Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 44: Thánh Chỉ Tứ Hôn
BooMew
28/09/2019
Ngày hôm sau.
Lý Công Công là người bên cạnh Hoàng Thượng nên ông đã có thói quen dậy sớm cũng nhanh chống thức dậy chuẩn bị xong xuôi mọi thứ.
Nhuệ Thừa Minh vì quá nôn nóng nên cả đêm không chợp mắt được mãi đến gần sáng hắn mới thiếp đi được một lúc lại tỉnh dậy.
Trong lòng cực nôn nóng làm Nhuệ Thừa Minh thường ngày rất bình tĩnh thành ra lo trước lo sao đi qua đi lại dặn dò hết cái này đến cái kia.
••••••
Một đoàn người đi đến Lâm Gia, không khỏi có tiếng bàn tán xôn xao trong đó có một vài người không an phận nói những lời cực khó nghe.
" Thấy chưa ? Chắc chắn làm ăn phi pháp nên bị bắt đó! "
" Hứ cứ tưởng hay ho lắm ! "
" Nghe đâu Lâm Gia có nữ nhi xinh đẹp biết đâu buôn bán lỗ vốn tặng luôn con gái cho nhà người ta hahaha. "
Vài người đứng gần đó! Vì ghen tị nên cũng góp vài câu rồi đua nhau cười haha vang khắc nhóm người. Linh Đàm nghe được động tĩnh, mày nhíu chặt ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm đám ngươi rảnh mồm kia, dọa không ít người đang cười lại run run nín thinh.
Nhưng cũng có những người, họ hoàn toàn không nghe thấy. Một là họ không để ý, hai là trong lòng họ tuy ghen tị với sản nghiệp Lâm Gia nhưng họ không ác độc đến độ chù ẻo người khác.
Đám người Nhuệ Thừa Minh đi dần dần tới, thì đám dân chúng bu quanh không ít.
Thị vệ canh cửa bên ngoài nghe động tĩnh lớn, hắn mới nhìn chằm chằm đám người đang tiến ngày một gần, bổng không biết từ lúc nào Linh Đàm đã đi đến bên người Thị về này nói.
" Nhanh đi báo với lão gia các ngươi! Thánh chỉ đến! "
Thị vệ trợn to mắt ngạc nhiên không nói hai lời chạy vèo vèo vào trong miệng lại không ngừng hô.
" Thánh... Thánh chỉ tới Lão Gia. "
Lâm Chí Thiên đang ngồi đánh cờ với Lâm Thiên Y cực say sưa và thích thú bổng dưng nghe được câu nói của Thị Vệ, Lâm Thiên Y thì nhíu chặt mày còn Lâm Chí Thiên và Lư Doãn Y, trong lòng lại thầm nói ' Rốt cuộc cũng đến rồi! "
Trong lòng Lâm Chí Thiên tuy đã chuẩn bị tinh thần để mất đi đứa con gái bảo bối này của ông, nhưng có chuẩn bị đến đâu khi chính thức cảm nhận mới hiểu được có làm gì cũng không thể xóa đi cảm giác mất mát khó chịu trong lòng.
Còn mẫu thân của Lâm Thiên Y, Lư Doãn Y tự nhận mình là người kiên cường nhưng hể nghĩ đến con gái phải gả đi xa là do bản thân bà thì bà lại thêm đau lòng hơn.
Về phía Lâm Thiên Y, một thân nhẹ nhàng không lo không nghĩ, vì vốn nàng cũng đoán ra được lần này Nhuệ Thừa Minh đến có lẽ vì chuyện Ban Hôn này! Chứ không thôi với tính cửa hắn! Dù xem nàng là trời hắn cũng xem dân là đất, làm sao bỏ mặc ngay lúc này!
Khi cả ba đang định đi ra ngoài tiếp chỉ thì đoàn người Nhuệ Thừa Minh bước vào.
Lý Công Công nghiêm trang nở nụ cười thân thiện, rồi đọc to lên.
" Lâm Thiên Y tiếp chỉ..... " cả nhà ba người Lâm Thiên Y và những người làm việc ở Lâm Gia đều quỳ xuống.
" Trưởng nữ Lâm Gia Lâm Thiên Y, dung mạo tuyệt mĩ, tuổi cũng vừa đủ tuổi thành thân, nay cùng với Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh văn võ song toàn, cả hai đều trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa. Dựa vào di chiếu của Tiên Hoàng, Trẫm ban chỉ tứ hôn cho Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh và Lâm Thiên Y, tại mùng 6 tháng sau thành thân. Khâm Thử..... " Lý Công Công dứt lời đưa thánh chỉ trên tay cho Lâm Thiên Y lại nói.
