Đóa Sơn Chi Bên Vành Tóc Mai

Đánh giá: 8.1/10 từ 51 lượt
VĂN ÁN

Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: “Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước.”

Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn tranh tối tranh sáng.

Phùng Chi nhón chân ngắt đóa dành dành vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.

Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi.

….

“Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?”

“Ong vàng?” Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.

Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: “Là em!”

Ghi chú:

Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.

Nhận xét của độc giả về truyện Đóa Sơn Chi Bên Vành Tóc Mai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook