Yêu Hoa

Chương 4: Tám vị công chúa.

Cẩm Băng Đơn

09/12/2014

Quay trở về 2 ngày trước, trước khi bắt đầu sự nghiệp cao cả của các đồng chí quan viên.

Buổi sáng trong Điện Kim Loan.

Tiếng cười thanh thúy vang vọng khắp cung điện, có lẽ từ trước đến giờ đây là lúc náo nhiệt nhất ở nơi thâm cung rộng lớn này.

“Này, tỷ, Hồng tỷ tỷ đứng lại đi mà!”. Liên Hoa thở phù phù đuổi bắt một cung nữ tên là Hồng Nhi, mắt nàng có dải lụa màu đỏ chót che kín, tay còn đang vung loạn tìm đường – họ đang chơi trò đuổi bắt.

Tối qua Sử Động Quân ban điện Kim Loan cho nàng, hắn nói nếu nàng ở đây thì hắn sẽ ngày ngày dẫn nàng đi thăm hoa đào ở Từ Cung, vì thế Liên Hoa không chút suy nghĩ liền đồng ý. Hắn ban cho nàng năm cung nữ, thực ra nói là cung nữ không đúng cho lắm, phải gọi là “người bảo hộ” mới đúng, đây là năm ảnh vệ hắn đặc biệt huấn huyện, bọn họ trông rất bình thường, nhưng võ công lại cực kỳ cao cường, hơn hết là không ai biết thân phận thật của họ, vì thế sẽ dễ dàng sắp lại ở bên cạnh Liên Hoa mà không bị ai nghi ngờ. Nhìn bề ngoài họ chỉ là những nữ tử yếu ớt tay trói gà không chặt, nhưng thực chất họ là những ảnh vệ xuất sắc nhất trong các ảnh vệ hắn đào tạo ra. Chỉ là điều này Liên Hoa lại không biết, nàng chỉ cho rằng họ là những vị tỷ tỷ rất tốt bụng.

“Tới bắt ta đi, bên đây này, bên đây này!”. Một ảnh vệ tên là Lan Nhi đang vẫy vẫy tay cười đùa với Liên Hoa, khung cảnh thật nhộn nhịp.

Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu Liên Hoa: “Cửu muội, cửu muội!”.

“Đại tỷ? Muội đây” Liên Hoa ngừng lại trả lời bằng ý nghĩ, bởi vì giữa nàng và tỷ tỷ có liên kết nhờ vào sợi dây chuyền nàng đang đeo trên cổ này.

“Muội đang ở đâu? Các tỷ đến Hồ Băng Tiên mà không thấy muội, muội đã đi đâu vậy, mau nói cho các tỷ biết”. Giọng nói của vị đại tỷ vang lên có vẻ hơi vội vã, cho thấy sự nóng ruột của nàng.

Sau đó, nhao nhao lên đủ giọng nói của nữ nhân, rối rít tranh nhau nói, không ai chịu nhường ai, nhưng nghe rõ nhất chính là giọng nói của một nữ tử nào đó, bởi vì thanh âm thật lớn, ồm ồm như sấm bên tai.

“Tránh ra, để muội, để muội, Cửu muội, muội ở đâu các tỷ đến”. Nữ tử có giọng nói “ồm ồm” chen ngang giữa tiếng hỗn loạn, cũng là bởi vì giọng nói của nàng “đặc biệt” cho nên được truyền vào trong đầu Liên Hoa.

“Muội đang ở… ở… ở cái gì nhỉ? Là….” Liên Hoa gõ gõ đầu, cố nhớ tên nơi mình đang ở, nhưng khổ nỗi trí nhớ nàng rất kém, vận động mãi mà không tìm được một cái tên, đành phải khoa chân múa tay để diễn tả.

“Nơi này rất lớn, khắp nơi toàn là màu vàng, có một cái cổng lớn, còn có nhiều người lắm…” Nói đến đây, Liên Hoa dừng một chút, là cái gì nhỉ, khó nhớ quá!

“Lớn, màu vàng, cổng lớn, nhiều người? Là ở đâu” Nữ tử gọi là Thất muội đăm chiêu hỏi lại.

“Còn chi tiết nào nữa không cửu muội? Muội cố nhớ rõ cho tỷ xem!” Một giọng nói ngọt ngào mê hoặc vang lên, không thể nghi ngờ gì đây là một nữ tử rất xinh đẹp và khôn khéo.

“Còn có nơi này rất là cao, tỷ bay lên cây là sẽ thấy…” Liên Hoa thật thà nói, hai mắt nàng sáng lên, phải rồi, chỉ cần các tỷ bay lên trên cây là sẽ thấy được mà.

“Rất cao? Đại tỷ, tỷ xem”.



“Được rồi, Liên Hoa muội cứ chờ ở đó, các tỷ đến ngay, tỷ biết đó là đâu rồi”. Vị nữ tử được xưng là đại tỷ kia hình như đã tìm ra được manh mối gì đó.

Vài khắc sau.

Một, hai, ba, bốn… tám vị nữ tử với y phục đủ màu sắc đã xuất hiện ở điện Kim Loan, họ không phải là ai khác, chính là tám vị tỷ tỷ của Liên Hoa, là tám vị công chúa cưng của Thiên đế và Tây mẫu nương nương. Nhưng điều khiến người ta giật mình chính là dung mạo của tám vị tiên nữ này đều y hệt Liên Hoa, chẳng qua khí chất có chút khác nhau, người dịu dàng, người thô lỗ, người e lệ, người xuất sắc… mỗi người một vẻ, chẳng ai giống ai.

Liên Hoa cười toe toét nhìn tám vị tỷ tỷ của mình, các tỷ tỷ thật là giỏi, nàng chỉ miêu tả như thế mà các tỷ đã biết được rồi.

“Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ… thất tỷ, ủa? Bát tỷ đâu?” Liên Hoa ngó mãi mà không thấy bát tỷ, nàng lên tiếng hỏi ngay.

“Tỷ đây, bên kia có đồ ăn ngon quá! Tỷ mang một chút về! Muội xem nè, ngon lắm, cái này, cả cái này nữa! Ở thiên đình không có đâu”. Mọi người ngó trái ngó phải một hồi thì thấy một nữ tử mặc y phục màu hồng phấn vác một bao tải lớn đến, không biết từ đâu mà nàng ôm được một đống đồ ăn toàn là cao lương mỹ vị, hơn nữa cái bao tải kia thực sự là rất lớn, hẳn là phải gấp 4 lần trọng lượng cơ thể của nàng.

Mọi người quay đầu cảm thán – tính tham ăn của bát muội lại nổi lên rồi!

“Lại đi đâu trộm được đồ ăn rồi, thôi ăn cũng được, ăn được là tốt, ăn được là tốt!”. Ai nấy nhìn thấy cái bao đồ ăn kia cũng hoảng, chỉ có vị tiên nữ gọi là thất tỷ bình tĩnh nói, hẳn là đã quá quen với tình cảnh này.

“Trộm đâu mà trộm, muội lấy đường đường chính chính đó”.Nữ tử y phục hồng phấn lên tiếng thanh minh.

“Ồ? Thế hả?”. Một tiên nữ với y phục xanh lá cây lên tiếng.

“Thật không thể thật hơn!”. Vị nào đó nói chắc như đinh đóng cột.

Thực ra thì nơi mà vị tiên nữ này vừa ghé thăm đó chính là Ngự thiện phòng, mà cái gọi là đường đường chính chính thực ra là đứng nên nóc Ngự thiện phòng hóa phép biến ra một đám “chiến binh” chuột nhắt đi dọa đầu bếp và những người ở đó, sau khi đã dọa được bọn họ chạy tán loạn hết thì xông vào nhét thức ăn vào bao tải, làm giả hiện trường thức ăn rải rác một tí. Lúc đám người kia quay lại thì đã muộn, đồ ăn mới làm đã đi đâu hết rồi.

“Thôi thôi, vào việc chính! Nhứng việc khác để sau”. Đại tỷ vẫn là đại tỷ, ra vẻ chững chạc hơn rất nhiều.

“Đúng rồi, Cửu muội, sao muội lại tới đây, kể rõ toàn bộ đầu đuôi sự việc cho các tỷ nghe xem nào”. Một tiên nữ áo lam thúc giục Liên Hoa.

Liên Hoa kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm đó, cả chuyện của bốn năm về trước nữa, nàng kể không sót một chi tiết nào, đương nhiên có những bí mật “nhỏ” thì vẫn nên giữ lại rồi.

Một tiên nữ áo lam đập bàn, cất cao giọng: “Tên Tiểu Hoàng đế này, dám lừa gạt Cửu muội hiền lành nhà chúng ta, phải xem xem hắn có bản lĩnh đó không cái đã, hừ”.



“Đúng, đúng thế, tứ tỷ nói rất đúng, theo muội thấy chúng ta cứ bí mật ở lại đây, thử thăm dò coi thế nào, nhân tiện đi khám phá một chút?” Một nữ tử y phục màu vàng sáng chói hai mắt sáng lên, nơi này nhiều vàng như thế, ôm khi nào mới hết được chứ, phải từ từ, từ từ!

Đây mới là vị tiên nữ “nguy hiểm” nhất trong chín vị công chúa, bởi vì nàng rất thích vàng bạc châu báu, hễ ở đâu có là nàng nhất quyết phải mang về phòng cho bằng được. Vương triều Lâm Nguyệt quốc kể từ đây gặp họa, mỗi ngày đều có một lượng số vàng bạc châu báu bỗng nhiên biến mất, cứ thế cho đến khi quốc khố chẳng còn một miếng vàng nào, nghèo đến mức chẳng còn thứ gì.

