Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Chương 18:

Cổ Cẩn Mạt

30/12/2024

Mấy cô hầu luống cuống không biết trả lời ra sao. Cố Tâm Đường đáp: “Em không cho đốt nhiều lò.”

Phó Tông Minh tối mặt: “Làm bậy! Trời lạnh thế này không đốt thêm lò sưởi, nếu bị cảm lạnh thì sao?”

Cố Tâm Đường nói: “Đốt nhiều sẽ ngột ngạt lắm.”

Anh quay sang nhìn Tử Quyên, cô hầu mà anh đã cử đến, hỏi: "Lúc trước đưa cho các cô là than tổ ong đúng không?"

Tử Quyên lắc đầu: “Không, không phải. Chỉ là than bạc và than củi đều có. Nhưng tứ phu nhân dùng không quen, để tôi đi nhóm thêm một lò sưởi nữa.”

“Nhóm thêm vài cái nữa,” Phó Tông Minh ra lệnh.

Yến Tử và Tiểu Hồng không hiểu được tiểu thư của mình. Từ sau vụ Thất tiểu thư tự sát, cô ấy thay đổi hẳn. Đến Phủ Đốc Quân, sự thay đổi càng rõ rệt. Nhưng sao cô ấy lại ghét dùng lò than trong phòng đến vậy?

Ở nhà họ Cố, dù không dùng lò than, thì cũng có lò sưởi tường hay lò xách tay, tất cả đều dùng các loại than khác nhau.

Thật ra, Cố Tâm Đường không phải hoàn toàn không quen dùng lò than. Chỉ là số than được đưa cho cô trông thì nhiều, nhưng than bạc chỉ có một ít, còn lại đều là than củi thường. Than củi kết hợp với than bạc để sưởi ban ngày thì không vấn đề gì, nhưng ban đêm ai dám dùng? Để lâu không chết ngạt mới lạ.

“Các em đi lấy cái lò đồng trong kho ra đây,” Cố Tâm Đường nói, rồi quay sang nhìn Phó Tông Minh, “Mấy ngày trước chưa lạnh lắm nên em chỉ bảo bọn họ nhóm một lò than. Giờ thêm lò đồng nữa là được, vừa sưởi ấm, vừa đun nước pha trà, nướng đồ ăn.”



Tử Quyên rất khéo tay, chỉ vài thao tác đã nhóm được lò than cháy hồng. Cố Tâm Đường đặt một ấm nước lên lò, lấy bộ dụng cụ pha trà ra, nhìn Phó Tông Minh: “Đốc quân, uống trà sáng không?”

Phó Tông Minh nhìn lò đồng, hỏi: “Mang từ Thượng Hải về à?”

Cố Tâm Đường gật đầu: “Phải, mang theo cùng của hồi môn.”

Sau bữa sáng, Phó Tông Minh nói: “Mấy hôm nữa em gái anh sẽ về. Em có muốn cùng anh ra ga đón nó không?”

Nghe vậy, mắt Cố Tâm Đường sáng lên: “Tứ tiểu thư sắp về nước rồi ạ?!”

Phó Tông Minh gật đầu: “Ừ.”

“Lần này về rồi có đi nữa không?”

“Không đi nữa.”

Cố Tâm Đường hỏi tiếp: “Anh có định để Tứ tiểu thư đi làm không?”

Trong lòng cô thầm nghĩ: gã đàn ông gia trưởng này, với tư tưởng tam thê tứ thiếp, chắc chắn không đời nào để em gái mình ra ngoài làm việc. Có khi còn định gả cô ấy để kết giao với các tướng lĩnh trong quân đội.



Phó Tông Minh liếc cô một cái, nói: “Tùy vào ý nó.”

Cố Tâm Đường ngẩn người, “...” Sao lại khác xa những gì cô tưởng tượng vậy?

Phó Tông Minh nhếch môi cười: “Trong lòng đang thầm mắng anh là đồ cổ lạc hậu à?”

Cố Tâm Đường không nhịn được bật cười “phì” một tiếng.

Phó Tông Minh nghiến răng, vươn tay kéo cô lên ngồi trên đùi mình, cúi đầu hôn lên trán cô, giọng anh trầm thấp: “Thật muốn nuốt em vào bụng quá.”

Cố Tâm Đường đẩy mặt anh ra: “Ăn thịt người sẽ bị đau mắt đỏ đó.”

Phó Tông Minh nghe vậy cười ha hả, ôm cô chặt hơn.

Ngón tay anh lướt qua vết sẹo trên cổ tay cô, đó là vết tích để lại sau lần tự tử: “Em có muốn đi cùng anh đón Phó Diên Thanh không? Hả?”

Cố Tâm Đường nói: “Em ở phủ chờ đón tiếp cô ấy là được rồi.”

Phó Tông Minh thở dài: “Tùy em vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook