Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 31: Nàng Gả Cho Ta Đi!
BooMew
27/09/2019
" Ngươi nghĩ gia của ngươi là loại người như vậy ? " Nhuệ Thừa Minh hung hăng nói.
" Cũng đúng.... " Linh Đàm trả lời xong mới nhớ hắn là người của gia. . . xoay đầu nhìn lại bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Nhuệ Thừa Minh hắn la lên : " Gia tha Mạng.... "
Linh Đàm chưa kịp chạy đã bị Nhuệ Thừa Minh hung hăng dạy dỗ một trận! Mặt mày Linh Đàm vốn khá khôi ngô tuấn tú lúc này lại bầm giập cả khuôn mặt.
Linh Đàm tay che mắt che mũi bị bầm tím đi ra ngoài, Lâm Thiên Y đang ngồi ngồi thấy hỏi.
" Ngươi bị làm sao vậy ? "
Lúc này cả mười một người còn lại cũng xoay người nhìn Linh Đàm, mặt hắn đỏ rượi vì xấu hổ! Gia cũng thiệt tình tại sao phải đánh mặt hắn! Không lẽ bắt hắn nói bị Gia đánh trước mặt Vương Phi sau! Linh Đàm đang rối bời không biết đáp sau thì Nhuệ Thừa Minh đúng lúc xuất hiện, ánh mắt sắc bén nhìn Linh Đàm, xem như cảnh cáo ' Ngươi dám nói bậy! Ta sẽ đánh ngươi thêm vài trận nữa! '
Linh Đàm bị ánh mắt Nhuệ Thừa Minh dọa sợ vội nói : " Trong quân doanh còn có việc phải làm ta...ta đi trước đây! " dứt câu vội chạy lấy người.
Lâm Thiên Y nhìn thấy hết, nhíu mày nói : " Ngươi làm gì hắn ta sau ? "
" Không có! " Nhuệ Thừa Minh nắm tay nàng nói, nhưng chưa kịp ấm tay đã bị nàng hất ra trừng mắt. Hắn cũng không dám nắm nữa!
" Ừa. Khi nào về Kinh Thành ? " Lâm Thiên Y vừa ăn vừa nói.
" Ngày mai. "
" Y Y? " Nhuệ Thừa Minh nghĩ gì đó nhìn Lâm Thiên Y gọi.
Lâm Thiên Y nhướng mày ý tứ là ' Làm sao ? '
" Nào về kinh, nàng gả cho ta đi! "
Lâm Thiên Y và mười một người đang uống nước ' Khụ Khụ Khụ ' nghe được câu nói của Nhuệ Thừa Minh ai nấy cũng sặc sụa.
" Ngươi...ngươi...." Hắn bị làm sau vậy ? Mười sáu tuổi mới cưới gả được mà! Hắn là muốn làm gì mà.
Nhuệ Thừa Minh nhìn ra ánh mắt nghi ngờ của nàng, hắn nói : " Thật sự mười lăm tuổi đã đến tuổi cặp kê rồi, chỉ là tại nàng nhất cả quyết nói mười sáu nên ta mới đợi đến bây giờ! "
" Đùng " sét đánh ngang tai Lâm Thiên Y, cái gì mà mười lăm ? Đời trước rõ ràng là mười sáu? Không lẽ thật sự thay đổi vài chuyện sau ? Nhưng nếu còn cho hắn đợi thêm nữa thì hắn. . . hắn thật sự đi tìm người khác thì...thì làm sau ?
Lâm Thiên Y nhìn sâu vào con ngươi của Nhuệ Thừa Minh cái, không nói gì mà cúi đầu tính toán! Nếu gả cho hắn hiện tại liệu có thật sự ổn không ?
Liệu sẽ có chuyện gì xảy ra không ? Haizzz tới đâu thì tới đó vậy!
Lâm Thiên Y nhìn Nhuệ Thừa Minh nói : " Gả thì gả ai sợ ai ! Hứ! "
Nhuệ Thừa Minh nở nụ cười tươi rói! Haha đúng là con nít dễ dụ! Hoy thì hắn phải nhanh nhanh cưới nàng trở về mới được! Hông thôi lại có người ngấp nghé nữa.
Hai người cùng ăn xong bữa sáng, mạnh ai làm việc nấy!
" Bên Kinh Châu sau rồi ? " Lâm Thiên Y cứ thấy lo lắng, cũng không biết là chuyện gì những trong lòng Lâm Thiên Y luôn thấp thỏm mãi tận hôm nay mới được hỏi Thập Thất.