“Muội tán thành cả hai tay, đồ ăn ở đây ngon thật”. Tiên nữ áo vàng mút mút tay, mọi người quay lại nhìn thì đống đồ ăn kia đã đâu mất rồi, nhìn thêm chút nữa xương cùng vỏ trái cây vứt đầy trên bàn…. Người nhỏ thế mà sức ăn thật kinh người, tám nữ tử còn lại cảm thán.

Chín vị tiên nữ này, mỗi người một vẻ, từ lúc sinh ra đã có dung mạo giống y hệt nhau, điều này khiến cho Thiên đế đau đầu không thôi, vì mỗi lần muốn tìm đứa này lại gọi nhầm đứa nọ, cũng may là mỗi đứa đều có sở thích khác biệt, đứa thích màu này đứa thích màu kia, đứa thích cái này, đứa thích cái kia, đây là đặc điểm duy nhất để phân biệt các vị công chúa.

Ví như đại công chúa, tính tình chững chạc, trầm ổn, nàng là nữ nhi mà Thiên đế thích nhất, nhưng lại thích màu đỏ - nóng nảy và bốc đồng, đó cũng là lý do vì sao tất cả đồ đạc, y phục của nàng đều có một màu đỏ chót. Trên thiên đình nàng được mọi người gọi là Hồng y công chúa.

Nhị công chúa thích màu xanh lá cây, nàng từ nhỏ đã thích các loài cây, yêu thiên nhiên động vật, tính tình rất hiền lành, hoạt bát, được mọi người trên Thiên đình goi là A Lục công chúa.

Tam công chúa từ nhỏ thích học võ, suốt ngày múa đao thương, cơ bắp nói có là có, nói không có là không có, rất thích đánh nhau, đương nhiên không thể không nói đến giọng nói “trời phú” đặc biệt. Hễ nàng mở miệng là khiến người khác phải té ngửa, bởi vì bộ dáng bên ngoài của nàng thật sự rất không ăn khớp với giọng nói kia. Nàng rất thích màu tím.

Tứ công chúa từ nhỏ yêu thích cưỡi ngựa, ngay cả Ngao Khuyển nàng cũng từng cuỡi đi chơi, vì thế nói về cưỡi các con vật, không ai có thể sánh bằng nàng. Nàng đại diện cho màu lam.

Ngũ công chúa thích bắn cung, tài bắn cung của nàng có thể nói là không ai sánh bằng, nghe nói cho dù đứng ở mấy ngàn dặm nàng vẫn có thể bắn được. Nàng từ nhỏ đã thích màu đen.

Lục công chúa thích vàng bạc châu báu, hễ có đồ gì đẹp mắt là nàng lại đưa về, vì thế trong phòng của nàng, từ trên giường xuống dưới đất đều là vàng tải đất, nàng nói đi trên vàng bạc châu báu mới có cảm giác thành tựu. Và tất nhiên y phục trên người nàng là một màu vàng sáng chói.

Thất công chúa thích thi ca, hội họa, chơi cờ. Không thứ gì nàng không giỏi, nàng được mệnh danh là Lão Đại của thi ca. Đương nhiên, trên người nàng sẽ có hai màu chủ đạo của giấy và bút – trắng và đen, nhưng tính cách của nàng cũng y hệt như hai màu kia, lúc nóng lúc lạnh, đang vui vẻ cũng có thể đấm người khác một phát.

Bát công chúa thích ăn uống, là một cái thùng cơm không đáy, ăn không biết no, ở đâu có đồ ăn ngon là ở đó có nàng, màu sắc nàng yêu thích là màu hồng phấn.

Còn cửu công chúa, cũng chính là Liên Hoa, tuổi nhỏ nhất trong các vị công chúa, thuần khiết như một tờ giấy trắng, tính cách thiện lương, ôn hòa, chỉ là bình thường hơi ngốc nghếch một chút, nàng rất thích màu trắng,. Còn lý do vì sao nàng lại tu luyện ở dưới trần gian thì… Sau này sẽ rõ.

Và lẽ đương nhiên, khi các đồng chí quan viên đến thực thi kế hoạch đào tạo Hoàng hậu tương lai thì thất bại thảm hại rồi, mỗi vị công chúa đều tài năng đầy mình, không ai không giỏi, chỉ có Liên Hoa là khù khờ không biết gì mà thôi.

Gặp phải đội ngũ hùng mạnh như thế, đại bại là điều không thể tránh khỏi.

Cho nên, “Liên Hoa” mà Trấn Tướng quân và Triệu Thừa tướng gặp không phải là Liên Hoa thực sự, mà chính là các vị công chúa muốn trêu chọc hai lão già đương triều này mà thôi! Tuy nhiên đây sẽ là bí mật nho nhỏ được cất giấu mãi cho đến khi vị Hoàng đế trẻ rước được vị công chúa thứ 9 của Tây mẫu nương nương về hoàng cung thì bí mật này mới được tiết lộ.

Ngay cả 5 ám vệ Sử Động Quân cũng không hề biết đến sự tồn tại của những vị công chúa này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook