Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái
Chương 20: Dạ Tiệc Ám Sát
Cổ Cẩn Mạt
30/12/2024
Lan Thanh Như không có ý kiến gì. Cô ta chưa từng tổ chức kiểu tiệc hiện đại nên giao cho Diên Thanh làm có lẽ phù hợp hơn.
Phó Tông Minh cũng yêu cầu Tô Mai hỗ trợ Phó Diên Thanh.
Sau khi nghỉ ngơi vài ngày để quen múi giờ, Phó Diên Thanh bắt đầu bàn bạc với Lan Thanh Như về việc chuẩn bị tiệc Tân Niên.
Về phần mình, Cố Tâm Đường chỉ lo làm tròn bổn phận của một thiếp thất. Thời gian còn lại, cô tập trung vào công việc kinh doanh, kiếm tiền, đó là điều cô thích nhất.
Ở phủ đốc quân, mỗi lần các nữ quyến muốn ra ngoài đều phải xin phép Lan Thanh Như. Sau khi được phu nhân đồng ý, bọn họ sẽ báo lại cho quản gia để sắp xếp xe và tài xế.
Khi Cố Tâm Đường xin phép ra ngoài, Lan Thanh Như nhìn cô đầy ẩn ý, nói: “Từ giờ cô muốn đi đâu thì đi, không cần báo với tôi nữa.”
Cố Tâm Đường cúi đầu đáp: “Tôi không dám.”
Lan Thanh Như bật cười lạnh lùng: “Cô làm ra bộ dạng này làm gì? Đốc quân đã dặn tôi không được quản cô. Cô khác chúng tôi. Tôi làm theo ý của đốc quân rồi, vậy mà cô lại diễn ra cái bộ dạng này, rốt cuộc là có ý gì?”
Cố Tâm Đường không biết tại sao Phó Tông Minh lại đối xử với cô “đặc biệt” như vậy. Nhưng cô cũng không thể làm mất lòng Lan Thanh Như, vì trong phủ này, phần lớn thời gian, chính người phụ nữ ấy mới là người định đoạt tất cả.
"Tôi không dám. Thật sự tôi không biết đây là ý của Đốc quân, nhưng dù thế nào, những việc cần báo cáo với phu nhân vẫn phải báo, không thể phá vỡ quy tắc trong phủ được."
Lời nói của Cố Tâm Đường nghe thật chẳng từ tâm, nhưng con người luôn phải nghĩ cách tồn tại trước, sau đó mới tính đến những điều khác được.
Lan Thanh Như tỏ vẻ chán ghét, phất tay: "Tuỳ cô thôi!"
Cố Tâm Đường và Bạch Thiên Hựu đang chuẩn bị khai trương phòng khám, những ngày gần đây cô hầu như ra ngoài từ sáng sớm và chỉ trở về khi trời tối muộn. Lan Thanh Như cũng không buồn để ý, chỉ cần cô không mang thai con của Phó Tông Minh, thì muốn làm gì cô ta cũng mặc kệ.
Phòng khám Thiên Hựu chính thức khai trương vào tuần trước Tết dương lịch.
Đúng như dự kiến, tiệc mừng năm mới tại phủ Đốc quân cũng được tổ chức linh đình. Cố Tâm Đường không có trong danh sách khách mời của Lan Thanh Như, điều đó lại giúp cô thoải mái hơn, cùng hai cô hầu nhỏ đón Tết trong Hải Đường Viện. Đây cũng là lễ hội đầu tiên của cô kể từ khi đến thế giới này.
Buổi tối, một tên lính hầu đến Hải Đường Viện, truyền lệnh của Đốc quân mời Cố Tâm Đường đến phòng tiệc.
Cố Tâm Đường hờ hững nói: "Về nói với Đốc quân, tôi không khoẻ, đã nghỉ ngơi rồi."
Người lính vội đáp: "Thưa phu nhân, anh trai cô, ông Cố, đã đến và muốn gặp cô."
Nghe vậy, Cố Tâm Đường càng tức giận hơn. Anh trai đến Long Thành mà giờ cô mới được thông báo?
Cô thay một bộ đồ khác, thoa thêm chút son môi, buộc tóc đuôi ngựa đơn giản rồi bước tới phòng tiệc.
Khi bước vào phòng tiệc, dù là người đã quen với những buổi tiệc sang trọng, Cố Tâm Đường vẫn không khỏi ngạc nhiên.
Buổi tiệc được tổ chức tại đại sảnh tầng một, trang trí lung linh rực rỡ nhưng không quá xa hoa. Đèn thủy tinh lấp lánh, ca múa tưng bừng, tiếng cười nói và ly rượu chạm nhau không ngớt, hoàn toàn khác biệt với thế giới khói lửa bên ngoài.
