Trọng Sinh Vương Gia Cưng Sủng Thê Tử
Lúc Cố Yến còn lưu lạc nơi phố phường, Liễu Phù chê lòng dạ hắn quá ác độc, thành thân chưa được bao lâu thì ầm ĩ đòi hòa ly.
Sau này Cố Yến trở thành Vương gia quyền khuynh triều chính, vì cứu cha, Liễu Phù thảm thương đến trước mặt Cố Yến cầu xin…
Nam nhân với ánh mắt lạnh nhạt chắp tay, liếc nhìn nàng từ trên cao.
Sau này nàng mới biết, nam nhân này thật sự không có tình người giống như nàng nghĩ, còn thù dai cực kỳ.
Liễu Phù sống lại, trở về lúc thành thân với Cố Yến chưa được mấy ngày.
Còn đang suy nghĩ làm cách nào để sống qua ngày, còn đang tính toán cho cái vị trí Vương phi tương lai.
Thì bất ngờ nghe được tin dữ: Cmn! Cố Yến cũng trọng sinh.
Liễu Phù bất chấp, dù có đánh chết nàng nàng cũng phải giả bộ như chẳng nhớ rõ cái gì.
Cố Yến: …
Liễu Phù: Có được tướng công Vương gia, lưng ưỡn đến là thẳng.
Cố Yến: *bị cao da chó dính chặt quá, làm sao bây giờ, cầu cứu giúp* *mỗi ngày bị chọc tức đến đau cả gan, làm sao bây giờ, cầu cứu giúp*
Mỗi ngày Cố Yến buộc phải đọc sách: "Một trăm linh tám cách trị vợ."; còn Liễu Phù mỗi ngày buộc phải làm việc: Nũng nịu ngây thơ giả bộ đáng thương.
PS: Nam chính cường, nữ chính lúc mạnh lúc yếu (tùy vào tâm tình và đối tượng).