" Chúc mừng Lâm Tiểu Thư, chúc mừng Lâm Gia! "
Lâm Chí Thiên và Lý Công Công hàn huyên một lúc thì Lý Công Công rời đi. Cũng chính đi lên Kinh Thành thông báo với Hoàng Thượng Nhuệ Thừa Vương.
Lâm Thiên Y đứng đó! Nhuệ Thừa Minh cũng đứng đó! Hai người nhìn nhau hồi lâu.
Nhuệ Thừa Minh vẫn chưa biết nên mở miệng ra làm sao! Hắn ho khang vài tiếng " Khụ Khụ " nhẹ giọng gọi thứ thăm dò.
" Y Y . "
Nhìn ra bọn trẻ có chuyện cần nói, Lâm Chí Thiên và Lư Doãn Y và vài người khác biết điều mà tránh mặt hết chỉ còn Linh Đàm và Thập Thất ở cách đó không xa canh gác.
Lâm Thiên Y nghe nhưng vẫn vờ như không nghe.
Nhuệ Thừa Minh thấy không có ai, tiến lên vài bước kéo Lâm Thiên Y vào lòng ôm chặt, nhẹ giọng nói.
" Y Y, nàng còn giận ta sao ? "
Lâm Thiên Y đẩy Nhuệ Thừa Minh mãi không ra nên đành mặc kệ hắn ôm, nàng chỉ nhẹ giọng nói.
" Tự biết thân biết phận! " giọng điệu không nhanh không chậm lạnh nhạt như mọi khi nên Nhuệ Thừa Minh cũng không biết Lâm Thiên Y còn giận hắn hay không ? Hắn chỉ đành mặt dày nan nỉ.
" Y Y, ta biết sai rồi nàng đừng giận ta nữa có được không ? " Nhuệ Thừa Minh nhẹ giọng nói, tay thì vòng qua ôm chặt Lâm Thiên Y.
Lâm Thiên Y nhíu mày, thầm nói " Lưu manh chính là lưu manh! Miệng biết sai nhưng lại ôm nàng chặt như vậy! "
" Nếu người không buông! Ta sẽ giận. "
Lý Công Công là người bên cạnh Hoàng Thượng nên ông đã có thói quen dậy sớm cũng nhanh chống thức dậy chuẩn bị xong xuôi mọi thứ.
Nhuệ Thừa Minh vì quá nôn nóng nên cả đêm không chợp mắt được mãi đến gần sáng hắn mới thiếp đi được một lúc lại tỉnh dậy.
Trong lòng cực nôn nóng làm Nhuệ Thừa Minh thường ngày rất bình tĩnh thành ra lo trước lo sao đi qua đi lại dặn dò hết cái này đến cái kia.
••••••
Một đoàn người đi đến Lâm Gia, không khỏi có tiếng bàn tán xôn xao trong đó có một vài người không an phận nói những lời cực khó nghe.
" Thấy chưa ? Chắc chắn làm ăn phi pháp nên bị bắt đó! "
" Hứ cứ tưởng hay ho lắm ! "
" Nghe đâu Lâm Gia có nữ nhi xinh đẹp biết đâu buôn bán lỗ vốn tặng luôn con gái cho nhà người ta hahaha. "
Vài người đứng gần đó! Vì ghen tị nên cũng góp vài câu rồi đua nhau cười haha vang khắc nhóm người. Linh Đàm nghe được động tĩnh, mày nhíu chặt ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm đám ngươi rảnh mồm kia, dọa không ít người đang cười lại run run nín thinh.
Nhưng cũng có những người, họ hoàn toàn không nghe thấy. Một là họ không để ý, hai là trong lòng họ tuy ghen tị với sản nghiệp Lâm Gia nhưng họ không ác độc đến độ chù ẻo người khác.
Đám người Nhuệ Thừa Minh đi dần dần tới, thì đám dân chúng bu quanh không ít.
Thị vệ canh cửa bên ngoài nghe động tĩnh lớn, hắn mới nhìn chằm chằm đám người đang tiến ngày một gần, bổng không biết từ lúc nào Linh Đàm đã đi đến bên người Thị về này nói.
" Nhanh đi báo với lão gia các ngươi! Thánh chỉ đến! "
Thị vệ trợn to mắt ngạc nhiên không nói hai lời chạy vèo vèo vào trong miệng lại không ngừng hô.