Phó Tông Minh cũng yêu cầu Tô Mai hỗ trợ Phó Diên Thanh.
Sau khi nghỉ ngơi vài ngày để quen múi giờ, Phó Diên Thanh bắt đầu bàn bạc với Lan Thanh Như về việc chuẩn bị tiệc Tân Niên.
Về phần mình, Cố Tâm Đường chỉ lo làm tròn bổn phận của một thiếp thất. Thời gian còn lại, cô tập trung vào công việc kinh doanh, kiếm tiền, đó là điều cô thích nhất.
Ở phủ đốc quân, mỗi lần các nữ quyến muốn ra ngoài đều phải xin phép Lan Thanh Như. Sau khi được phu nhân đồng ý, bọn họ sẽ báo lại cho quản gia để sắp xếp xe và tài xế.
Khi Cố Tâm Đường xin phép ra ngoài, Lan Thanh Như nhìn cô đầy ẩn ý, nói: “Từ giờ cô muốn đi đâu thì đi, không cần báo với tôi nữa.”
Cố Tâm Đường cúi đầu đáp: “Tôi không dám.”
Lan Thanh Như bật cười lạnh lùng: “Cô làm ra bộ dạng này làm gì? Đốc quân đã dặn tôi không được quản cô. Cô khác chúng tôi. Tôi làm theo ý của đốc quân rồi, vậy mà cô lại diễn ra cái bộ dạng này, rốt cuộc là có ý gì?”
Cố Tâm Đường không biết tại sao Phó Tông Minh lại đối xử với cô “đặc biệt” như vậy. Nhưng cô cũng không thể làm mất lòng Lan Thanh Như, vì trong phủ này, phần lớn thời gian, chính người phụ nữ ấy mới là người định đoạt tất cả.
"Tôi không dám. Thật sự tôi không biết đây là ý của Đốc quân, nhưng dù thế nào, những việc cần báo cáo với phu nhân vẫn phải báo, không thể phá vỡ quy tắc trong phủ được."
Lời nói của Cố Tâm Đường nghe thật chẳng từ tâm, nhưng con người luôn phải nghĩ cách tồn tại trước, sau đó mới tính đến những điều khác được.
Lan Thanh Như tỏ vẻ chán ghét, phất tay: "Tuỳ cô thôi!"
Cố Tâm Đường và Bạch Thiên Hựu đang chuẩn bị khai trương phòng khám, những ngày gần đây cô hầu như ra ngoài từ sáng sớm và chỉ trở về khi trời tối muộn. Lan Thanh Như cũng không buồn để ý, chỉ cần cô không mang thai con của Phó Tông Minh, thì muốn làm gì cô ta cũng mặc kệ.
Phòng khám Thiên Hựu chính thức khai trương vào tuần trước Tết dương lịch.
Đúng như dự kiến, tiệc mừng năm mới tại phủ Đốc quân cũng được tổ chức linh đình. Cố Tâm Đường không có trong danh sách khách mời của Lan Thanh Như, điều đó lại giúp cô thoải mái hơn, cùng hai cô hầu nhỏ đón Tết trong Hải Đường Viện. Đây cũng là lễ hội đầu tiên của cô kể từ khi đến thế giới này.
Buổi tối, một tên lính hầu đến Hải Đường Viện, truyền lệnh của Đốc quân mời Cố Tâm Đường đến phòng tiệc.
Cố Tâm Đường hờ hững nói: "Về nói với Đốc quân, tôi không khoẻ, đã nghỉ ngơi rồi."
Người lính vội đáp: "Thưa phu nhân, anh trai cô, ông Cố, đã đến và muốn gặp cô."
Nghe vậy, Cố Tâm Đường càng tức giận hơn. Anh trai đến Long Thành mà giờ cô mới được thông báo?
Cô thay một bộ đồ khác, thoa thêm chút son môi, buộc tóc đuôi ngựa đơn giản rồi bước tới phòng tiệc.
Khi bước vào phòng tiệc, dù là người đã quen với những buổi tiệc sang trọng, Cố Tâm Đường vẫn không khỏi ngạc nhiên.
Buổi tiệc được tổ chức tại đại sảnh tầng một, trang trí lung linh rực rỡ nhưng không quá xa hoa. Đèn thủy tinh lấp lánh, ca múa tưng bừng, tiếng cười nói và ly rượu chạm nhau không ngớt, hoàn toàn khác biệt với thế giới khói lửa bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.