Thập Thất nhíu mày nói : " A Tứ có gửi thư về nói là có Thương Nhân họ Âu đang cố ý tiếp cận chúng ta! Nói là muốn bàn chuyện làm ăn gì đó nhưng Các Chủ vẫn còn làm lơ, và họ cũng không có ý định dừng lại. "
Nghe đến họ ' Âu ' mày Lâm Thiên Y nhíu chặt! Không lẽ là hắn ta ? Tại sao lại nhanh như vậy ? Rốt cuộc mọi diễn biến hay lịch sử điều thay đổi hết rồi sao ?
Hmm! Thế chỉ còn cách Lâm Thiên Y phải chuẩn bị phản công trước thôi. Haha. . .
Bên Lâm Gia.
" Hắn vẫn còn cố chấp muốn hợp tác với chúng ta sao ? " Lâm Chí Thiên trong thư phòng nói với quản gia Lý.
Quản gia Lý khom người nói : " Vâng lão gia! Nhưng Tiểu thư có dặn A Tứ về báo là " Chuyện hợp tác đợi con về sẽ xử lí, phụ thân cứ mặc kệ hắn! " Tiểu thư nói vậy đó lão gia. "
" Lúc nào ? "
" Rạng sáng hôm nay. "
Lâm Chí Thiên nhíu mày, suy nghĩ một số chuyện! Ông không biết là ông đa nghi hay quá kỹ tính nhưng ông thấy rõ từ lúc Lâm Thiên Y ngã xuống hồ thì hoàn toàn thay đổi! Không chỉ về mặt nội tâm lẫn con người nàng! Ông không hỏi vì muốn con bé sẽ nói với ông nhưng chắc là nào nàng về ông phải tự mình hỏi mới được!
" Cứ làm như lời con gái ta nói! Đừng tiếp xúc với hắn quá nhiều! Có lẽ hắn không đơn thuần như vẻ bề ngoài đâu! "
" Vâng! " Dứt câu Quản Gia Lý cáo lui.
Lâm Thiên Y thì cũng như vậy! Nàng tuy trong lòng khá thắc mắc và lo lắng nhưng nàng vẫn phải nói thật với phụ thân, vốn nghĩ chỉ một mình nàng có thể làm được nhưng mọi chuyện đã thay đổi cũng vì thế tương lai nhất về định có những chuyện kinh khủng đang đợi! Vẫn nên là thừa nhận để tìm cách giải quyết!
" Cũng đúng.... " Linh Đàm trả lời xong mới nhớ hắn là người của gia. . . xoay đầu nhìn lại bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Nhuệ Thừa Minh hắn la lên : " Gia tha Mạng.... "
Linh Đàm chưa kịp chạy đã bị Nhuệ Thừa Minh hung hăng dạy dỗ một trận! Mặt mày Linh Đàm vốn khá khôi ngô tuấn tú lúc này lại bầm giập cả khuôn mặt.
Linh Đàm tay che mắt che mũi bị bầm tím đi ra ngoài, Lâm Thiên Y đang ngồi ngồi thấy hỏi.
" Ngươi bị làm sao vậy ? "
Lúc này cả mười một người còn lại cũng xoay người nhìn Linh Đàm, mặt hắn đỏ rượi vì xấu hổ! Gia cũng thiệt tình tại sao phải đánh mặt hắn! Không lẽ bắt hắn nói bị Gia đánh trước mặt Vương Phi sau! Linh Đàm đang rối bời không biết đáp sau thì Nhuệ Thừa Minh đúng lúc xuất hiện, ánh mắt sắc bén nhìn Linh Đàm, xem như cảnh cáo ' Ngươi dám nói bậy! Ta sẽ đánh ngươi thêm vài trận nữa! '
Linh Đàm bị ánh mắt Nhuệ Thừa Minh dọa sợ vội nói : " Trong quân doanh còn có việc phải làm ta...ta đi trước đây! " dứt câu vội chạy lấy người.
Lâm Thiên Y nhìn thấy hết, nhíu mày nói : " Ngươi làm gì hắn ta sau ? "
" Không có! " Nhuệ Thừa Minh nắm tay nàng nói, nhưng chưa kịp ấm tay đã bị nàng hất ra trừng mắt. Hắn cũng không dám nắm nữa!
" Ừa. Khi nào về Kinh Thành ? " Lâm Thiên Y vừa ăn vừa nói.
" Ngày mai. "
" Y Y? " Nhuệ Thừa Minh nghĩ gì đó nhìn Lâm Thiên Y gọi.
Lâm Thiên Y nhướng mày ý tứ là ' Làm sao ? '
" Nào về kinh, nàng gả cho ta đi! "
Lâm Thiên Y và mười một người đang uống nước ' Khụ Khụ Khụ ' nghe được câu nói của Nhuệ Thừa Minh ai nấy cũng sặc sụa.
" Ngươi...ngươi...." Hắn bị làm sau vậy ? Mười sáu tuổi mới cưới gả được mà! Hắn là muốn làm gì mà.
Nhuệ Thừa Minh nhìn ra ánh mắt nghi ngờ của nàng, hắn nói : " Thật sự mười lăm tuổi đã đến tuổi cặp kê rồi, chỉ là tại nàng nhất cả quyết nói mười sáu nên ta mới đợi đến bây giờ! "
" Đùng " sét đánh ngang tai Lâm Thiên Y, cái gì mà mười lăm ? Đời trước rõ ràng là mười sáu? Không lẽ thật sự thay đổi vài chuyện sau ? Nhưng nếu còn cho hắn đợi thêm nữa thì hắn. . . hắn thật sự đi tìm người khác thì...thì làm sau ?
Lâm Thiên Y nhìn sâu vào con ngươi của Nhuệ Thừa Minh cái, không nói gì mà cúi đầu tính toán! Nếu gả cho hắn hiện tại liệu có thật sự ổn không ?
Liệu sẽ có chuyện gì xảy ra không ? Haizzz tới đâu thì tới đó vậy!
Lâm Thiên Y nhìn Nhuệ Thừa Minh nói : " Gả thì gả ai sợ ai ! Hứ! "
Nhuệ Thừa Minh nở nụ cười tươi rói! Haha đúng là con nít dễ dụ! Hoy thì hắn phải nhanh nhanh cưới nàng trở về mới được! Hông thôi lại có người ngấp nghé nữa.
Hai người cùng ăn xong bữa sáng, mạnh ai làm việc nấy!
" Bên Kinh Châu sau rồi ? " Lâm Thiên Y cứ thấy lo lắng, cũng không biết là chuyện gì những trong lòng Lâm Thiên Y luôn thấp thỏm mãi tận hôm nay mới được hỏi Thập Thất.
Thập Thất nhíu mày nói : " A Tứ có gửi thư về nói là có Thương Nhân họ Âu đang cố ý tiếp cận chúng ta! Nói là muốn bàn chuyện làm ăn gì đó nhưng Các Chủ vẫn còn làm lơ, và họ cũng không có ý định dừng lại. "
Nghe đến họ ' Âu ' mày Lâm Thiên Y nhíu chặt! Không lẽ là hắn ta ? Tại sao lại nhanh như vậy ? Rốt cuộc mọi diễn biến hay lịch sử điều thay đổi hết rồi sao ?
Hmm! Thế chỉ còn cách Lâm Thiên Y phải chuẩn bị phản công trước thôi. Haha. . .
Bên Lâm Gia.
" Hắn vẫn còn cố chấp muốn hợp tác với chúng ta sao ? " Lâm Chí Thiên trong thư phòng nói với quản gia Lý.
Quản gia Lý khom người nói : " Vâng lão gia! Nhưng Tiểu thư có dặn A Tứ về báo là " Chuyện hợp tác đợi con về sẽ xử lí, phụ thân cứ mặc kệ hắn! " Tiểu thư nói vậy đó lão gia. "
" Lúc nào ? "
" Rạng sáng hôm nay. "
Lâm Chí Thiên nhíu mày, suy nghĩ một số chuyện! Ông không biết là ông đa nghi hay quá kỹ tính nhưng ông thấy rõ từ lúc Lâm Thiên Y ngã xuống hồ thì hoàn toàn thay đổi! Không chỉ về mặt nội tâm lẫn con người nàng! Ông không hỏi vì muốn con bé sẽ nói với ông nhưng chắc là nào nàng về ông phải tự mình hỏi mới được!
" Cứ làm như lời con gái ta nói! Đừng tiếp xúc với hắn quá nhiều! Có lẽ hắn không đơn thuần như vẻ bề ngoài đâu! "
" Vâng! " Dứt câu Quản Gia Lý cáo lui.
Lâm Thiên Y thì cũng như vậy! Nàng tuy trong lòng khá thắc mắc và lo lắng nhưng nàng vẫn phải nói thật với phụ thân, vốn nghĩ chỉ một mình nàng có thể làm được nhưng mọi chuyện đã thay đổi cũng vì thế tương lai nhất về định có những chuyện kinh khủng đang đợi! Vẫn nên là thừa nhận để tìm cách giải quyết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.