Thập Niên 70 Tiểu Oa Nhi Làm Ruộng
Trần Phượng Hà đã bán Bảo Nha đi, nói rằng cô ấy vừa ngốc nghếch lại không làm được việc. Nhưng sau đó, Bảo Nha, người đã bỏ trốn, lại được nhà ông Tống nhận nuôi. Ở đó, cô được cưng chiều đến tận trời. Không chỉ có mì sợi thơm ngon để ăn, mà còn có canh cá tươi ngon khiến người ta muốn cắn lưỡi vì quá ngon. Quan trọng hơn, không còn ai gọi cô là ngốc nghếch nữa. Họ đều khen cô là một “bé cưng may mắn.” Bảo Nha vui vẻ cười, khoe hàm răng nhỏ như hạt kê. Trong đội sản xuất, ai cũng nói rằng Bảo Nha thật may mắn khi được vào nhà ông Tống, sống những ngày tháng tốt đẹp. Nhưng chỉ có gia đình ông Tống biết rằng, chính Bảo Nha mới là người mang lại may mắn cho họ.
Bảo Nha lại mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ, cô thấy anh trai bị rơi xuống hố làm trầy mặt, cha nuôi thì bị gãy chân và xương liền lại không đúng chỗ, còn chú Tư thường xuyên mang kẹo cho cô ăn thì bị bắt. Cô khóc tỉnh dậy từ trong mơ, nhìn thấy anh trai nằm ngủ ngon lành bên cạnh, gương mặt vẫn nguyên vẹn, nhớ lại chân của cha nuôi sắp lành, còn chú Tư bị bắt thì cũng đã trở về mang theo nhiều đồ ăn ngon, cô mới dừng khóc.
Sau đó, cô lại mơ thấy nhà họ Lưu – những kẻ đã bán cô – bị mất cắp tiền, gà không đẻ trứng, đến cả gạo trong chum cũng bị chuột ăn sạch… Bên đó, gia đình họ Lưu nhìn vào chum gạo trống không, ngây người không nói nổi lời nào. Trần Phượng Hà ngồi bệt xuống đất, than thở: “Cái ngày này sống thế nào được nữa!”
Tag: Truyện điền văn, ẩm thực, xuyên sách, truyện thời niên đại
Nhân vật chính: Bảo Nha
Nhân vật phụ: Tống Nguyên Bảo, Tống Thiên Ân, Phùng Quế Chi
Tiểu niên đại ấm áp của Bảo Nha vào những năm 70
Quan điểm tác phẩm: Những ngày tháng ấm áp, nhẹ nhàng vào thập niên 70