" Thánh... Thánh chỉ tới Lão Gia. "
Lâm Chí Thiên đang ngồi đánh cờ với Lâm Thiên Y cực say sưa và thích thú bổng dưng nghe được câu nói của Thị Vệ, Lâm Thiên Y thì nhíu chặt mày còn Lâm Chí Thiên và Lư Doãn Y, trong lòng lại thầm nói ' Rốt cuộc cũng đến rồi! "
Trong lòng Lâm Chí Thiên tuy đã chuẩn bị tinh thần để mất đi đứa con gái bảo bối này của ông, nhưng có chuẩn bị đến đâu khi chính thức cảm nhận mới hiểu được có làm gì cũng không thể xóa đi cảm giác mất mát khó chịu trong lòng.
Còn mẫu thân của Lâm Thiên Y, Lư Doãn Y tự nhận mình là người kiên cường nhưng hể nghĩ đến con gái phải gả đi xa là do bản thân bà thì bà lại thêm đau lòng hơn.
Về phía Lâm Thiên Y, một thân nhẹ nhàng không lo không nghĩ, vì vốn nàng cũng đoán ra được lần này Nhuệ Thừa Minh đến có lẽ vì chuyện Ban Hôn này! Chứ không thôi với tính cửa hắn! Dù xem nàng là trời hắn cũng xem dân là đất, làm sao bỏ mặc ngay lúc này!
Khi cả ba đang định đi ra ngoài tiếp chỉ thì đoàn người Nhuệ Thừa Minh bước vào.
Lý Công Công nghiêm trang nở nụ cười thân thiện, rồi đọc to lên.
" Lâm Thiên Y tiếp chỉ..... " cả nhà ba người Lâm Thiên Y và những người làm việc ở Lâm Gia đều quỳ xuống.
" Trưởng nữ Lâm Gia Lâm Thiên Y, dung mạo tuyệt mĩ, tuổi cũng vừa đủ tuổi thành thân, nay cùng với Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh văn võ song toàn, cả hai đều trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa. Dựa vào di chiếu của Tiên Hoàng, Trẫm ban chỉ tứ hôn cho Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh và Lâm Thiên Y, tại mùng 6 tháng sau thành thân. Khâm Thử..... " Lý Công Công dứt lời đưa thánh chỉ trên tay cho Lâm Thiên Y lại nói.
" Chúc mừng Lâm Tiểu Thư, chúc mừng Lâm Gia! "
Lâm Chí Thiên và Lý Công Công hàn huyên một lúc thì Lý Công Công rời đi. Cũng chính đi lên Kinh Thành thông báo với Hoàng Thượng Nhuệ Thừa Vương.
Lâm Thiên Y đứng đó! Nhuệ Thừa Minh cũng đứng đó! Hai người nhìn nhau hồi lâu.
Nhuệ Thừa Minh vẫn chưa biết nên mở miệng ra làm sao! Hắn ho khang vài tiếng " Khụ Khụ " nhẹ giọng gọi thứ thăm dò.
" Y Y . "
Nhìn ra bọn trẻ có chuyện cần nói, Lâm Chí Thiên và Lư Doãn Y và vài người khác biết điều mà tránh mặt hết chỉ còn Linh Đàm và Thập Thất ở cách đó không xa canh gác.
Lâm Thiên Y nghe nhưng vẫn vờ như không nghe.
Nhuệ Thừa Minh thấy không có ai, tiến lên vài bước kéo Lâm Thiên Y vào lòng ôm chặt, nhẹ giọng nói.
" Y Y, nàng còn giận ta sao ? "
Lâm Thiên Y đẩy Nhuệ Thừa Minh mãi không ra nên đành mặc kệ hắn ôm, nàng chỉ nhẹ giọng nói.
" Tự biết thân biết phận! " giọng điệu không nhanh không chậm lạnh nhạt như mọi khi nên Nhuệ Thừa Minh cũng không biết Lâm Thiên Y còn giận hắn hay không ? Hắn chỉ đành mặt dày nan nỉ.
" Y Y, ta biết sai rồi nàng đừng giận ta nữa có được không ? " Nhuệ Thừa Minh nhẹ giọng nói, tay thì vòng qua ôm chặt Lâm Thiên Y.
Lâm Thiên Y nhíu mày, thầm nói " Lưu manh chính là lưu manh! Miệng biết sai nhưng lại ôm nàng chặt như vậy! "
" Nếu người không buông! Ta sẽ giận. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.