi nghĩ, chỉ bày lễ vật của mình ra rồi ngồi trò chuyện một lúc.
Cách đó không xa, hai người hàng xóm láng giềng đang định len lén đến cúng bái hai cha con nhà họ Liễu được đồn đại là đang làm quan dưới âm phủ, núp sau gốc cây sốt ruột dõi theo hướng của Liễu Tinh Hòa.
"Cô bé họ Liễu kia bao giờ mới đi đây? Chúng ta đến không đúng lúc rồi."
Người đồng hành nói: "Chờ đi, hôm nay tôi nhất định phải cúng bái. Anh không biết đâu, lúc tôi ra khỏi nhà gặp lão Vương hàng xóm kế bên, ông ta bảo đã đến cúng từ sáng sớm, trở về liền thấy bà vợ già đáng ghét trong nhà uống nước bị sặc. Thấy chưa, thành tâm thì được linh nghiệm ngay!"
"Ây, đi, đi! Nhanh qua đó."
Hai người đội mũ rơm to, xách giỏ, khom lưng lén lút chạy như kẻ trộm về phía nghĩa trang.
Đang đi nửa đường, linh tính mách bảo, Liễu Tinh Hòa quay đầu nhìn lại mộ phần nhà họ Liễu.
Thế là cô thấy hai kẻ lấm lét đó.
Cô quay lại, thấy là hai người xa lạ, trong trí nhớ không có, cô càng thêm nghi ngờ: "Xin hỏi, hai người là?"
Hai người kia đang nhắm mắt lầm rầm khấn vái, nghe tiếng cô liền giật mình mở mắt, thấy Liễu Tinh Hòa quay lại thì ngượng ngùng cười khan.
Một người lanh trí đáp: "Chúng tôi là bạn của mẹ cháu, đến cúng bái thôi, chúng tôi đi trước đây ha."
"Đúng đúng."
Hai người nhanh chóng xách giỏ, đội mũ, chạy biến.
"Ê, hai người..."
Chạy gì mà nhanh thế!
Chớp mắt hai người kia đã biến mất tăm. Liễu Tinh Hòa đầy dấu hỏi chấm trong đầu, nhìn lại mộ phần thấy xuất hiện thêm hai củ khoai lang, cô lắc đầu, rồi quay về.
Sau khi bái tế xong, Liễu Tinh Hòa còn ghé qua trạm thu mua phế liệu và may mắn tìm được hai cuốn trong bộ "tùng thư Số Lý Hóa", cô vui vẻ cầm theo mang về nhà.
Bộ sách này tổng cộng có mười bảy cuốn, nhưng lần này cô lại nhặt được hai cuốn giống hệt nhau về "tam giác".
Vừa bước đến cửa nhà, cô đã thấy hai anh em nhà họ Trương đang đợi mình. Cô chạy nhanh tới, mỉm cười hỏi: "Tại sao hai người lại đến đây?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.