Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Chương 19:

Cổ Cẩn Mạt

30/12/2024

Gần đây công việc bận rộn, anh chỉ muốn đưa cô ra ngoài thư giãn, nhưng cô lại không chịu phối hợp.

Sau một lúc im lặng, Phó Tông Minh lại hỏi: “Gần đây em bận gì thế?”

Cố Tâm Đường đáp: “Xem sổ sách, xử lý mấy cửa hàng đến hạn. À, em với bạn còn góp vốn mở một phòng khám, đang sửa sang. Trước Tết dương lịch sẽ khai trương.”

Phòng khám của Bạch Thiên Hữu khá lớn, không giấu được Phó Tông Minh. Anh chỉ nhíu mày, nhưng không nói thêm gì.

Nụ cười trên gương mặt Phó Tông Minh dần hiện rõ, lan tận đáy mắt. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt của Cố Tâm Đường, trầm giọng hỏi: “Thật sao? Ở đâu?”

Cố Tâm Đường trả lời: “Trên phố Quảng Long.”

Phó Tông Minh xoa đầu cô, cười nói: “Chúc mừng bà chủ Cố, lần sau anh mà bị thương, nhất định đến phòng khám của em. Nhớ phải dùng loại thuốc tốt nhất cho anh đấy.”

Cố Tâm Đường bĩu môi, bực mình nói: “Ai lại đi rủa mình bị thương như anh, đúng là kỳ lạ.”

Phó Tông Minh chỉ thản nhiên cười: “Dù sao cũng nên chào hỏi trước với bà chủ một tiếng.”

“……”

Nhìn đồng hồ trên tay, Phó Tông Minh nói: “Gần đây công vụ bận rộn, đợi anh xong đợt này, anh sẽ đưa em ra ngoài thành ngắm tuyết.”

Cố Tâm Đường đáp: “Tất cả đều nghe theo sắp xếp của đốc quân và phu nhân.”

Lời này khiến chân mày Phó Tông Minh khẽ nhíu lại, sắc mặt anh trầm xuống rồi rời khỏi Hải Đường Viện.

Buổi tối, phó quan Giang mang đến một chiếc lò sưởi nhỏ, nói rằng đây là đốc quân tặng cho Tứ phu nhân để đặt trong phòng ngủ.



Sau khi cảm ơn phó quan Giang, Cố Tâm Đường hỏi: “Gần đây các anh có vẻ bận rộn nhỉ?”

Phó quan Giang, người luôn thận trọng trong lời nói, chỉ đáp: “Cũng tàm tạm thôi ạ.”

Ba ngày sau, cô em gái thứ tư của Phó Tông Minh, Phó Diên Thanh, đến Long Thành. Tối hôm đó, phủ đốc quân tổ chức một bữa tiệc nhỏ để đón cô.

Phó Diên Thanh mang quà cho tất cả mọi người. Khi đến lượt Cố Tâm Đường, cô ấy nhìn cô một lúc rồi nói: “Chị là chị dâu Tâm Đường đúng không?”

Cố Tâm Đường cười gật đầu: “Đúng vậy.”

Phó Diên Thanh cười nói: “Trông chị nhỏ thế này, không phải vẫn còn là học sinh trung học chứ?”

Nửa câu sau, cô ấy quay sang nhìn anh trai mình: “Anh đúng là đồ cầm thú, hại đời một cô gái xinh đẹp đáng yêu như vậy, không sợ trời đánh à?”

Mẹ của Phó Diên Thanh vội mắng con gái: “Diên Thanh, con nói kiểu gì vậy? Không biết lớn nhỏ à?”

Cố Tâm Đường nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu, cô ấy không nói gì quá đáng cả.”

Bình thường, ba vị phu nhân lớn tuổi của phủ đốc quân đều ở trong hậu viện, người thì tụng kinh, người thì niệm Phật, thỉnh thoảng chơi mạt chược để giải khuây. Hậu viện là nơi Lan Thanh Như có quyền quyết định tất cả, còn bọn họ chỉ mong sống những ngày yên ổn, con cái có tương lai.

Bữa tiệc gia đình này, nhìn bề ngoài thì không khí rất tốt, nhưng Cố Tâm Đường cảm thấy mọi người ở đây đều toát ra vẻ gì đó kỳ quái khó diễn tả.

Ở trong phủ đốc quân đã lâu, cô luôn cảm thấy nơi đây đầy rẫy những sự kỳ bí. Ai cũng như đeo một chiếc mặt nạ, đặc biệt là giữa Phó Tông Minh và Lan Thanh Như.

Sau bữa tiệc, Phó Tông Minh nói với Lan Thanh Như: “Tiệc Tân Niên năm nay tổ chức theo phong cách hiện đại. Làm ở tòa nhà mới phía Đông viện. Chuyện sắp xếp địa điểm giao cho Diên Thanh phụ trách, cô cứ chọn người giúp nó là được. Danh sách khách mời để cô định đoạt, xong thì đưa phó quan Giang làm thiệp mời.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook